Bên này, Tả Tiểu Đa nhất thời cảm thấy có một lực lượng cường đại đột kích, tay tê rần, vội vàng hóa thành nhu lực, Cử Trọng Nhược Khinh tâm pháp trong nháy mắt phát động, một mực nắm roi gân rồng, một cái chùy khác chuyển hướng ném ra, hai tay lại run, hai cây đại chùy tựa như chim yến về tổ bay trở về, trên không trung xoay người một cái, một lần nữa bắt lấy chuôi chùy.
Thoáng như không có khe hở thời gian nào, mượn lần xoay tròn này, thân như gió lốc đột kích lại tấn công lên.
Người kia không nói một lời, đại chùy trong tay cũng sừng sững mà ra, rầm một tiếng, bốn cây đại chùy lại lần nữa va chạm!
Bóng người cao lớn lại lần nữa có chút không vui với Tả Tiểu Đa, hai người luân phiên giao thủ, Tả Tiểu Đa không phải không biết thực lực chân thật của mình vượt xa hắn.
Giao phong cực đoan không có chút giả vờ nào như vậy, đối với hắn mà nói, không những hoàn toàn không có phần thắng, mà còn là đẩy nhanh thất bại, là sự lựa chọn nhất kém!
Nhưng mà, ngay khoảnh khắc bốn chùy va chạm với nhau, biến cố lại xuất hiện—
Phốc phốc!
Hai vệt ánh sáng lạnh lẽo đột nhiên bắn nhanh ra, cực kỳ nguy cấp, tai hoạ sát nách, bắn về phía mắt người đối diện.
“Đậu móe!”
Một tiếng chửi thề này thật sự đã thốt ra khỏi miệng.
Lần này thực sự quá mức đột ngột, cho dù là người kia có thân kinh bách chiến, có kinh nghiệm tới nhường nào, thì vẫn ứng biến không kịp...
Nhưng mà, cái gọi là ứng biến không kịp, như cũng chỉ giới hạn tại trạng thái trước mắt!
Nhìn như sắp bị hai vệt ánh sáng lạnh lẽo bắn trúng, vậy mà phi một tiếng, nhổ một bãi nước miếng, thế mà dùng một cục đờm đặc đánh bay hai cây chùy trâm Tả Tiểu Đa giấu ở trong chùy, giận dữ nói: “Đây là cái đấu pháp vặn vẹo gì? Vớ va vớ vẩn.”
Ngoài miệng thì giận dữ mắng mỏ, nhưng trong lòng thì bỗng nhiên hít một hơi khí lạnh.
Nguy hiểm thật!
Trong chùy của tên nhóc này, thế mà còn có cơ quan cạm bẫy!
M* kiếp, đúng là giống hệt cha hắn, nham hiểm!
Trong Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy ẩn chứa ám khí! —— cái này, k* kiếp... Quả thực là khốn nạn mà!
Nếu không phải mình có tu vi vượt xa tên nhóc này, hoảng nhưng không loạn, nếu như hôm nay thật sự chỉ là một người bình thường như thực lực mình bây giờ biểu hiện ra, đối mặt với hai ám khí vừa rồi của tên nhóc này, chắc chắn không thể né tránh kịp!
Chắc chắn sẽ bị bắn trúng mắt, hơn nữa còn là đâm xuyên não hải nữa chứ chẳng chơi!
Thậm chí đây là lấy trạng thái Anh Biến đỉnh phong mình biểu hiện ra để tính toán, nếu là Anh Biến đỉnh phong chân chính, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, trong nháy mắt chiến cuộc sẽ kết thúc!
Không, không chỉ là Anh Biến, thậm chí có là tu giả Ngự Thần... Chỉ sợ cũng khó thoát chết!
Một chiêu này, thật sự là quá nham hiểm!
Ngự chùy tu giả, một trăm người thì chí ít chín mươi người đều là áp dụng phương pháp tấn công là đại khai đại hợp, cường công mãnh đả, còn lại mười người... Đương nhiên là càng thêm đại khai đại hợp, toàn lực công phạt rồi!
Như Tả Tiểu Đa, giấu ám khí trong chùy như vậy, có thể có được đấu pháp tinh vi âm hiểm như thế, há lại chỉ có thể nói là một phần trăm được, dù là một phần ngàn cũng chưa chắc đã có, căn bản chính là vạn người không được một, gần như không tồn tại!
“Lão tử trước tiên dùng thực lực Đỉnh Đan Nguyên cảnh cùng hắn đối chiến, thế mà trực tiếp bị ngăn chặn... chẳng trách Băng Minh lại bại trong tay tên nhóc này...”
“Một đường tăng lên tới Anh Biến, Anh Biến trung giai, cuối cùng càng là tăng lực hơn đến Anh Biến đỉnh phong... Thế mà xuýt chút bị phản sát...”
Sự chấn động nhân tâm này, đã là dời sông lấp biển.
Đây chính là thực lực Anh Biến đỉnh phong của ta!... tên nhóc này, sao lại không phải con ruột của ta cơ chứ...
Mà mức nham hiểm của tên này khiến người ta không thể tưởng tượng nổi, trước chỉ dùng kiếm, sau đó dùng chùy, dùng chùy còn che giấu Viêm Dương chân kinh, Viêm Dương chân kinh ra lại xuất hiện Lưu Tinh Chùy, sau đó lại ra ám khí...
Một màn này mang ra, nếu đổi thành người khác đoán chừng sớm đã bị đánh chết rồi...
Không chỉ hắn cảm thấy kinh ngạc, đối diện, Tả Tiểu Đa càng là trong lòng sợ hãi, khắp cả người sinh lạnh.
Mình ấp ủ kế hoạch hồi lâu, ám khí đánh lén là lá bài tẩy một mực coi là mạnh nhất giữ lại tới cuối cùng, người này lại có thể dùng một cục đờm đánh bay nó ngay lúc nguy cấp!
Một cục đờm!?!
Đánh bay hai cái ám khí có uy lực lớn nhất của mình- chùy trâm Thiên Vu Đồng!
Cái này cần là thực lực đẳng cấp nào mới làm được vậy?
Thực lực của hai bên chênh lệch quá xa!
Xa hơn cả trời với đất!
Thân thể lần nữa xoay tròn, Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy vẫn hiện ra thế đại lực trầm.
Ánh mắt Tả Tiểu Đa ngưng đọng.
Đánh không lại ngươi, ta nhận.
Nhưng mà cho dù ta đánh không lại ngươi, ta cũng phải chiến đến một khắc cuối cùng, để cha mẹ có thể đi xa một chút!
Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy xoáy thế tái khởi!
Uy lực không giảm.
Trọn vẹn hơn vạn lần va chạm...
Người kia đã là kinh hãi không hiểu, tên nhóc này... Thế mà vẫn còn sức!!
Chùy pháp dạng này, cần lực lượng như thế nào để chèo chống, tin rằng trong thiên hạ không có người thứ hai hiểu càng rõ ràng hơn hắn.
Dựa theo lẽ thường mà nói, sau khi va chạm dạng này mấy trăm lần, tên nhóc này lẽ ra đã không còn sức lực nữa, nếu miễn cưỡng đánh tiếp, cánh tay cũng sẽ chỉ bởi vì khó mà phụ tải dẫn tới bị hao tổn.
Thậm chí sẽ dẫn đến tổn thương không cách nào khôi phục.
Bởi vì chấn động dạng này, đối với thân thể người thì gân mạch tổn thương là lớn nhất, mà lại khó trị liệu nhất.
Nhưng mà tên nhóc trước mắt này... thực sự đã va chạm với chùy của mình hơn vạn lần! Thế mà vẫn điềm nhiên như không có việc gì!
Làm sao có thể làm được?!
Người kia cũng cảm giác mình có chút không tài nào hiểu nổi.
Lực lượng như vậy, cường độ thân thể như vậy, đừng nói là Đan Nguyên cảnh, cho dù là cảnh giới Hóa Vân, thậm chí là Ngự Thần cảnh, cũng chưa chắc làm được?
“Aaaaa!!!”
Đối diện, Tả Tiểu Đa đột nhiên cuồng loạn điên cuồng rống to.
Người kia nghe thấy tiếng rống to này, rõ ràng đã hiểu tên nhóc này đang muốn liều mạng. Không khỏi lấy làm kinh hãi!
Hỏng rồi, lão tử làm cho tên nhóc này quyết tâm chơi tới cùng rồi!
Tên nhóc này muốn làm gì?
Chỉ thấy Tả Tiểu Đa liên tiếp xoay tròn vung vẩy, rõ ràng là đem tuyệt chiêu áp đáy hòm của Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy ra- Chùy Tán Thiên Hạ Thôi Vận!