Lý Thành Long nói: “Bây giờ ấy, chỉ cần đám người hiệu trưởng Diệp nhắc đến chuyện đấy thì đều rất nhẹ nhõm, vẻ mặt toàn là ý cười, cực kì khác với lúc chúng ta vừa mới nhập học khi đó.”
“Thậm chí bây giờ ấy khi hiệu trưởng Diệp không có việc gì làm là lại đi đánh thầy Văn để hả giận... Còn lúc trước nghe đâu hiệu trưởng Diệp không có lúc nào hào hứng như vậy cả, cho dù thầy Văn muốn khiến cho hiệu trưởng Diệp động đến mình một chút nhưng vẫn sẽ không hăng hái như thế.”
Lý Thành Long nói tới nói lui đều mang ý cười trên nỗi đau của người khác.
Ô ô kìa, vị giáo viên chủ nhiệm mỗi ngày đánh ta bây giờ ngày nào cũng bị người khác đánh...
Thật sự chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy sướng rồi, rất sướng rất rất sướng luôn!
“Ừm, đúng rồi, lần ngươi bị đuổi giết đấy hình như Lý gia Phong Hải cũng có tham gia vào... Nhưng cuối cùng bọn họ không thực sự ra tay, vì vậy chỉ bị đàn áp sương sương, cảnh cáo một chút rồi thôi.”
“Mà Cao gia Phong Hải, đám người Cao Thành Tường và Cao Xảo Nhi đặt biệt thân thiết với ngươi, sau khi ngươi trở về thì con cháu Cao gia đã đi gần chúng ta nhất có thể mà không hề che giấu chút nào. Quan trọng nhất là mỗi một người trong đám bọn họ đều rất chân thành gần gũi với chúng ta...”
Lý Thành Long nhìn Tả Tiểu Đa một cái: “Ta nghĩ, lý do căn bản để xuất hiện tình huống đó có lẽ là vì trong khi bị đuổi giết thì Cao gia có ra tay giúp đỡ ngươi đúng không?”
“Đúng vậy. Không những Cao gia có ra tay giúp ta, hơn nữa còn vì giúp ta mà chết mất mấy người, với thực lực của bọn họ mà nói, có thể cũng được xem là người giỏi giang tại Cao gia.”
Tả Tiểu Đa cau mày: “Hơn nữa ấy, lúc đấy bọn họ đã cắt đứt quan hệ với Cao gia Thượng Kinh rồi.”
Lý Thành Long cau mày, một lúc sau: “Lẽ nào Cao gia quay lại rồi?”
Tả Tiểu Đa nhớ lại lời của Nhật tôn giả, hỏi thăm dò: “Phù Phù, nếu như Cao gia thật sự quay lại thì sao?”
Lý Thành Long im lặng không nói.
Trầm mặc rất lâu mới trả lời: “Cao gia quay lại... Có thể thăm dò tiếp nhận. Nhưng tuyệt đối không thể tin tưởng!”
Tả Tiểu Đa chậm rãi gật đầu.
“Ngược lại Ngô gia, vốn dĩ đám người Ngô Vân Hải, Ngô Kình và Ngô Nghị đều có quan hệ tốt với chúng ta, mỗi khi gặp mặt đều rất nhiệt tình. Nhưng những ngày này cứ nhìn thấy chúng ta là lại có vài phần ngại ngùng... Mặc dù vẻ ngoài vẫn cười nói như thường, nhưng mà... Loại cảm giác đấy lại không được đúng lắm.”
Lý Thành Long cau mày, nói: “Nhất là khi so sánh với đám người Cao gia, thái độ của Ngô gia càng lộ rõ vẻ kỳ lạ.”
Tả Tiểu Đa chậm rãi gật đầu, nói: “Liên quan đến điểm này, ta cũng có cảm giác như vậy.”
Lựa chọn cấp cao của hai nhà Ngô Cao đã dần dần bắt đầu lộ ra hậu quả sau khi chuyện này qua đi.
Chính xác như những lời Cao Xảo Nhi nói khi đó: Khi các ngươi muốn chúng ta qua lại thân thiết, trong lòng bọn ta không muốn nhưng cũng chỉ có thể đến gần, người khác có thể cảm nhận được.
Bởi vì mọi người đều là thanh niên, vẫn chưa thể ung dung thản nhiên khẩu Phật tâm xà như cáo già được, cho dù là thay đổi được giấu kín trong đáy lòng nhưng vẫn sẽ ảnh hưởng đến việc làm.
Nếu như gia tộc bọn ta vẫn muốn giết hắn, vậy thì tình cảm và mối quan hệ mà mọi người khó khăn lắm mới tạo nên được đều sẽ vì chuyện đó mà hoàn toàn sụp đổ.
Giống với thay đổi trong lòng, không khí tự nhiên cũng sẽ bị bài xích.
Bất luận là áy náy, hổ thẹn hay là chột dạ thì không khí đều sẽ xuất hiện phản ứng tương ứng.
Bình thường nhìn thì thấy Tả Tiểu Đa không quan tâm đến bất cứ chuyện gì, nhưng cảm giác của Tả Tiểu Đa vẫn nhạy bén đến cực điểm, huống chi hắn có bản lĩnh xem tướng, ai lục đục không đoàn kết, ai có chút khẩu thị tâm phi,... Tất cả đều không thể che giấu được.
Mà trợ thủ số một của Tả Tiểu Đa là Lý Thành Long cũng cùng là một cao thủ trong phương diện này, cho dù hắn không cảm nhận được thì Lý Thành Long chỉ cần dựa theo hình huống mà mình nhìn thấy để tiến hành kết hợp cuối cùng phân tích, rất nhanh chóng cũng sẽ tìm thấy chỗ không hợp lý!
Giống như những lời Cao Xảo Nhi nói, hai tên ranh con này đều là tuyệt thế thiên tài, bất thế nhân kiệt.
Nếu muốn lừa gạt bọn họ, với người cùng tuổi mà nói căn bản không có khả năng!
Tâm trạng thay đổi một xíu xiu cũng có thể để lộ tất cả mọi thứ, chỉ có thành tâm đồng hành mới có ý nghĩa, mới có thành quả.
Mà biểu hiện của con cháu Cao gia và con cháu Ngô gia lúc này hoàn toàn khác nhau, hơn nữa còn khiến cho hai bên không chỗ che thân tại Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long bên này.
Lý Thành Long chậm rãi phân tích: “Mối quan hệ giữa Ngô gia, Cao gia và chúng ta vốn giống nhau. Mà Cao Xảo Nhi là một cô gái cô cùng thông minh, nàng tận dụng qua lại ở mức độ lớn nhất, để quan hệ giữa chúng ta càng thân thiết hơn... Đây là cố gắng trước đó.”
“Mà trong chuyện ngươi bị đuổi giết tại dãy núi Tinh Mang lần này, Cao gia rõ ràng đã đưa ra lựa chọn khác với Ngô gia. Vì vậy mới gây nên thái độ của con cháu hai nhà đối xử với ngươi có chút khác biệt khi ở trường học.”
“Nếu như là lựa chọn khác nhau, nếu bên phía Cao gia đã giúp đỡ ngươi vậy bên phía Ngô gia cho dù không phải giết ngươi hay nhắm vào ngươi thì ít nhất cũng sẽ không giúp ngươi.”
“Mà dưới loại không khí sống chết chỉ trong khoảnh khắc. Không giúp ngươi cũng đồng nghĩa với việc nhắm vào ngươi!”
Lý Thành Long nói: “Vì vậy nên bọn Ngô Kình, Ngô Nghị, Ngô Văn Hải mới chột dạ!”
“Bởi vì gia tộc của bọn họ muốn đối phó ngươi, vậy nên khi bọn họ đối diện với ngươi sẽ càng thêm ngại ngùng, chột dạ, xấu hổ, nhất là khi ngươi toàn vẹn thoát khỏi dãy núi Tinh Mang, mà sau khi bọn họ được hưởng những phúc lợi thịt Vương Thú do ngươi mang về kia, loại cảm giác đấy của bọn họ chỉ có thể càng lớn hơn gấp bội, khó lòng che giấu.”
Lý Thành Long trầm giọng nói: “Vì vậy nên có thể đưa ra kết luận, Cao gia đang đến gần phía chúng ta, còn Ngô gia không những vẫn là kẻ thù của chúng ta, hơn nữa cơ hội chuyển thù thành bạn là cực kì nhỏ bé.”