Tả Trường Lộ nhẹ nhàng thở dài, dường như cảm thán không thôi, thực ra bịa đến đây, thực sự không thể bịa tiếp nữa, không biết bịa thêm cái gì cho tốt.
Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm lòng đầy căm phẫn: “Mẹ! Cha! Năm đó ai đánh với các ngươi! Kẻ thủ của nhà chúng ta là ai?”
Chị em hai người đồng loạt xắn tay áo lên.
Dám đánh cha mẹ ta!
Hừ!
Thù này không trả, thề không làm người!
Ánh mắt Tả Trường Lộ nhẹ nhàng sáng lên, lẩm bẩm nói: “Cho dù ta và mẹ ngươi khôi phục, lần nữa có hy vọng nhập đạo tu hành, nhưng nền tảng tổn hại quá sâu, đời này e rằng rất khó báo thù, cho dù khôi phục thế nào, nhiều nhất chẳng qua là tu vi năm đó, khó tiến bộ thêm..... muốn báo thù, vẫn thực sự chỉ trông cậy vào hai ngươi.......”
À, dường như có thể tạo mục tiêu cho Cẩu Đát này!
Tả Tiểu Đa sát khí xông thiên nói: “Là ai? Cha, ngươi chỉ cần nói tên là được!”
“Đợi tu vi các ngươi đạt đến rồi, tự nhiên bọn ta sẽ nói với ngươi..... kẻ thù năm đó của bọn ta đã là đại tu sĩ Phi Thiên cảnh giới, bây giờ các ngươi biết, chuyện vô bổ này, ngược lại thêm buồn phiền..... hơn nữa, hai mươi năm tới đây...... đương nhiên hai bọn ta không có bất kì tiến bộ nào, nhưng đối phương lại không hẳn không tiến thêm, nhất là đối phương cũng là thiên tài không xuất thế.... có lẽ tu vi cũng đã không chỉ tiến thêm một bước.”
Ngô Vũ Đình thở dài.
“Bất kể tu vi hắn cao bao nhiêu!”
Tả Tiểu Niệm và Tả Tiểu Đa đều cùng chung mối thù, dáng vẻ ‘Thù này không trả, thề không làm ngươi’.
“Hoàn thành!”
“Ừm, lần này bọn ta hoàn thành rèn luyện giai đoạn cuối cùng.... cũng chính là khôi phục giai đoạn tu vi cuối cùng......” Tả Trường Lộ ho một tiếng nói: “Lúc đó cũng có thể xuất hiện hiện tượng giả chết, cái này, hai ngươi không cần đau lòng, đau lòng cũng đau lòng lãng phí.”
“Giả chết?” Tả Tiểu Niệm cau mày, cảm thấy không đúng.
Tả Tiểu Đa cũng trừng mắt.
Hai người đều có một loại cảm giác: cha mẹ sẽ không mắc bệnh hiểm nghèo gì chứ hay là vết thương cũ tái phát, dùng lý do này để lừa gạt chúng ta không đau lòng à?
Tả Tiểu Đa vội vàng vận điểm khí vận, vận tướng thuật, tỉ mỉ nhìn qua.
Nhưng....
Vẻ mặt Tả Tiểu Đa ngơ ngác, vẫn không nhìn ra cái gì!
“Không cần đau lòng!”
Tả Trường Lộ cười haha: “Chính là không có hơi thở, biến thành một cái xác, trông có vẻ giống người chết mà thôi.....”
“Hả! Cái gì?!” Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm đồng thời kinh ngạc hét lên.
“Sau đó, trong một ngày, cái xác sẽ hoàn toàn bốc hơi, hóa thành vô số điểm sáng, tan trong hư không, vậy chính là bọn ta trở về rồi.”
Tả Trưởng Lộ nói: “Nói như vậy, các ngươi hiểu rồi chứ?”
Cái xác!
Hai người càng căng thẳng.
“Yên tâm!”
Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm còn căng thẳng tinh thần, chẳng may bóng ma ngày càng bao phủ trong lòng hai người, khó mà phai mờ.
“Vậy khi nào các ngươi trở về?”
Tả Tiểu Đa nhạy cảm bắt lấy trọng điểm.
“Trước đó bọn ta cũng không có kinh nghiệm tương tự, cái này, vừa nãy khôi phục, e rằng phải hòa hoãn thời gian khoảng ba năm, dùng để củng cố cảnh giới.”
Tả Trưởng Lộ ho một tiếng, mặt không biến sắc nói: “Nhưng mà các ngươi có thể yên tâm, sau khi bọn ta trở về, khoảnh khắc đầu tiên sẽ gọi điện cho các ngươi.”
“Gọi điện thoại? Cái đó tính là dặn dò gì.” Tả Tiểu Niệm nghi ngờ nói: “Sẽ không ghi âm trước đó chứ?”
Ngô Vũ Đình cười xoa đầu Tả Tiểu Niệm một cái: “Con gái ngốc, ngươi nghĩ nhiều rồi, bộ ngươi không biết hỏi ta vài câu sao? Người chết người sống đều không phân biệt được sao? Cho dù trí tuệ nhân tạo cũng đâu thể giống hệt được?”
Lập tức Tả Tiểu Niệm ngại ngùng cười: “Cũng phải.”
“Vậy lỡ như nếu các ngươi quên mất bọn ta thì sao?” Tả Tiểu Đa vẫn cảm thấy chuyện này quá huyền diệu.
Giả chết vẫn sống, nhục thân biến mất, chết mà hồi sinh, làm sao càng nghe càng không đáng tin, cái này cũng quá mơ hồ rồi?
“Sao có thể quên được!”
Ngô Vũ Đình tức giận nói: “Ta có thể ngay cả con trai ta sinh ra cũng không cần được sao?”
Tả Tiểu Đa lầm bầm: “Ai biết được chứ….. nói không chừng các ngươi song túc song phi, bỏ quên hai bọn ta….”
Tả Trưởng Lộ, Ngô Vũ Đình: “……”
“Dù sao thì chuyện chính là như vậy.” Tả Trường Lộ hơi tức giận nói: “Sớm nói với các ngươi chính là sợ các ngươi ngây ngốc đau lòng mà thôi, nhìn hai các ngươi nghi ngờ này, sự nảy sinh này, muốn tra hỏi ta và mẹ ngươi như phạm nhân?”
“Không dám.” Tả Tiểu Đa, Tả Tiểu Niệm đồng thời cúi đầu.
“Ta thấy không nên thông báo cho hai ngươi, cho dù để hai ngươi mặc đồ tang khóc một trận, có vẻ như cũng không phải vấn đề lớn, đến lúc bọn ta trở về, kết quả không phải vẫn như nhau? Đây cũng đáng lừa các ngươi? Còn không phải sợ hai ngươi quá khó chịu.”
Ngô Vũ Đình buồn cười nói.
“Nói cũng phải.” Hai người cảm thấy câu này hơi có lý, cuối cùng cũng yên tâm.
“Cho nên trước khi bọn ta rời đi, muốn hoàn thành trước một số việc.”
Ngô Vũ Đình nói: “Chuyện đầu tiên chính là chuyện cưới xin của hai ngươi.”
Chuyện cưới xin!
Tả Tiểu Niệm nghe vậy toàn thân phát sốt, lập tức Tả Tiểu Đa vui mừng ra mặt, cũng giống như lấy thứ gì mình thích.
“Nếu Niệm Niệm hoặc Đa Đa, nếu trong lòng có nơi khác, vậy thì mọi chuyện không đề cập nữa, hơn nữa từ hôm nay lập ra quy củ, sau này, không cho phép có bất kì suy nghĩ không an phận nào!”
Ngô Vũ Đình nghiêm túc nói: “Dứt khoát hôm nay cả nhà bốn người chúng ta đều ở đây, thì đến giải quyết nhanh chóng, quyết định quan điểm. Niệm Niệm, ngươi có người mình thích nào khác chưa?”
Đầu Tả Tiểu Niệm dường như buông cao trên ngực, âm thanh như muỗi: “Không có.”
“Tiểu Đa thì sao?” Ngô Vũ Đình hỏi.
Tả Tiểu Đa ưởn ngực ngẩng đầu, vẻ mặt hùng hồn oanh liệt thấy chết không sờn: “Mẹ, ta chỉ thích Niệm Niệm Mèo!”
“Á.”
Tả Tiểu Niệm che mặt.
“Niệm Niệm thì sao? Thích Cẩu Đát không?” Ngô Vũ Đình hỏi.
“Ta nghe mẹ.” m thanh Tả Tiểu Niệm trầm thấp nhỏ xíu, cúi đầu, rõ ràng nhìn ra, ngay cả cổ và tai đều đỏ.
“Vậy quyết định như vậy đi!”
Ngô Vũ Đình càng không do dự, gõ nhịp: “Hôm nay sẽ đính hôn cho các ngươi!”
Chiều hướng này, Tả Tiểu Niệm không chỉ cổ đỏ, tai đỏ, ngay cả cổ tay, đầu ngón tay lộ ra đều đỏ.
Nhưng lại không phản đối.
“Mẹ vạn tuế! Cha vạn tuế!” Tả Tiểu Đa reo hò một tiếng.
Lúc này Tả Tiểu Đa đã vui sướng đến gần như sắp nổ tung, lại xông lên một bước, liên tục hôn mười mấy cái lên mặt Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình.