Nếu con giun đất lòng như lửa đốt quay trở lại, vậy thì chứng tỏ rằng Tôi Hồn Chu Quả đã sắp đến.
Quả nhiên, sau khi đào được chưa đầy mười mét, liền phát hiện ra một thứ gì đó trông tối đen như mực.
Hình như là một loại trái cây mọc từ trong đất, nhưng xung quanh trái cây này dường như bị bao phủ bởi một lớp sương mù màu đen, ngăn cách bùn đất.
Nhẹ nhàng lau đi, bên trong dường như đang ở trong đêm tối, có những vì sao lấp lánh, cho dù là ở dưới lòng đất, loại ánh sáng lấp lánh này cũn thật bắt mắt người ta.
“Thực sự là một thứ tốt.”
Tả Tiểu Đa tán thưởng một câu.
Nhìn ở khoảng cách gần, phát hiện trái cây này nối với một nhánh quả hình như là tinh mang lưu động.
Tả Tiểu Đa trực tiếp mở ra một cái lỗ thật lớn để đem toàn bộ Tôi Hồn Chu Quả trơ trọi ra, sau đó lại từng chút từng chút phá vỡ bùn đất.
Sau một hồi lâu, cuối cùng xem ra toàn bộ đã tách rời ra.
Một cây, chín cành, trên mỗi cành có một quả, tổng cộng chín quả.
Chỉ là, thân cây của Tôi Hồn Chu Quả, nhìn bề ngoài đã vô cùng chắc khỏe, dày gần bằng bắp chân của Tả Tiểu Đa, không biết đã bao nhiêu năm tuổi.
“Xem ra cây Tôi Hồn Chu Quả này đã ra quả mấy lần rồi.”
Tiểu Long cũng sửng sốt: “Tuy nhiên, năng lượng ở đây dồi dào, có thể kết trái nhiều lần cũng không phải là chuyện trái với lệ thường.”
“Hơn nữa quả này sau khi đơm hoa kết trái, nếu chín mà không ăn nó sẽ rơi xuống gốc cây, sẽ biến thành chất nuôi dưỡng, một chút cũng không lãng phí, hơn nữa, ta nghĩ con giun đất đó to lớn đến vậy, có lẽ đã ăn qua một lần.”
Tiểu Long cau mày nói: “Khẳng định là đã ăn một lần, nếu không thì, làm sao có được khả năng phân tách thành bảy mươi tám đoạn mà chạy thoát. Thủ đoạn giữ mạng này tương đối khủng khiếp.”
Tả Tiểu Đa tò mò nói: “Ủa, khả năng phân tách đó không phải là bản năng tự nhiên của giun đất sao? Nó liên quan đến trái cây này, lẽ nào trái cây này ngoài việc khôi phục thần hồn thương thế còn có công dụng nào khác ư?”
Tiểu Long nói: “Bản năng thiên phú của giun đất cũng không thể nào chia cắt được nhiều đến như vậy. Mà Tôi Hồn Chu Quả dùng để khôi phục thương thế chẳng qua cũng chỉ là một trong những công năng của nó, nếu như một người hoàn toàn khỏe mạnh ăn nó, ngoài việc có thể hợp nhất thần hồn, còn có được năng lực phân hồn... cũng tức là phân giải hồn phách của chính mình thành một số cá thể hoàn toàn độc lập...”
Tả Tiểu Đa lắng nghe với vẻ mặt sửng sốt: “Ý gì vậy?”
“Cứ nói như vậy đi.”
Tiểu Long suy nghĩ một lúc lâu mới nói những câu tương tự: “Ví dụ như lần này nếu ngươi đi ra ngoài, có nguy hiểm rất lớn, nhưng ngươi đã từng ăn Tôi Hồn Chu Quả này, thì có thể chuẩn bị trước, chịu đựng những thống khổ nhất định, sớm phân tách ra những hồn phách hoàn toàn giống nhau.”
“Chờ đi đến một nơi an toàn... Nếu như bản thể và phân thể đều còn nguyên vẹn, chúng có thể dung hợp trở lại. Nhưng nếu như bản thể ở bên ngoài bị đánh đến hồn bay phách tán, vậy thì hồn phách bị phân tách ra có thể chọn một vật chủ, tiếp tục sống, ký ức tự thân có gì sẽ còn nguyên như thế. Tất nhiên, chỉ có thể lưu giữ ký ức trải nghiệm, còn tu vi thì không được giữ lại, cần phải bắt đầu lại từ đầu... “
“Ta hiểu rồi.” Tả Tiểu Đa bỗng nhiên tỉnh ngộ gật đầu.
“Những gì ngươi đang nói đến, nơi chúng ta gọi nó là đoạt xá.”
Tả Tiểu Đa nói một cách thành thạo.
“Không đúng, không đúng.”
Tiểu Long nghiêm túc nói: “Trạng thái phân tách linh hồn của Tôi Hồn Chu Quả về bản chất khác với đoạt xá, bởi vì nếu như thể xác của một người không hoàn toàn chết, giữa hồn phách và thể xác của chính mình sẽ có một mối quan hệ mật thiết, mối quan hệ không thể tách rời. Lúc này, nếu cưỡng ép nhập chủ, chỉ có thể bị nuốt chửng, mối quan hệ mật thiết giữa linh hồn và thể xác, làm sao có thể cướp đoạt được? Cho nên chỉ có thể đợi đến khi mục tiêu chết đi, cũng chính là sau khi hồn phách hoàn toàn tiêu tán, kẻ khác mới có thể lợi dụng kẽ hở nhập chủ.”
“Phàm là còn có chút tàn dư cũng sẽ không thành công, cho nên phương pháp này cũng sẽ có rủi ro rất lớn.”
Tiểu Long nói: “Nhưng chỉ cần có thể đưa ra cho người ta một cơ hội trở lại, điểm này… giá trị vô cùng cao.”
“Có người gọi loại quả này là luân hồi quả, nghĩ rằng nó chỉ có thể phát triển ở thế giới khác, thật ra không phải như vậy. Bởi vì căn bản không cần đến luân hồi...”
Không thể không nói, nói đến những thiên tài địa bảo này, Tiểu Long vẫn là vô cùng uyên bác, đúng vậy, ở phương diện này, ngay cả Lý Thành Long cũng kém hơn.
Đại khái là nó được coi là ý thức hình thể, ngày ngày ngao du đi tới đi lui những nơi này, đối với những nơi này đương nhiên quen thuộc.
Chỉ là đối với cách gọi của nhân loại không giống nhau mà thôi, nhưng lại có được cách lý giải hoàn toàn chính xác thuộc về bản thân hắn.
Nhưng điều mà Tả Tiểu Đa lo nghĩ đến không phải là điều này, càng nghe thứ này tốt, lại càng cảm thấy không nỡ.
“Chúng ta hái quả đi. Cái cây này ở lại đây thật là đáng tiếc nhỉ? Phung phí của trời rồi!”
Tả Tiểu Đa giương mắt nhìn Tiểu Long: “Trong Diệt Không Tháp, trong không gian của chúng ta, có thể trồng cái cây này được không?”
Tiểu Long tính toán một chút nói: “Với tiến độ hiện tại của Diệt Không Tháp, cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì cho nó không chết, chôn nó vào trong long mạch mới bên trong chúng ta ngược lại có thể đảm bảo trạng thái sinh tồn của nó. Nhưng nói đến việc muốn nó tiếp tục phát triển, thậm chí sau này có thể đơm hoa kết trái, vậy thì ít nhất cũng phải di chuyển hơn mười địa mạch vào trong đó, còn nữa chính là, loại bột lão đại ngươi làm ra, còn cần rất nhiều rất nhiều, gấp ba đến năm trăm lần so với bây giờ... mới có thể có khả năng phát triển.”
Tả Tiểu Đa cảm thấy nhẹ người: “Chỉ cần có thể sống, thì thế nào cũng được, ta sẽ di dời cái cây ăn quả này đi qua. Cái đống Linh Hồn Ngọc bụi kia không đáng bao nhiêu tiền, tích lũy theo từng ngày, đừng nói là ba trăm năm trăm lần, ba đến năm nghìn lần cũng không thành vấn đề.”
Tiểu Long gật đầu: “Nếu lão đại đã chắc chắn vậy thì cứ làm theo ý ngươi đi.”
Điều mà Tả Tiểu Đa không nhìn thấy chính là khóe miệng Tiểu Long hơi nhếch lên, đó là một biểu hiện âm thầm vui sướng.