Dẫu sao thì, bản thân muốn giết Tả Tiểu Đa, còn phải mạo hiểm, thôi thì cứ để cho người khác lên trước, sau khi xử lý xong kẻ địch ngầm xong bị dẫn dụ ra tới xong, hắn lại lấy đầu của Tả Tiểu Đa từ trong tay người khác là được.
Có thể không cần mạo hiểm, thì không mạo hiểm!
Dù sao thì, bảo tiêu của Tả Tiểu Đa, rất có khả năng là hai Ảnh Tử cao giai.
Người như vậy, đối thủ như vậy, khó lòng phòng bị, không thể không phòng!
“Tiểu tử này làm sao lại đào được cái địa đạo dài như vậy nhỉ?”
Có người nói thầm.
“Đúng vậy, địa đạo này trước trước sau sau cũng phải dài vài trăm dặm? Lại nói đằng trước cũng không có động tĩnh gì, có phải là tiểu tử này đã chạy đi hướng khác rồi không?”
“Địa đạo này không phải thủ thuật che mắt đấy chứ?”
Có hai người trên mặt lộ vẻ ngờ vực, khẽ trao đổi với nhau, nhưng mọi người xung quanh lại nghe thấy rành mạch, hầu như ai cũng bĩu môi.
Hai tên ngốc nghếch này, chỉ mấy lời này mà muốn lừa được bọn ta?
Này mẹ nó ngây thơ quá nhỉ?
Đi suốt một đường tới nơi này, với tu vi của bọn họ hoàn toàn có thể phân biệt được, trên vách động không hề có dấu vết đào bới nào khác!
Nói cách khác, Tả Tiểu Đa hoàn toàn không có con đường khác, hắn cũng chỉ có một địa đạo như vậy mà thôi!
Cái này cũng có nghĩa là, nơi cuối cùng mà Tả Tiểu Đa tới, cũng là ở phía trước!
Hai tên khốn nạn này, thế mà lại muốn lừa bọn họ nhiều người như vậy bằng loại kỹ xảo thấp kém này.
Một người trong đó lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Các ngươi cảm thấy Tả Tiểu Đa đi nơi khác, thì cứ việc đi ra ngoài bắt là được, không ai chặn cơ duyên của các ngươi đâu!”
Hai người này đen mặt không nói lời nào, tiếp tục vọt nhanh về phía trước.
Không tin thì không tin, nhưng là hai bọn ta cũng sẽ tuyệt đối không đi!
Bây giờ khả năng lớn nhất, nơi Tả Tiểu Đa tới, chính là nơi cuối cùng của địa đạo!
“Nhưng mà địa đạo này dài thật… Ta đoán tên họ Tả này, e là đang tính ở lại chỗ này trong thời gian dài… Đợi đến khi tránh né được tai nạn lần lại ra ngoài sau… Không thể không nói, hắn cũng là một người có thủ đoạn, có ý tưởng!”
Càng đi về phía trước, bọn họ càng cẩn thận.
Đi ở trong hoàn cảnh tối mịt này, hơn nữa đằng trước đằng sau đều có những gồ đất rời rạc, áp lực trong lòng ai cũng đều rất lớn.
Vì thế có người không nhịn được mở miệng nói chuyện
Có người nói chuyện, thì sẽ có người đáp lời.
“Đúng vậy, nếu không phải có bốn người lúc trước phát hiện cái hốc cây kia, thì thật đúng là khó khiến cho người ta chú ý… Lối vào địa đạo ở một hốc cây cách vài trăm dặm… Loại ý tưởng này, thật đúng là thiên tài!”
“Ai sẽ chú ý tới một cái hốc cây mà con gấu bình thường dùng để ngủ đông chứ?”
“Nhân tài!”
Những người này, vậy mà lại khen ngợi Tả Tiểu Đa hết lời, giống như bọn họ rất tán thưởng người thanh niên này vậy.
Mà tâm tư cuối cùng của bọn họ, lại là muốn hoàn toàn bóp tắt sinh mệnh của người thanh niên này, mượn hắn để đổi lấy ích lợi!
Tuy bọn họ thật cẩn thận, lúc nào cũng đề phòng, nhưng tốc độ tiến lên lại không chậm chút nào, dù sao thì mục tiêu chủ yếu của bọn họ là nhanh chóng tìm được Tả Tiểu Đa, bắt được người này, mới tính tiếp được.
Mà trong lúc đi tới này, có rất nhiều người thường nói gì đó, bàn bạc gì đó với người bên cạnh, cố hết sức làm cho bản thân trông có vẻ rất quen thuộc người ở bên. Nhưng mà người nói một đằng nghĩ một nẻo, ai cũng đều hiểu rõ trong lòng.
Dần dần, bọn họ đã sắp đi tới nơi cuối cùng mà Tả Tiểu Đa muốn tới.
“Cẩn thận!”
Người đi ở đầu khẽ cảnh báo, suýt nữa làm cho mọi người cùng nhau nằm xuống đất.
“Một mảng lớn bùn đất bên này rất rời rạc, còn xấu hơn so với đất phía trước… Có lẽ chỗ này, còn có thông đạo khác.”
Điểm này, cho dù là người đi đầu không nói, bọn họ cũng đều cảm giác được.
Bọn họ đã khuyếch tán ra một lượng lớn thần thức chi lực, tra tìm hoàn cảnh quanh mình từng chút một.
Nếu không bọn họ sao có thể yên tâm với người đi phía trước chứ, ai cũng sẽ không lơ là để người đi đầu sau khi phát hiện Tả Tiểu Đa ra tay đánh đòn phủ đầu, một kích thành công, chạy thoát nhanh.
Nhưng mà vào lúc này, bọn họ đang xác nhận hoàn cảnh và sự khác biệt phía trước, đồng thời còn cảm giác được một luồng cảm giác nguy cơ.
Tựa như nơi này có thứ gì đó khủng bố… Đang âm thầm nhìn trộm, giống như hổ rình mồi.
“Quả nhiên có mai phục.”
Sau khi bọn họ cảm ứng được, thì lại thấy yên lòng, một đường này bọn họ đi rất thuận lợi, điều này đã làm bọn họ nghi ngờ từ lâu —— Sao lại không có mai phục?
Trước đó bọn họ đã xác định, bên người Tả Tiểu Đa có người bảo vệ khác, lại còn có khả năng không chỉ có một người, bọn họ sao lại không có hành động gì cho được, chắc là đang chuẩn bị dùng tuyệt chiêu gì đó đúng không?
Tung một chiêu tàn nhẫn cho mọi người bên ta, tạo ra hỗn loạn, để cho Tả Tiểu Đa có thời gian bỏ trốn.
Việc này tới giờ phút này, loại khí tức khủng bố lúc ẩn lúc hiện này xuất hiện, ngược lại làm cho bọn họ kiên định trong lòng: Biết ngay là có mà!
Chỉ cần xuất hiện, thì sẽ tốt hơn việc làm bọn họ nghi thần nghi quỷ.
Bên bọn ta có nhiều người như vậy còn phải sợ ngươi sao?!
Bảy mươi sáu người tỉ mỉ tìm tòi một lần.
“Bên này không có thông đạo.”
“Bên này cũng không có thông đạo nào. Đất rất dày.”
“Bên này cũng thế.”
“Cũng chỉ có phía trước của bên này, là đất tơi thôi.”
“Xem ra, Tả Tiểu Đa vẫn đi về phía trước, nhưng trợ thủ của hắn, đang ở trận địa phía trước sẵn sàng đón địch, luôn luôn trong trạng thái chuẩn bị đánh lén.”
Sau khi bọn họ đều xác định xong, thì lại tiếp tục đi về phía trước.
Có người đề nghị: “Người đi phía trước hình như có hơi không dám đi tiếp rồi, hay là đổi người đi?”
Người phía sau đương nhiên là đều phụ họa theo, nhưng người đi phía trước sao có thể đồng ý được——
Nếu để các ngươi đi ở phía trước, còn tới lượt ta lấy giải treo thưởng sao?
Vất vả mãi mới lấy được vị trí tốt như vậy, còn đang chờ đánh đòn phủ đầu nữa, làm gì có chuyện sẽ nhường ra chứ!
Người đi ở phía trước thì càng im lặng, càng đi cành nhanh.
Mọi người cũng đều có băn khoăn của riêng mình, nên chỉ cắm đầu mà xông về phía trước…