Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1377 - Chương 1378: Hồng Thủy, Hồng Thủy!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1378: Hồng Thủy, Hồng Thủy!

Kỹ thuật nghề nghiệp có chuyên môn, không lâu sau, từng tấm hình tất cả đều đã gửi rõ ràng đến điện thoại của Lý Thành Long, còn kèm theo lời giới thiệu chi tiết.

“Tình hình chỗ khác rất bình thường, không giống bên chúng ta, ừ, hoặc là nên nói, chỉ có bên chúng ta bất thường.”

Lý Thành Long gửi hình cho Tả Tiểu Đa, sau đó lại truyền âm vài câu, chỉ ra khe hở trong đó.

Trên mặt Tả Tiểu Đa bất động thanh sắc, trái tim lại nâng lên, lặng lẽ truyền âm cho Lý Thành Long và Tả Tiểu Niệm: “Lỡ như có biến động gì, thời điểm đầu tiên dẫn cha mẹ chạy đi, đừng quan tâm những người khác.”

Tả Tiểu Niệm và Lý Thành Long khẽ gật đầu, biểu thị đã biết.

“Đúng rồi, tranh thủ thông báo cho lớp chúng ta, nhưng hễ khoảng cách khá gần bàn của ta, nghĩ cách kéo giãn khoảng cách một chút, cháy cổng thành chết cá trong ao, cũng có thể liên lụy tới người khác.” Tả Tiểu Đa lại truyền âm cho Lý Thành Long lần nữa.

“Được.”

Tả Tiểu Đa nhìn bên cạnh mình, trước sau phải trái bốn bàn, bốn hướng giống như quấn chặt bao quanh bàn của nhà mình, nhất thời không kiềm được lo lắng trong lòng.

Con mẹ nó trận đánh lớn như vậy, lẽ nào là vì đối phó lão tử?

Đây không phải quá xem trọng ta…..

Trái tim phập phồng, không nhịn được sờ Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy trong chiếc nhẫn, sau đó cũng kiểm tra một lượt cơ quan vũ khí bên trong đã rất lâu không dùng qua.

Trong lòng lặng lẽ tức giận.

Ai dám châm chọc, xem lão tử có vung Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy lên, đập bốn bàn các ngươi thành bánh mì thịt không!

Mặc kệ các ngươi là ai!

Hiện tại, Diệp Trường Thanh, Hạng Cuồng Nhân, Lưu Nhất Xuân, Thành Cô Ưng đang ở bên ngoài tiếp khách.

Cho dù nói thế nào, lần này bề ngoài, vẫn là buổi gặp gỡ và chào hỏi phụ huynh của Cao Võ Tiềm Long.

Trên danh nghĩa bọn họ là chủ nhà, đương nhiên phải đảm nhiệm công việc tiếp khách, nhất là bọn họ biết, đại soái bốn phương, các vị bộ trưởng, thờ phụng Nội Các, đều sẽ đến tham gia hoạt động lần này, quan trọng hơn là, sau hoạt động còn phải họp.

Diệp Trường Thanh cố gắng chuẩn bị tinh thần.

Hoạt động long trọng lần này, đối với Cao Võ Tiềm Long mà nói, không nghi ngờ gì chính là chuyện tốt tuyệt vời!

Ít nhất đối với sự nâng cao danh tiếng của Cao Võ Tiềm Long, có tác động thúc đẩy trước nay chưa từng có.

Thực tế cấp cao lần này tham gia quá nhiều, ngoại trừ những vị ở kinh thành không đi được, gần như toàn bộ đều đến!

Toàn bộ đều là các nhân vật lớn siêu cấp được lưu truyền trong truyền thuyết!

Thậm chí, nghe nói Tả Hữu Thiên Vương và Trích Tinh Đế Quân cũng đến.

Trong nháy mắt có được tin đồn này, Diệp Trường Thanh hưng phấn đến tay chân đều run rẩy.

Mấy vị trong truyền thuyết này, nhân vật lớn hàng đầu mà giậm chân khiến toàn bộ đại lục Tinh Hồn phải run rẩy!

Thậm chí còn là anh hùng trong truyền thuyết của đại lục Tinh Hồn!

Ngàn năm qua, đây chính là mấy vì sao rực rỡ nhất trên bầu trời đại lục Tinh Hồn, sống lưng của nhân loại, thần tượng chung của tất cả mọi người ở đại lục Tinh Hồn!

Tất cả học sinh của Cao Võ Tiềm Long, còn có người thân phụ huynh của bọn họ, dưới sự dẫn dắt của những giáo viên, tiến vào hội trường lớn!

Những gia đình liệt sĩ cũng đã lần lượt vào hội trường.

Minh tinh chuẩn bị biểu diễn ở hậu đài cũng đã vào chỗ.

Tiếng nhạc đã đổi thành nhạc quân đội hùng hồn, tiếng trống vang vang, mạnh mẽ, âm thanh đùng đùng, giống như sắp xông lên trời.

Lại qua một lúc, dưới sự hồi hộp mong chờ của đám người Diệp Trường Thanh.

Hư không phía trước, đột nhiên mở ra.

Giống như một màn sân khấu, bị người ta đột ngột kéo ra, vài bóng người, từ trong vết nứt không gian đi ra giống như tản bộ trong vườn nhà.

Một người dẫn đầu, cả người mặc bộ quần áo vải bố màu lam, đầu tóc rối bù.

Diện mạo quê mùa, tướng mạo không thể nói là đẹp, nhưng cũng không thể nói là khó coi, cả khuôn mặt đầy uy nghiêm, cảm giác nghiêm túc cực kì mạnh, khiến người ta không dám nhìn thẳng, dường như cho dù là ai, ở trước mặt hắn đều phải cúi đầu.

Vóc dáng của người này đặc biệt cao lớn, gần hai mét tư, hai mét năm trở lên, còn cao hơn cả người to nhất Tiềm Long là Hạng Cuồng Nhân mấy phân, rõ ràng vóc dáng này gầy hơn Hạng Cuồng Nhân rất nhiều, nhưng cho người ta cảm giác, to lớn hơn Hạng Cuồng Nhân gấp mấy lần!

Cả người mặc một bộ quần áo vải bố màu lam, giữa eo chỉ tùy tiện quấn một cái thắt lưng.

Dưới chân là một đôi bốt chiến da thú bình thường, mái tóc dài xõa tung, theo bước đi của hắn, từng sợi tung bay.

Nhưng khiến người ta nhìn theo, mái tóc dài này giống như tảo biển trong cơn bão sóng thần, mạnh mẽ bay lượn.

Trên người hắn không có khí thế bức người gì, nói chung là cố gắng thu lại khí thể của mình, nhưng người này sải bước đi ra như vậy, lại giống như dẫn theo hàng trăm thiên binh thiên tướng đến xâm lược, vội vàng hành quân long trời lở đất mà điên cuồng xông đến!

Toàn bộ bầu trời, dường như trong nháy mắt này, lún xuống trước mặt đám người Diệp Trường Thanh.

Trời sập rồi!

Trong một lúc, bốn người Diệp Trường Thanh đồng thời cảm thấy ngạt thở.

Tinh Quang Xán Lạn trước mặt, màu sắc rực rỡ, giống như toàn bộ bầu trời vỡ vụn trước mắt.

Người này sải bước đi ra, nhưng không nghe thấy tiếng chào mừng nên có, đảo mắt, chăm chú nhìn vào mặt Diệp Trường Thanh.

Diệp Trường Thanh chỉ cảm thấy trái tim đột nhiên ngừng đập.

Hắn chưa gặp qua người này.

Bây giờ lại có một cái tên muốn bật ra, trong chớp mắt, toàn thân Diệp Trường Thanh rét lạnh.

Hắn nhớ ra...

Trận chiến năm đó....

Đó là một ngày mà cả đời này mình không cách nào quên được!

Những dãy núi cao trên trời, lúc mình và nhiều anh em đang gấp rút liều mạng hành quân tiếp viện, đột nhiên có một luồng khí thế hủy thiên diệt địa từ phía xa đột ngột dâng lên, cùng lúc tất cả mọi người đều cảm thấy trái tim của mình đột ngột ngừng đập.

Lập tức, còn không có ai phản ứng lại, không gian rõ ràng bị bóp méo, một bóng người mơ hồ vừa nãy còn xa ở phía chân trời đã lướt qua hư không trên đỉnh đầu.

Sau đó, sau đó chỉ nghe một tiếng nổ vang như sét đánh, dường như người đó tiện tay đánh một cái, chỉ là tiện tay đánh một cái.

Mình liền mất đi ý thức.

Hình như người đó rất vội, vốn dĩ không ngừng bước, sau khi tiện tay gõ một cái trong khi bay nhanh về phía trước, tiếp đó liền mạnh mẽ xé toạc không gian, đảo mắt đã không còn bóng dáng.

Bình Luận (0)
Comment