Lý Thành Long kích động đến đỏ bừng cả khuôn mặt: “Tả lão đại, Ngự Tọa đã nhiều năm không ra lệnh, rốt cuộc lại xuất hiện rồi... Xem ra lần này, thời cuộc nguy nan, đã đến mức nhất định, nên hắn mới lại đứng ra chủ trì đại cục!”
“Đúng vậy.”
“Đại lục dưới sự dẫn dắt của Ngự Tọa Tuần Thiên, chắc chắn chiến thắng, dũng cảm tiến tới!” Lý Thành Long vung tay hô to một tiếng.
“Ngươi kích động như vậy làm gì?” Tả Tiểu Đa kinh ngạc hỏi.
“Ngự Tọa đại nhân, chính là thần tượng của ta!”
Khuôn mặt Lý Thành Long kích động tới đỏ bừng, nói: “Nguyện vọng lớn nhất đời này của ta, là có thể tác chiến dưới trướng Ngự Tọa!”
Thật ra không chỉ Lý Thành Long, khi Tả Tiểu Đa nhìn năm chữ “Ngự Tọa Tuần Thiên lệnh” này, cũng là không nhịn được cảm xúc chập trùng.
Ngự Tọa Tuần Thiên!
Là xưng hô cao thượng bực nào!
Cao thượng đến, cho dù là lúc không có chuyện gì, chỉ cần mọi người nhắc đến cái tên này, đều sẽ cảm thấy rất là kính sợ, tôn kính từ ở sâu trong nội tâm!
Đây là nhân vật truyền kỳ chân chính của đại lục Tinh Hồn!
Là một kỳ tích, thần thoại sống!
“Kiếp này, nếu như có thể làm được tới như Ngự Tọa Tuần Thiên, mới thật sự là không uổng phí một đời.” Tả Tiểu Đa ngưỡng mộ nói.
“Đúng vậy, đây mới là cả đời đỉnh cao nhất, ầm ầm sóng dậy...” Lý Thành Long mê mẩn.
Tả Tiểu Đa thở thật dài một cái: “Nếu Ngự Tọa Tuần Thiên này là cha ta thì tốt biết bao...”
“...” Lý Thành Long sửng sốt.
Hắn là thật sự không ngờ, Tả Tiểu Đa sẽ ở vào lúc này, nói ra ước mơ kiểu này!
Hơn nữa còn không phải như mình mong muốn trở thành người dưới trướng Ngự Tọa, thậm chí trở thành người như Ngự Tọa, mà lại là trở thành con trai Ngự Tọa?!
Cái logic này của Tả lão đại, luôn có thể khiến ta giật nảy mình, quá kỳ ba rồi đó.
Nhưng mà, vì sao lại muốn trở thành con trai của Ngự Tọa?
Con trai của Ngự Tọa, cũng không là con ông cháu cha bình thường đâu, chỉ riêng cái áp lực lớn lao là có một người cha anh hùng như vậy, ngươi đã không chịu đựng nổi rồi!
Phải nỗ lực biết bao nhiêu, mới có thể không bị người khác xem thường, với tính cách của lão đại, không nên có mục tiêu cuộc sống và lý niệm kiểu này mới đúng chứ?
Sau đó Lý Thành Long đã nghe được Tả Tiểu Đa cho ra đáp án!
“Nếu thật sự là như vậy... thì đời ta...”
Tả Tiểu Đa thở dài nói: “Đã viên mãn rồi, vừa sinh ra đã ở vạch đích, nhân sinh đỉnh phong... Ngồi ăn rồi chờ chết, thậm chí có thể đến đại lục Vu Minh chơi... Ai dám chọc ta? Nằm ăn trắng mặc trơn cả đời!”
“Đặt chân ba đại lục, nghênh ngang thoải mái đi, cha ta là Tuần Thiên, ngươi có phục hay không?!”
Tả Tiểu Đa tâm thần khuấy động, thi hứng đại phát, thế mà ngẫu hứng ngâm thơ luôn!
“Nhật Nguyệt Quan ta đi đầu, gặp được cường địch thì hô to; cha của ta là Tuần Thiên, xuống tay với ta, ngươi có dám không?!”
Tả Tiểu Đa mặc sức tưởng tượng: “Ti vi Đan Nguyên nhưng lại gan Thiên Vương, quân công chiến công ôm trong ngực; hoành hành bá đạo Nhật Nguyệt Quan, trong ngực còn ôm Tiểu Niệm Miệm!”
“Thật sự sảng khoái!”
Tả Tiểu Đa một mặt mê mẩn.
Không thể không nói, giấc mộng này, cách nói này, rất đúng với tính cách của Tả Tiểu Đa!
“Đừng có nằm mơ giữa ban ngày nữa!”
Lý Thành Long giận dữ, đập một phát vào gáy Tả Tiểu Đa: “Ngươi đúng là có tiền đồ, thế sao ngươi không suy nghĩ một chút, Ngự Tọa Tuần Thiên lão nhân gia đã bao nhiêu tuổi rồi? Với cái tuổi này của ngươi, cho dù là làm chắt trai của chắt trai của chắt trai của chắt trai của chắt trai của hắn... Cũng không được ấy.”
“Tả lão đại, ngươi đây là đang khinh nhờn hắn đó, ngươi biết không? Ngày bình thường ta cũng không nói gì, nhưng đó là Ngự Tọa đại nhân, Ngự Tọa đại nhân đó hiểu không, kia là thân phận cao thượng bực nào, há lại là người như ngươi có thể khinh nhờn?!”
“Nói cũng đúng, đúng là không có khả năng ấy được.” Tả Tiểu Đa chán nản.
“Đúng rồi, ngươi biết rõ chuyện cũ của đại lục, nhưng biết Ngự Tọa Tuần Thiên họ gì không?” Tả Tiểu Đa đột nhiên hỏi.
“Nghe nói là... Họ Tả.”
Lý Thành Long bỗng nhiên nhìn Tả Tiểu Đa như phát hiện đại lục mới: “Cùng họ với ngươi! Đều là họ Tả rất hiếm thấy!”
Tả Tiểu Đa nhất thời lại tinh thần tỉnh táo: “Phù Phù, ngươi nói xem có khi nào ta thật sự là chắt trai của chắt trai của chắt trai của chắt trai của Ngự Tọa Tuần Thiên không? Hiệu quả kia cho dù có hơi khác, nhưng mà cũng được lắm!”
“Nói không chừng, năm đó Ngự Tọa Tuần Thiên khắp nơi lưu tình... lưu lại một huyết mạch ở thành Phượng Hoàng chúng ta thì sao, ngươi không biết đâu, cha mẹ ta mặc dù không có tu vi, nhưng phúc phận lại vô cùng thâm hậu, quả nhiên là được trời ưu ái...”
Tả Tiểu Đa hai mắt mơ màng, mặc sức tưởng tượng: “Họ Tả... Cái họ này, thật tốt, nói không chừng là thật ấy chứ.”
Trong lúc Tả Tiểu Đa mặc sức tưởng tượng, miệng thì lẩm bà lẩm bẩm, làm rất nhiều học sinh nhao nhao ghé mắt nhìn chăm chú, làm Lý Thành Long đang đi cùng cũng phải nổi giận, lại bốp một cái lên đầu Tả Tiểu Đa, kéo hắn đi.
Haizz, Tả lão đại, mặc dù ta cũng hi vọng ngươi có thể có tí ti quan hệ với ngươi kia thật... Như thế ta cũng có thể dính chút ánh sáng, đáng tiếc... ngươi mơ mộng quá đẹp rồi.
Coi như ngươi đẹp trai thật, nhưng cũng không thể nghĩ đến đẹp như vậy được!
Hai người tiến vào phòng học.
Văn Hành Thiên lập tức quay lại, nhìn hai người.
Một hồi lâu sau, có chút thất vọng quay đi nói.
“Lớp chúng ta, bây giờ có bao nhiêu người đột phá Anh Biến? Hoặc là nói, có mấy người có nắm chắc trong vòng mấy ngày tới sẽ đột phá Anh Biến?”
Văn Hành Thiên nói.
“Ta có thể.”
“Ta có thể!”
“Ta cũng có thể!”
“Ta bây giờ đã là Anh Biến.”
Hai mươi người giơ tay lên, trong đó bao gồm có Hạng Xung, Mạnh Trưởng Quân, Chân Phiêu Phiêu, còn có mấy người Hách Hán, trước mắt đều đã là tu vi Anh Biến, mà mấy người Hạng Băng, thì là ở vào sắp lằn ranh đột phá, chỉ kém một đường, vẫn đang tận sức áp súc chân nguyên.
Bên trong ánh mắt Văn Hành Thiên càng lộ vẻ có sầu lo.
“Lý Thành Long, ngươi thì sao?” Văn Hành Thiên quay lại hỏi.
“Ta bây giờ...” Phù Phù tính toán một hồi, bây giờ mình đã áp chế mười lần... cũng đã gần đến cực hạn; lại thêm một lần, đoán chừng nhất định phải đột phá đến cấp độ Anh Biến rồi.