Nàng không giống như kiểu hình đầy đặn, lại càng không phải là kiểu hình gầy yếu, mà từ trên xuống dưới, cái nào cũng đều hoàn mỹ cực hạn, cái nào cũng đều lộ ra tỉ lệ vàng, không tồn tại khuyết điểm nhỏ nào!
Đứng trước chính mình, quả thật chính là đại danh từ hoàn mỹ, không hề tìm ra khuyết điểm nhỏ nhặt nào.
“Đã là cấp bậc hoàn mỹ, khiến cho người khác có suy nghĩ ghen ghét.”
Ngô Vũ Đình khen ngợi thở dài nói: “Tiểu Niệm à, dáng người này của ngươi... Chỉ có một điểm không tốt, chính là eo quá nhỏ, mông thì có vẻ rất to...”
Tả Tiểu Niệm xấu hổ lấy tay che ngực che mông, nói: “Cái này chẳng lẽ không phải ưu điểm sao?”
“Đối với đàn ông thì...”
Ngô Vũ Đình nuốt xuống nửa câu sau, nói: “Ngực của ngươi... Chưa đến D sao? C+?”
“Chắc là vậy”
Tả Tiểu Niệm hơi buồn rầu, nói: “Cho nên ta mới muốn dùng Định Nhan Đan, tăng thêm thì sẽ quá lớn, hăng quá hóa dở.”
Ngô Vũ Đình cười ha ha, nói: “Quả thật, ta cũng cảm thấy như vậy.”
Trong lòng nàng đắn đo cân nhắc một chút, vốn định sau một bữa tiệc gia đình gì đó, để cho con gái dùng lại Định Nhan.
Nhưng vừa nghĩ lại, tình trạng bây giờ của Tả Tiểu Niệm, mỹ mạo đã đạt tới cấp số cực hạn của trần gian, cho dù làm thế nào thì cũng như dệt hoa trên gấm, cũng không như các cô gái bây giờ trong lòng đã thiết lập loại tâm tình “bây giờ chính là lúc ta đẹp nhất trong đời” này!
“Vậy dùng đi!”
Ngô Vũ Đình nhẹ nhàng xoa trước ngực của con gái một chút, khiến cho Tả Tiểu Niệm thét một tiếng chói tai.
Lập tức mỉm cười nói: “Được rồi, ta thay con trai ta kiểm tra hàng, xúc cảm quả thực không tệ.”
Tả Tiểu Niệm lập tức giận dỗi không nghe theo, nhào vào trong lòng Ngô Vũ Đình không ngừng làm nũng.
Mãi cho đến khi Ngô Vũ Đình thừa nhận Tả Tiểu Đa mới là con rể, mình mới là ruột thịt, bây giờ chỉ là kiểm tra thân thể giúp con gái... Cuối cùng mới xấu hổ bỏ qua.
Lập tức, lấy ra Định Nhan Đan, không còn do dự gì nữa, bỏ thẳng vào miệng.
Ngay sau đó, một làn sương khói như mộng như ảo như hư như thật, yên lặng bốc lên.
Giờ phút này trong lòng Ngô Vũ Đình có xúc động muốn thở dài, cũng có cảm giác chứng kiến lịch sử: từ nay về sau, chỉ sợ cả thế giới, không bao giờ... Có thể có người phụ nữ thứ hai sẽ xinh đẹp như Tả Tiểu Niệm bây giờ!
Bây giờ nàng, có cha mẹ ở bên, gia đình hoàn hảo, tình yêu vừa mới kết quả, đang là thiếu nữ vui giận đều đẹp, là lúc tâm tình tốt đẹp rực rỡ nhất!
Tả Tiểu Niệm bây giờ, thật sự có thể nói là đời này không có nhu cầu, đầy đủ viên mãn!
Cho nên, giờ phút này chính là lúc đẹp nhất!
Lúc đó, một khi đại chiến bùng nổ, Yêu Minh trở về, trên đời đều là tai họa... Chỉ sợ tâm tình của con gái, sẽ không được khôi phục lại sự yên ổn và hòa bình như bây giờ...
“Bây giờ định nhan, thật sự là lựa chọn tốt nhất!”
Ngô Vũ Đình lặng lẽ nói.
Lúc ăn cơm trưa, Tả Tiểu Niệm lại đổi một bộ áo lụa mỏng trắng, thướt tha đi xuống, vẻ mặt rạng rỡ, kiểu xinh đẹp cực hạn này, rốt cuộc cũng khiến cho Tả Trường Lộ cảm thấy hơi sững sờ.
“Đây là con nhóc mà ta một tay nuôi lớn đây sao?”
Tả Trường Lộ làm ra biểu cảm khiếp sợ, cảm xúc lúc này, nửa thật nửa giả, thật là vì thán phục, giả là do diễn trò đùa giỡn.
“Cha!”
Tả Tiểu Niệm giả bộ hờn dỗi bĩu môi.
Mà Tả Tiểu Đa ở một bên nhìn thấy thì trực tiếp ngây người, ngồi ngây ra như ngỗng, khóe miệng kéo ra một đường trong suốt thật dài...
Cái đó gọi là thèm nhỏ dãi, nói chung cũng sẽ không hơn như vậy!
“Cẩu Đát!”
Tả Tiểu Niệm thấy thế thì giận dữ đùng đùng.
“Ô ô ô...” Tả Tiểu Đa lập tức nhảy dựng lên, như tỉnh lại từ trong mộng, trong suốt ở khóe miệng cũng nhảy lên theo hắn, lại vẽ ra một đường cong lấp lánh rơi xuống.
Đáng tiếc ba người không có chụp ảnh lưu niệm? Nếu không thì lịch sử đen cả đời của người nào đó, hôm nay lưu lại dấu vết, sẽ khó phai mờ!
“Ha ha ha......”
Sau khi ăn xong bữa trưa này, Tả Trường Lộ theo thường lệ chuyển ghế dựa lên sân phơi ở lầu ba đọc sách? Mà Ngô Vũ Đình thì chợp mắt trên một cái ghế dựa khác.
Lúc này, hai người này đều thả lỏng tâm tình, tận tình hưởng thụ chỗ không dư lại bao nhiêu, an nhàn và yên bình chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay!
Thậm chí thoạt nhìn rất là lười biếng, cả người gần như đã vô dục vô cầu.
Còn Tả Tiểu Đa thì đi theo sau mông Tả Tiểu Niệm như hình với bóng, nhọc lòng cố gắng nghĩ cách khác, dù sao vẫn muốn chiếm chút tiện nghi.
Tâm tình Tả Tiểu Niệm đang hạnh phúc tốt đẹp, cũng không trông coi hắn, nhưng luôn không cho hắn đụng chạm, không chiếm được mới là tốt nhất, suy diễn vô cùng nhuần nhuyễn, lập luận sắc bén.
Hai người tản bộ ở bãi cỏ trong biệt thự mặt cỏ, Tả Tiểu Niệm đi lúc nhanh lúc chậm, Tả Tiểu Đa còn đang nhắm mắt theo đuôi ở phía sau, vẻ mặt vui tươi hớn hở cười ngây ngô, ngoài ra còn thỉnh thoảng nhảy nhót, một bước đung đưa ba lần.
Bà Thạch đang ở cửa nhà, trong tay cầm đang lột mấy củ tỏi, nàng là người có duyên duy nhất nhìn thấy. Dưới ánh mặt trời, thiếu niên cao ngất đuổi theo cô gái, cười đùa ầm ĩ, cả người đều là ánh nắng ấm áp, từ trong ra ngoài đều ngập tràn ngọt ngào và hạnh phúc.
“Ông trời phù hộ, phù hộ bọn họ cả đời bình an vui vẻ! Phù hộ cho hạnh phúc này, bọn họ vẫn luôn làm bạn đến già, đến mãi mãi...”
Trên khuôn mặt vô cùng hiền lành của bà Thạch có ý cười.
“Thật tốt!”
Tới buổi chiều.
Tả Tiểu Niệm nói phải nghỉ ngơi, trực tiếp nhốt Tả Tiểu Đa ở ngoài cửa.
Bất mãn không vui một lúc, cuối cùng Tả Tiểu Đa cũng nhớ tới chuyện chính, chạy nhanh vào trong Diệt Không Tháp xem xét.
Nhưng mà lúc này đi vào, Tả Tiểu Đa trực tiếp sợ ngây người.
Đây... Đây vẫn là Diệt Không Tháp của ta sao?
Toàn bộ không gian bên trong Diệt Không Tháp, liếc mắt nhìn lại một cái, đúng là không có ranh giới, ranh giới bất tận, một ngọn núi lớn nằm ngang ở nơi xa, cây xanh trước mắt vô cùng rậm rạp xanh ngát, trên trời, đúng là một bầu trời nhỏ xanh biếc...
Khiến cho Tả Tiểu Đa có cảm giác “Không gian này đã lột xác trở thành thế giới nho nhỏ.”
Tiểu Long vừa mới di chuyển một phần ba đường địa mạch quay lại, nó thấy thay đổi trong Diệt Không Tháp sớm hơn Tả Tiểu Đa sớm hơn, đang hưng phấn, nhảy lộn nhào, xem ra thay đổi như vậy, đối với nó cũng là bất ngờ vui vẻ!
“Thật tốt quá, không thể tin được, lão đại, những đồ tốt này của anh là từ đâu ra vậy?”