Tả Tiểu Đa ngẩn ra một chút, cân nhắc nói: “Nhưng chúng ta còn là học sinh của Cao Võ Tiềm Long, mọi chuyện theo đuổi chọn lựa lợi ích, có bỏ gốc lấy ngọn không, lạnh lòng thầy giáo?....”
Lý Thành Long nói: “Nhưng cuối cùng chúng ta phải tốt nghiệp mà, sau khi tốt nghiệp, vãn phải đuổi theo những được mất này.”
Tả Tiểu Đa suy nghĩ một hồi lâu, mới rãi gật đầu.
Cao Xảo Nhi bên đó lập tức mắt sáng rỡ.
…
Đợi đến Cao Xảo Nhi và Cao Thành Tường xin phép rời khỏi, ngồi vào trong xe, trên đường chậm rãi xuất phát, lúc sắp đến Cao gia, vẫn chìm trong suy nghĩ.
Lần này có thể nói là hành trình quy hàng.
Nhưng ý nghĩa thực tế, trong lúc hữu ý vô ý biến hóa thành một trận giao chiến của Cao Xảo Nhi và Lý Thành Long.
Cao Xảo Nhi, từ đầu đến cuối đều bị áp chế xuống hạ phong.
Tất cả tính toán đều bị Lý Thành Long phá hoại hết tám phần!
Bề ngoài xem ra.
Từ đầu đến cuối Cao Xảo Nhi trường tụ thiện vũ, lời nói cũng cực kì nhiều, thái độ hoàn toàn rõ ràng, hình như bầu không khí cả hiện trường đều nằm trong lòng bàn tay của nàng.
Từ đầu đến cuối Lý Thành Long tổng cộng cũng chỉ nói vài câu mà thôi.
Tính toán đâu ra đấy còn không tới một phần trăm lời nói của Cao Xảo Nhi.
Nhưng trên tâm thế, Cao Xảo Nhi cảm thấy mình hoàn toàn bị áp xuống hạ phong, hơn nữa còn chống cự không được, phản công không được!
“Haizzz!”
Đến tận khí bắt đầu vào sân lớn Cao gia, cuối cùng Cao Xảo Nhi mới thở dài một hơi.
“Biết bây giờ ta hận nhất là gì không?”
“Là gì?” Cao Thành Tường hỏi.
“Ta hận nhất là… hai tên ngu ngốc Cao Yến Nhi và Cao Bình Nhi ngày trước… nếu không phải quá khứ có ân oán này, Cao gia chúng ta, nắm giữ vị trí có lợi nhất.”
“Đáng tiếc…”
Cao Xảo Nhi liên tục thở dài: “Đây đều là mệnh!”
Cao Thành Tường bối rối, thấp giọng hỏi: “Đương nhiên Tả Tiểu Đa là tuyệt thế thiên tài, điều này bất kì ai cũng khó mà nghi ngờ, nhưng thực sự hắn đáng để toàn bộ gia tộc chúng ta làm như vậy sao?”
Cao Xảo Nhi hừ một tiếng, nói: “Cho nên mới nói, đám đàn ông các ngươi, hằng ngày không biết trong lòng nghĩ cái gì, chỉ nghĩ đến cạnh tranh giành chiến thắng, chiến đấu dũng cảm…. vậy có tác dụng cái rắm gì?”
“Ngay cả tiềm năng của một người cũng không nhìn ra, vậy chính là không có tác dụng gì!”
“Phụ nữ bọn ta, từ xưa đến nay, mặc dù bây giờ địa vị của phụ nữ tăng lên rất nhiều, nhưng một người phụ nữ sống tốt hay không, rất nhiều lúc cũng phải quy cho… ánh mắt nhìn đàn ông!”
“Chọn có đúng người hay không! Có tiềm lực hay không!”
“Ở phương diện này, trực giác nhìn người, đàn ông kém xa một trăm lẻ tám ngàn dặm so với phụ nữ …. Vì đây là một loại thiên phú! Là một loại bản năng, ngươi hiểu không?”
Nói một tràn này khiến Cao Thành Tường liên tục cười khổ.
Đây lại còn có thể tổng kết ra kinh nghiệm?
Cao Xảo Nhi cân nhắc một chút nói: “Tả Tiểu Đa người này, chắc chắn đáng để chúng ta làm như vậy, thậm chí bây giờ còn làm chưa đủ!”
Cao Thành Tường nói: “Hắn có tiềm chất nguyên soái?”
Nói thật, Cao Thành Tường giữ lại một phần phán đoán của Cao Xảo Nhi.
Hiện tại, dáng vẻ này, chỗ nào nhìn ra có thể làm nguyên soái? Có thể làm quan lớn? Có thể làm người dẫn đầu?
Cao Xảo Nhi thành thực cân nhắc, rất lâu mới nói ra từng chữ: “E rằng… hơn cả thế.”
Lần này Cao Thành Tường chân chính kinh ngạc, bị năm chữ này, có hơi rợn tóc gáy, không biết làm thế nào.
Hơn cả thế?
Nguyên soái?!
Nhưng, Cao Thành Tường nói chen như vậy, khiến chuyện Cao Xảo Nhi vốn đang cân nhắc, lập tức lệch đi rất nhiều.
Đợi đến khi Cao Thành Tường nói xong, lúc lại xoay đầu cân nhắc chuyện của mình, lờ mờ cảm thấy, hình như có trọng điểm gì, trong nháy mắt sắp sửa nắm được, lại bị Cao Thành Tường làm loạn dòng tư tưởng, trong một lúc không nghĩ ra.
Vì sự nói chen lần này, Cao Thành Tường đệ tử dòng máu trực hệ của Cao gia, tương lai sắp bị Cao Xảo Nhi sai đi dọn nhà vệ sinh, một lần dọn đã dọn hết mấy năm.
Nhưng cho dù như vậy, Cao Xảo Nhi vẫn đặt trái tim treo phân nửa xuống.
Đoạn thời gian sau này, toàn bộ đại lục Tinh Hồn biến động không ngừng, rất nhiều thế gia nổi tiếng đều ngã xuống, trong đó bao gồm Cao gia ở Thượng Kinh, tổ mạch Cao gia.
Bên phía Phong Hải ánh nến vẫn sáng rực rỡ trước thời cơ, sớm đưa ra thiện ý với Tả Tiểu Đa, càng có nhiều chuyên gia trong các gia tộc nổi tiếng vì giúp đỡ Tả Tiểu Đa mà mất mạng.
Hơn nữa xây dựng gia tộc trong thời gian ngắn, những chuyện thương thiên hại lý không làm nhiều, càng không có khả năng liên quan đến âm mưu của Cao gia ở Thượng Kinh, làm cho Cao gia ở Phong Hải thuận lợi vượt qua nguy cơ lần này.
Nhưng chôn vùi tổ mạch Thượng Kinh, khiến cho bên Phong Hải trên cơ bản như rắn mất đầu, mặc dù bản thân Phong Hải vẫn có số lượng lớn thế lực, nhưng thực lực này đặt trên đại lục Tinh Hồn lại vốn không đủ nhìn, giống như con kiến.
Cần tìm chỗ dựa vững chắc khác, hơn nữa còn phải là loại chỗ dựa vững chắc đủ để dựa vào!
Cho nên mới có lần đánh cược này.
Mặc dù lần này vì dính vào Lý Thành Long, khiến phương châm mà Cao Xảo Nhi thiết lập rơi vào khoảng không, nhưng vẫn giành được thái độ đủ rõ ràng, đã có mục đích kết nạp lần này của Tả Tiểu Đa, vẫn xem như đã đạt thành mục tiêu cơ bản.
Cao Xảo Nhi vẫn khá hài lòng với kết quả này, nàng có thể xác định, trong tất cả gia tộc, bao gồm những thành viên cơ bản tự nhiên của Tả Tiểu Đa, Cao gia của mình, chắc chắn là biểu thị nương nhờ đầu tiên!
Địa vị đầu tiên này, bất kì ai cũng không cướp đi được!
Nhất là sau lần đầu tiên, bên Lý Thành Long khẳng định có cảnh giác, phía sau muốn gia nhập, ước chừng sẽ chịu sự chèn ép vô tình của Lý Thành Long.
Nhưng những thứ này, không có bất kì ảnh hưởng gì với Cao gia, thậm chí là…. Lý Thành Long đè ép càng ác càng tốt.
Sau đó nữa, phe mình chỉ cần tiếp tục đưa ra thiện ý còn cả cố gắng là tốt!
Mà đối với Yêu Vương châu mà Cao Xảo Nhi đem về, trên dưới Cao gia đều cực kì vui mừng!
Vốn dĩ cảm thấy tặng Tinh huyết yêu thú cấp hoàng, chính là buôn bán cực kì lỗ vốn, không ngờ cuối cùng trái lại kiếm lợi vô cùng lớn!
“Bảo bối tốt!”
Lão gia chủ nhìn vết thương trên chân Cao Thành Tường, hài lòng tán thưởng.
Vẻ mặt Cao Thành Tường đáng thương.
Thử nghiệm một chút công hiệu của Yêu Vương châu, bắt buộc phải làm, nhưng đến mức lấy ta ra thử nghiệm sao?
Lại có thể bắt con rắn độc cắn ta một cái?
Đm thực sự là nước đi này ta không lường trước được….
Ta không phải đến gần một chút?