Hắn thở dài trong lòng một hơi, nếu lúc đầu Bộ Vân Tiêu không mắc lừa, không bị đối phương dắt mũi, đi theo tiết tấu của đối phương, trận này có thể…
Sau đó cười khổ trong lòng, kết quả tốt nhất cũng chống đỡ thêm vài phút mà thôi.
Chỉ nhìn uy thế phản công mạnh mẽ cuối cùng của Tả Tiểu Đa là biết nội tình của đối phương không thua kéo Bộ Vân Tiêu, thậm chí còn hơn.
Với lại tâm tính đối phương cao hơn Bộ Vân Tiêu không chỉ một bậc.
Xét từ phương diện nào thì trận chiến này Bộ Vân Tiêu cũng không có khả năng thắng lớn!
Bộ Vân Tiêu rất mất mát.
Chỉ cảm thấy kiêu ngạo bao lâu nay mất hết ngay lúc này.
Lý Thành Long thắng lợi, Cao Võ Tiềm Long hoan hô vang dội.
Mười trận liên tiếp trước đó đều thất bại thảm hại, hơn nữa còn bị giết tại chỗ.
Dù bây giờ phần hớn học sinh đều đã nhớ lại mùi vị, biết trong đó có nội tình mình không biết, nhưng thua từ đầu đến cuối là thua, là sự thật không dễ xóa bỏ.
Hôm nay Lý Thành Long đàn áp đối thủ giành được thắng lại, nói chung là nhổ ra được một ngụm khí ngột ngạt trong lòng.
Lúc hoan hô này, vô cùng nhiệt liệt, có một loại cảm giác vi diệu “cuối cùng người bị đàn áp rất lâu cũng có thể trở mình làm chủ”.
Lý Thành Long cười ha ha, bay ra, áo trắng bay bay, đi trong không trung, đi về phía lớp Một.
Đám người Tả Tiểu Đa đối diện thấy rõ trên mặt cái tên làm màu này có dấu răng rõ ràng, đang phát sáng lấp lánh, rất bắt mắt.
“Phụt!”
Hạng Băng là người đầu tiên không nhịn được cười ra tiếng, trên mặt cũng bắt đầu đỏ lên.
Sau này đánh nhau không thể căn mặt hắn nữa.
Sau đó, đương nhiên chính là rút thăm trận chiến thứ hai.
“Cao Võ Tiềm Long, Hạng Xung, đối chiến, đội hai, Vưu Tiểu Ngư!
Hạng Xung thân hình vô cùng khôi ngô cực kì hứng thú vác Phương Thiên Họa Kích lên, giống như một tháp sắt vượt qua đám người kia, uy phong lẫm liệt, khí thế hùng hồn uy vũ, trông có vẻ hơn hẳn Lý Thành Long.
Đối diện.
Khuôn mặt Vưu Tiểu Ngư mất hết hứng thú.
Bà nó!
Sao rút cho ta trúng tên này?
Con mẹ nó…
Lão tử không muốn lên.
Ba đội trưởng đồng thời hét lên: “Vưu Tiểu Ngư, ngươi lên cho lão tử!”
Đại gia!
Vưu Tiểu Ngư giãn chân dài ra, truyền âm về phía sau nói: “Ngươi là Vưu Tiểu Ngư, ngươi lên!”
Phía sau, một người ngạc nhiên nói: “Lão đại, ta là Thiết Tiểu Ngưu mà…. Vừa nãy ta đã đăng ký tên Thiết Tiểu Ngưu rồi….”
Khi mấy người hì hục trong tiếng cười, Vưu Tiểu Ngư nhe răng nhếch mếp đứng lên, khuôn mặt đáng thương lên lôi đài.
Hôm nay lão tử mất mặt quá đáng rồi.
Hôm nay mất mặt đạt đến độ cao mới….
Mất đến toàn thế giới!
Đối diện, Hạng Xung nào biết thân phận thực sự của đối phương thế nào, Phương Thiên Họa Kích trong tay soàn soạt một tiếng múa ra một đóa hoa rực rỡ, tiếng như chuông lớn: “Cao Võ Tiềm Long, Hạng Xung! Xin chỉ giáo!”
“Đến đi!”
Vưu Tiểu Ngư trực tiếp xông lên.
Đây vẫn thực sự là chỉ giáo!
“Gào! Đến đây!”
Hạng Xung uy phong lẫm liệt, bày Bá Vương Kích, uyên đình nhạc trì.
Nhưng…. Bá Vương Kích vẫn chưa kịp triển khai, mơ màng bị Vưu Tiểu Ngư tiếp cận thân thể, cũng không biết xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy thân thể bất ngờ nhẹ bẫng, lập tức thân thể khôi ngô giống như cưỡi mây đạp gió bay đi.
Trực tiếp đứng ở vị trí dưới lôi đài mười mấy mét, tư thế chưa thay đổi, vẫn là uyên trì nhạc đình.
Biểu cảm trên mặt hoàn toàn thay đổi, vẻ mặt ngơ ngác.
Ta…. Con mẹ nó làm sao ta xuống đây rồi?
Ta đây cũng chưa bị thương mà?!
Hạng Xung gãi đầu, ngẩng đầu nhìn trên lôi đài, trong lòng đầy nghi ngờ không thể tưởng tượng nổi.
Đây....
Lẽ nào ta nhớ nhầm rồi? Thực ra ta còn chưa lên à?
Nhưng bên phía trên đài tuyên bố kết quả thắng bại của trận chiến này: “Trận chiến thứ hai, đội hai Vưu Tiểu Ngư thắng!”
Vẻ mặt của tất cả học sinh đều ngơ ngác, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Trận này đánh thế nào vậy?
Xem không hiểu.
Tại sao Hạng Xung đột nhiên xuống đây?
Trận vừa nãy, đánh hết sức tuyệt vời, mặc dù chi tiết trong đó, ưu khuyết đôi bên vẫn có phần không nhìn ra, nhưng đại khái tình huống vẫn thấy trong mắt, thấy rất rõ ràng, nhưng trận này, làm sao kết thúc như vậy?!
Trong ấn tượng của tất cả mọi người, chỉ nhìn thấy Hạng Xung khí thế hùng hổ lên đài, ý chí chiến đấu xông thiên phát động khiêu chiến.
Khí thế uyên đình nhạc trì hùng hồn đứng trên lôi đài, sau đó khí thế uyên đình nhạc trì hùng hồn đứng dưới lôi đài.
Con mẹ nó.....
Vưu Tiểu Ngư đen mặt trở về, được tất cả đội trưởng của đội hai và đội năm chào mừng dưới hình thức anh hùng, đều đứng lên, vẻ mặt hào hứng, liều mạng vỗ tay, lớn tiếng hét.
“Aaaaa.... thắng rồi.... Oa hahah, đã!”
Vẻ mặt của Vưu Tiểu Ngư càng đen hơn, chỉ cảm thấy bụng của mình, phút sau sắp tức đến trướng lên rồi.
Tức giận nói: “Trận sau, mau bắt đầu, đến ngươi rồi!”
......
Bên đó, Hạng Xung mặt mày xám tro trở về.
Lần thua khó hiểu này, thậm chí ngay cả Văn Hành Thiên cũng nhìn không biết gì, thực lực tu vi mà đối phương phát huy, chỉ dừng ở trình độ Đan Nguyên cảnh, điểm này không thể nghi ngờ, nhưng.... làm sao có thể thua mơ hồ như vậy chứ?
“Có điều kì lạ.” Bây giờ Văn Hành Thiên chỉ có suy nghĩ này trong đầu.
Hắn vẫn rất tự tin với học sinh của mình, cho dù đối đầu với Tả Tiểu Đa, đương nhiên Hạng Xung khó tránh khỏi thất bại, nhưng cũng đến nổi như vậy, càng không thể thua nhanh như vậy, khó mà tưởng tượng như vậy.
Còn có chính là, Văn Hành Thiên cũng không tin, trên thế giới này, võ giả Đan Nguyên cảnh như nhau, có người còn trâu bò hơn Tả Tiểu Đa!
Mà vẻ mặt Tả Tiểu Đa lại cẩn thận.
Đối thủ của Hạng Xung vừa nãy, tất cả hành động, hoàn toàn mình nhìn không hiểu.
Vọng Khí không nhìn ra khí tướng, xem tướng nhìn không ra số mệnh, đây là đồ chơi gì?
Cho đến bây giờ xem tướng không ra chỉ có duy nhất một khả năng, chính là thực lực bản thân quá cao, sức mình không đủ, nhưng làm sao Đan Nguyên cảnh có thể làm được?
Thậm chí nói Vọng Khí cũng không dò ra bát kì dấu vết nào.... con mẹ nó không thể tưởng tượng nổi.
Mà còn ngay cả khí vận người cũng có thể che dấu?
Đương nhiên rồi, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, cao nhân trên thế giới rất nhiều, có rất nhiều đại năng vượt quá hiểu biết của Tả Tiểu Đa, Thiên Địa Nhật Nguyệt Tinh, năm người trước đó chính là như vậy, nhưng.....