Nếu không làm như thế thì tuyệt đối không thể tìm ra được!
Đến khi trời tối thì Tả Tiểu Đa đứng cách chỗ cũ một ngàn chín trăm mét rồi; quỹ đạo di chuyển cũng đã sớm lệch khỏi quỹ đạo chính Bắc, đang đứng ở một ngọn núi lớn phía Tây Bắc, hắn đang dựa vào gốc cây gần một khe núi để nghỉ ngơi.
Ở thời điểm như vậy, Tả Tiểu Đa cũng không dám đào động để vào đó nghỉ ngơi.
Nếu như bị người khác lấp kín miệng động thì hắn sẽ lập tức rơi vào thế bị động.
Cho nên phải tao ra không gian trông để bản thân tiện đào tẩu hoặc là chiến đấu.
Màn đêm chậm rãi buông xuống.
Tiếng gió gào thét.
Tả Tiểu Đa lấy điện thoại mở ra tin nhắn mới nhất.
Hầu như vừa nhìn thì tưởng mình mù rồi!
Trên điện thoại chi chít toàn là tin nhắn mới nhất.
Diệp Trường Thanh: Mau về đây!
Văn Hành Thiên: Nguy hiểm, trở về!
Hạng Xung: Mau mau quay về đây!
Lý Thành Long: Lớn chuyện rồi, về mau!
Tin nhắn của Diệp Trường Thanh và Văn Hành Thiên gửi hết mấy lần.
Thấy chưa? Thấy được mau trở về!
Về chưa?
Ngươi lên tiếng đi chứ!
Chuyện gì vậy?
Đến đâu rồi?
…
Ít nhất một trăm mấy người gửi tin nhắn, bảo mình trở về.
Tả Tiểu Đa trợn cả mắt: Chuyện gì thế này?
Ta mới ra đây mà. Hơn nữa… Bây giờ đã cách thành Phong Hải chín trăm năm mươi km, còn là lúc nửa đêm…
Đây…
Vội vàng dùng điện thoại kiểm tra xem chỗ nào xảy ra vấn đề rồi?
Tin nhắn của Lý Thành Long: Trang web Minh Vương điện.
Tả Tiểu Đa lập tức bấm vào, vừa xem, không khỏi chửi như tát nước: “Đm tổ tông mài! Làm lớn thế này!”
“Tính sai rồi tính sai rồi… Ông trời của ta ơi… Này cũng quá coi trọng ta rồi á á á…”
…
Tinh quang nhấp nháy trên bầu trời, một vầng trăng khuyết treo giữa trời cao.
Vô số sao băng mang theo đuôi ánh lửa rơi xuống từ trên cao. Màu sắc rực rỡ, phủ một mảnh óng ánh sặc sỡ lên cả trời đất.
Sự tuyệt đẹp nói không ra.
Nếu phớt lờ ầm vang và khói bụi đập ra dưới đất, thế thì càng đẹp hơn.
Gió đêm đung đưa hiu hiu khí tức của trời đất.
Tả Tiểu Đa dựa lên cây, có vẻ như cả người hoà hợp thành một thể với đêm khuya; thoạt nhìn rất thoải mái xuất trần, nhưng trong lòng rất sầu muộn và buồn phiền…
Ta cũng muốn về…
Nhưng dọc đường chạy quá nhanh, khoảng cách xa quá rồi… Bây giờ trở về, thứ nhất không thể nào, trên đường thì có thể chặn giết ta, mục tiêu quá rõ ràng. Thứ hai, không thể để mất mặt như vậy…
Nói ra ngoài thí luyện hoàn thành nhiệm vụ, kết quả ra đây một ngày liền chán nản đi về…
Ôi, việc này đúng là.
Tả Tiểu Đa suy đi nghĩ lại, xoay đầu nhìn xung quanh…
Người bảo vệ ta đâu?
Các ngươi… Ở đâu?
Sợ quá đi…
…
Trong một vùng tĩnh lặng…
Mấy bóng người vút bay đến như sấm sét từ bầu trời phía xa…
Trên mặt đất, một bóng người bay thẳng lên, lỗi lạc chặn trước mấy người, thản nhiên nói: “Chư vị đi đâu vậy? Ở lại đi.”
Người này chính là Triền Tiểu Phi đã lâu không gặp.
Đối mặt mấy người không nói thêm lời nào, lập tức xuất kích.
Triển Tiểu Phi trường kiếm đoản đao đồng đều ra vỏ, dọc đường chém giết, với sức mạnh một người, giết tới mấy người đối diện thảm hại lùi lại, vòng chiến dần dần rời xa.
Một hướng khác.
Một đám mấy người vẫn chưa tới điểm đến đã định sẵn, liền đã bị một người dưới đất hung hãn chặn lại triển khai chém giết.
Lại một chỗ, trong bóng tối, hình như có không gian nơi nào méo mó một cái.
Mấy người đang âm thầm truyền âm.
“Phải động không?”
“Không cần, đợi thêm một lát.”
“Lần này thù lao phong phú khác hẳn mọi khi.”
“Lần này phần thưởng mục tiêu của thế giới dưới đất, đích thực khiến người động lòng, nhưng cũng chính vì vậy, kẻ động lòng chắc chắn không chỉ mấy người chúng ta, trái lại mục tiêu liên quan thế lực bên đó cũng không thể nào hoàn toàn không có bất kỳ phòng bị nào, không hề có hành động ứng đối.”
“Thế thì không cần vội vã ra tay, chắc chắn có người động tay trước chúng ta, xem thử tình thế rồi nói.”
“Đại ca nói phải, tính trước làm sau là cách làm lão thành.”
…
Ừm, đầu nguồn của mọi thứ này đều tại một giải treo của thế giới dưới đất phát hành lúc khoảng chừng buổi chiều tám tiếng trước.
Tuy treo giải này là nặc danh, nhưng được đẩy lên đầu, thêm cả đặc hiệu màn sáng.
Trước giờ đẩy lên đầu màn sáng như nhiệm vụ đây xuất hiện rất ít, chỉ vì treo giải này là thông báo nhiệm vụ siêu cấp, tuy nhiên chỉ cần xuất hiện thì có nghĩa là một lần tuyên bố nhiệm vụ siêu cấp.
Một khi tuyên bố loại nhiệm vụ siêu cấp này, chắc chắn kèm theo thi cốt như núi.
Nhưng cuối cùng hoàn thành mục tiêu có được lại là phần thưởng hết sức phong phú!
Mà lần này, đặc hiệu màn sáng vô cùng mãnh liệt, nội dung rung động lòng người!
“Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Một trái Tinh Thần Chi Tâm! Một bộ công pháp cấp Thiên! Mười viên Hồi Hồn đan! Mười miếng Tinh Hồn Ngọc cực phẩm! Nửa kg Tinh Hồn Cao! Ba gram Đoạn Tục Chi một trăm nghìn năm! Một tỷ Tinh Nguyên tệ!”
“Nội dung nhiệm vụ, chặn giết Tả Tiểu Đa!”
Tiếp theo phía dưới, là tài liệu tin tức cụ thể của Tả Tiểu Đa, chiều cao tuổi tác tu vi cấp bậc bề ngoài đặc trưng, thậm chí ngay cả đặc trưng mới nhất đầu trọc không lông cũng ở trên đó.
Còn có năng lực bản lĩnh của hắn, đánh dấu nhiều lần, như là thủ đoạn ám khí, kiếm pháp… Thậm chí, kể cả năng lực xem tướng, đều ở trên kia!
Sau cùng treo giải, còn có một mục ghi chú thêm: Tu luyện Tả Tiểu Đa có Viêm Dương Chân Kinh, nghi ngờ có liên quan tới Nam Chính Càn, Bộ trưởng Nam. Có lo ngại chớ dính líu vào trong!
Dòng ghi chú cuối cùng này không nghi ngờ gì làm chấn động, đồng thời cũng nâng ngưỡng cửa của người có ý nguyện nhận treo giải này cao hơn rất nhiều!
Dù sao, dám mạo hiểm trêu chọc râu cọp Bộ trưởng Nam ra tay, không phải có tu vi siêu cao, thì là loại người liều chết không bận tâm gì hết.
Mà trên đời này, hai loại người này vẫn khá nhiều. Đặc biệt là thế giới dưới đất Minh Vương điện này càng nhiều hơn.
Sau cùng tài liệu liên quan Tả Tiểu Đa chỉ ra, bây giờ Tả Tiểu Đa đang một mình xuất hành, thí luyện giữa rừng núi xung quanh Phong Hải.
Tất cả mọi người, bất cứ người nào đều có thể nhận nhiệm vụ, nhiệm vụ hoàn toàn mở rộng, không hề có giới hạn!