Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1165 - Chương 1166: Một Tin Tức Chấn Động

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1166: Một tin tức chấn động

Vệ gia.

Khi tất cả đội ngũ xông vào thì toàn bộ gia tộc đều trống rỗng, lục soát thẳng đến đền thờ tổ của gia tộc.

Mới phát hiện trên dưới Vệ gia đều đang tập trung ngay ngắn quỳ dưới đền thờ tổ.

Không thiếu một người nào.

Trên đền thờ, một pho tượng tướng lĩnh kim giáp, tay cầm thanh đao dài, người khoác giáp vàng, cao ngất bất động, đứng sừng sững trên nền nhà, ánh mắt nhìn thẳng về trước; Khí thế oanh liệt trên thân đập thẳng vào mặt mọi người.

Là lão tổ của Vệ gia, Vệ Trung Nguyên!

Đại chiến ở Nhật Nguyệt Quan lúc trước đã dẫn đầu 36 thân binh quan trọng, cũng là 36 anh em kết nghĩa của hắn, vì đại quân mà không người nối dõi, chết tại trận Phong Đế Đại Vu; Cuối cùng không thể đánh bại, mắt thấy Phong Đế Đại Vu sắp dẫn dắt đại quân đánh thẳng một mạch đến, nên 37 người hòa tan tinh huyết, hóa thành một thể tự bạo trước trận chiến.

Trận chiến đấu này, khắp nơi rạn nứt, một loạt các núi cùng nhau sụp đổ.

Trước khi tự bạo Vệ Trung Nguyên chỉ nói một câu: “Phong Đế! Muốn giết đồng đội của ta, đợi thân ta nổ tung hóa hết thành bụi có được không?!”

Câu nói này, là cầu xin!

Phong Đế Đại Vu vì thế mà xúc động, nói: “Vệ Trung Nguyên, một thời hào kiệt, một thế hệ anh hùng, cần phải để anh linh nhắm mắt!”

Sau đó đại quân Vu Minh đã dừng chân một ngày, đợi đến khi khói bụi tan hết để cho người anh hùng hoàn thành tâm nguyện cuối cùng - Để đám anh em của hắn trở về an toàn!

Chính là ngày hôm đóm khiến cho đại quân bại nhưng không bại, có thể trở về.

Năm đó, Du Đông Thiên Đông Quân đại soái đã tự tay viết: Lòng son máu đào, hộ vệ Trung Nguyên!

Bóng dáng 36 pho tượng bên cạnh Vệ Trung Nguyên chính là 36 tráng sĩ đã cùng chết với hắn lúc đó.

Hai bên chính là lời khuyên bảo của Vệ gia tổ do chính tay Vệ Trung Nguyên viết.

“Một tấm lòng son chỉ đền nợ nước; Máu đào chan chứa Vệ Tinh Hồn!”

Bên cạnh lão tổ là những pho tượng thân mặc quân trang, xếp hàng hai bên, chi chít líu nhíu. Đầy đủ có hơn 190 tượng!

Tất cả những pho tượng này đều là những tổ tiên của Vệ gia đã hy sinh tại Nhật Nguyệt Quan trong hàng nghìn năm thời gian!

Mỗi một cái cau mày quắc mắt đều giống như đang trách mắng đám con cháu bất hiếu này!

Gia chủ Vệ gia quỳ ở trước nhất, hai mắt vô thần.

Hy vọng duy nhất của bọn họ lúc này, thứ duy nhất có thể mong đợi lúc này chính là công trạng của tổ tiên, là dư âm cuối cùng có thể bảo hệ được.

Mong đợi công trạng của tổ tiên có thể khiến cho Hoàng tộc, còn có bộ trưởng Nam của chấp pháp khoan hồng cho thêm một cơ hội.

Vô số quân nhân mang theo tiếng gió thổi lạnh thấy xương ùn ùn kéo đến từ khắp mọi hướng.

Nhưng mà sau khi mọi người đi đến nơi này thì đều bất giác thả lỏng bước chân, tiếp đó lại dừng bước.

Đứng trang nghiêm, nghiêm.

Nhìn đền thờ tổ với phong thái nghiêm nghị ở trước mặt, không còn hành động nào tiếp theo nữa.

Đám quân nhân muốn truy bắt Vệ gia khi nhìn đền thờ tổ này của Vệ gia, nhìn từng pho tượng của các vị tiền bối anh dũng.

Trong lòng của từng người đều dâng trào cảm xúc khó hiểu khó nói thành lời.

Tiền bối Vệ gia ít nhất phải có tu vi từ Hóa Vân trở lên, còn phải hy sinh trên chiến trận trong khi chiến đấu chính diện tại Nhật Nguyệt Quan mới có tư cách được đặt tượng ở nơi này!

Lúc này cứ để nhiều linh hồn chiến sĩ trung liệt trên trời nhìn đời sau của bọn họ bị quân đội đồng đội truy nã như thế sao?

Cứ ở trước mắt bọn họ bắt tất cả con cháu của bọn họ đi như vậy hả?

Trong lúc tiến thoái lưỡng nan như này lại có một âm thanh được truyền đến vang lên.

Vài vị sĩ quan quân phục đầy người tập hợp lại cùng với nhau, bước chân ngay ngắn đồng đều sải bước bước đến.

“Toàn thể đều tại đây! Mặt hướng đền thờ tổ, tập hợp!”

Một tiếng ngân dài vang lên, đấy chính là quân hiệu!

Một âm thanh hét lớn lạnh thấu xương kinh động lòng người: “Hướng phía tiền bối, cúi chào!”

Tất cả quân nhân cúi chào cùng lúc, vẻ mặt trang nghiêm không dám qua loa đại khái.

Động tác càng chỉnh tề giống như đã được sắp đặt sẵn!

“Các vị tiền bối anh hùng có công với đất nước. Đã hy sinh vì nhân loại, đáng lý nên nhận được sự tôn trọng của chúng ta! Nhưng mà con cháu bất tài, làm bẩn uy danh của tiền bối, khinh nhờn vinh quang của tổ tiên, cũng là sự thật! Đám hèn mọn bọn ta hôm nay vâng lệnh đến đây bắt để về quy án! Các tiền bối trên trời có linh làm minh chứng, đám hèn mọn bọn ta tuyệt đối không có bất cứ ý muốn sỉ nhục nào!”

“Đám hèn mọn bọn ta hôm nay có 800 quân sĩ đến đây, lập lời thề với trời, công bằng công chính, tuyệt đối không có bất công! Nếu không đám hèn mọn bọn ta sẽ dùng tính mạng báo đền anh linh anh hùng của tiền bối trên trời!”

“Triều đình có pháp luật, quân đội có quy luật! Xin các tiền bối anh hùng thứ lỗi!”

Lập tức vung tay, quay người hét lớn: “Bắt hết tất cả đi!”

Tất cả người của Vệ gia đều bị khóa tu vi, mang còng tay, toàn bộ đều bị áp giải ra khỏi đền thờ.

Tại đền thờ của Vệ gia, đối diện với hàng trăm anh linh để bắt giữ con cháu của anh hùng, màn này giống như gai mắt đâm tim, không cân đối như vậy!

Trong mắt tất cả những quân nhân ra tay đều ngân ngấn lệ, tâm trạng hết sức nặng nề!

Tại sao các ngươi lại không thể không chịu thua kém một chút chứ?!

Cho dù là các ngươi tầm thường vô vị thì sao chứ? Cho dù các ngươi không có bản lĩnh gì, đến cả tư chất luyện võ cũng không có nhưng cũng đâu đến mức phải khiến cho tổ tiên nhục nhã như vậy!

Chết mà vẫn còn hận!

Các ngươi có biết bọn ta bắt các ngươi ở đây đồng nghĩa với việc trong lòng của mỗi một người đều bị đâm một con dao máu chảy đầm đìa không.

Đau đớn tột cùng!

Chỉ bởi vì bọn ta cũng là quân nhân, đồng cảm sâu sắc!

Đội ngũ xếp hàng dài thật dài nối đuôi nhau rời đi.

Khi Vệ gia chủ sắp bước ra khỏi cửa chính bỗng nhiên lại liều mạng quay đầu.

Nhìn về hướng của đền thờ tổ, phịch phịch quỳ rạp xuống đất liên tục cúi lạy giàn giụa nước mắt: “Ta xin lỗi liệt tổ liệt tông Vệ gia...”

Trong đền thờ tổ.

Tượng của Vệ Trung Nguyên vẫn cứ sừng sững đứng thẳng, cao lớn phi phàm, nhìn con cháu của mình đã bị áp giải đi ra xa xa.

Tầm mắt của pho tượng cứ giống như hai mũi tên sắc lạnh.

Chỉ là khí thế ngất trời đó lại giống như có vài phần vắng lặng.

...

Ngô gia.

Dấu vết nối đuôi Cao gia.

Không thể không nói Ngô gia thật sự là thế gia vọng tộc, Ngô gia ở Viêm Võ Đế Quốc không chỉ có một gia đình!

Bình Luận (0)
Comment