Hóa Thiên Thọ trào phúng cười: “Quân Thái Phong, ngươi sợ là không biết lão tử xuất thân từ Đông quân, Đông quân xương cốt, sợ là chưa nghe nói qua! Ngươi cứ tới đi, lão tử đừng nói là cầu xin tha thứ, hay là mặt biến sắc, m* kiếp lão tử mà cười hơi méo một tí thôi, cũng coi như Quân Thái Phong ngươi có dũng khí!”
Trung Nguyên Vương trong lúc nhất thời thế mà ngây ngẩn cả người.
Bởi vì hắn biết đây là sự thật. Đông quân là một đám liều mạng, thật sự mỗi một người đều là xương cốt cứng rắn lên trời! Điểm này, cả ba đại lục đều phải tính là đệ nhất!
Đã là công nhận.
Nói một cách khác, nghiêm hình tra tấn, đối với Hóa Thiên Thọ, thật ra chẳng có tác dụng gì, nhất là mục tiêu cuối cùng của hắn là còn phải ở lại chỗ này chờ nhìn mình chết, trên thực tế, người này đã sớm không coi hắn tính mạng của mình ra gì.
Sinh tử tra tấn, đối với dạng người này mà nói, đều là nói suông.
Trung Nguyên Vương túm lấy cổ áo của hắn: “Nói cho ta biết tên của ngươi, để bản vương biết, bản vương thua ở trong tay ai, ta sẽ cho ngươi lên đường một cách dứt khoát!”
Lão Mã hơi thở mong manh, ánh mắt lại mang hoài nghi nhìn hắn, trong miệng khò khè lấy phát ra tiếng: “Ngươi nói lời giữ lời?”
“Bản vương là Trung Nguyên Vương!”
“Trung Nguyên Vương lại là cái vẹo gì?”
Lão Mã khinh thường phun ra một ngụm nước bọt, khinh bỉ nói: “Trung Nguyên Vương ba chữ này, ở chỗ của ta, chẳng có tí uy tín nào, như hột vịt lộn mà thôi, nói lộn là lộn được ngay!”
Trung Nguyên Vương giận dữ: “Xem ra ngươi cũng chỉ là mạnh miệng, đến cùng vẫn không dám nói ra tên của mình?”
Lão Mã cười ha ha: “Lão tử lại sợ ngươi quá! Lão tử có cái gì mà không dám? Sợ một người cả nhà chết hết chỉ còn mỗi mình mình như ngươi sao?”
Hắn điên cuồng cười, nói: “Lão tử chính là Xà Lang Quân năm đó của Đông quân! Lão tử chính là Hóa Thiên Thọ!”
“Hóa Thiên Thọ! Xà Lang Quân, Hóa Thiên Thọ!”
Trung Nguyên Vương hung hăng gật đầu: “Được lắm, được lắm Hóa Thiên Thọ! Hay cho một tên Hóa Thiên Thọ!”
Càng nghĩ càng là ấm ức, càng nghĩ càng là phẫn nộ!
Mình bố trí nhiều năm, cứ như vậy mà bị hủy ở trong tay một người, một người mình đã sớm coi là người một nhà, tâm phúc, tri kỷ, hơn nữa còn là vì một loại lí do không hiểu thấu như thế, mình vạn phần khó mà tin được, càng thêm không thể hiểu được lý do...
Càng nghĩ, vậy mà nhịn không được phun ra một ngụm máu.
“Động thủ... Là ai?”
Trung Nguyên Vương hung tợn truy vấn, nếu chỉ là một mình Hóa Thiên Thọ, tuyệt đối không có khả năng làm được nhiều chuyện như vậy. Mệt chết hắn cũng làm không được, huống chi hắn căn bản cũng không có thời gian.
“Động thủ là ai... Ngươi hỏi vấn đề này đúng là đủ ngây thơ, đủ ngu xuẩn...”
Hóa Thiên Thọ điên cuồng cười: “Ngươi cho rằng ngươi có thể hỏi ra được à... Ha ha ha... Ngu xuẩn!”
Trung Nguyên Vương điên cuồng ngửa mặt lên trời thét dài: “Hóa Thiên Thọ! Các huynh đệ của ngươi, chỉ sợ căn bản cũng không biết ngươi làm những chuyện này?”
Hóa Thiên Thọ cười quái dị: “Thế nào, đồ ngốc nhà ngươi lại muốn giúp ta dương danh à? Ngươi định nói cho bọn họ biết lão tử vụng trộm vì bọn họ làm nhiều chuyện như vậy sao? Vậy ta cám ơn ngươi nha... Ha ha ha ha... Ta đang rầu không có cách nào để cho bọn họ biết, lão tử đối với bọn họ có ân tình trời cao đất rộng như thế đây, ha ha ha...”
“Như ngươi mong muốn!”
Trung Nguyên Vương rống to một tiếng: “Bản vương, sẽ làm như ngươi mong muốn!”
Đột nhiên nhấc Hóa Thiên Thọ lên, lăng không mà đi.
Hiện tại Trung Nguyên Vương tiếp nhận luân phiên đả kích, ngay cả một điểm an ủi cuối cùng đều đã đánh mất, đã triệt để điên cuồng rồi.
Nhiều năm tâm huyết, hủy hoại chỉ trong chốc lát; tất cả thủ hạ, đều hủy diệt; tất cả lực lượng, tất cả đều không còn, tất cả con cái, tận đi cửu tuyền, tất cả phụ nữ, hoàn toàn bị diệt, tất cả tất cả...
Cũng bị mất!
Mất hết!
Trung Nguyên Vương mang theo Hóa Thiên Thọ đã bị hắn đánh không thành hình người, bay lượn trên không trung, Hóa Thiên Thọ này đã bị hắn giày vò đến như một bãi bùn nhão, ấy vậy nhưng thần trí vẫn còn tồn tại, còn có thể bảo trì thanh tỉnh, vẫn đang lẩm nhẩm mắng những lời ác độc...
Ác độc chửi mắng, đoạn đường này cũng không ngừng miệng.
Mà lại còn đang không ngừng cười: “Thoải mái! Thoải mái quá! Ta thực trâu bò! Ta quá giỏi, ha ha ha...”
Hắn vẫn kiêu ngạo như cũ, mình hại Trung Nguyên Vương danh chấn thiên hạ đến loại tình trạng này, đây là một loại thành tựu khó lường cỡ nào!
“Ngươi dám giết huynh đệ của ta, ngươi dám hại huynh đệ của ta... Ta đcm nhà ngươi chứ... Lão tử muốn xem xem, sau ngày hôm nay, dù là lão tử không có ở đây, trên đời này còn có mấy người dám hại huynh đệ của ta nữa... Ha ha ha...”
Hóa Thiên Thọ điên cuồng cười, biết rõ sắp chết đến nơi, nhưng cảm giác sảng khoái trong lòng, thật sự là quá ngọt ngào hoàn mỹ, tâm cảnh sảng khoái, vẫn là sắp sống đến cực hạn.
“Đây chính là, khoái cảm khi trả thù! Đây mới là, khoái cảm khi trả thù! Lão tử quá giỏi! Lão tử chính là trâu bò như vậy đó!”
Hóa Thiên Thọ một đường vừa cười vừa mắng!
Nhưng Trung Nguyên Vương căn bản không để ý tới hắn.
Tâm trạng của Trung Nguyên Vương, giờ khắc này cũng đã hoàn toàn vỡ nát.
Gió lạnh thổi phật trên mặt Trung Nguyên Vương, thân thể của hắn đang run rẩy, từng vệt nước mắt, từ khóe mắt chảy xuống, thổi tan trong gió.
Không còn gì cả...
Toàn bộ, đã mất hết...
Đã từng kiều thê mỹ thiếp, đã từng trăm tử đại kế, đã từng vinh hoa phú quý, đã từng hoành đồ đại chí, đã từng khí thôn non sông, đã từng nhất hô bách ứng...
Con của mình, từ một cục thịt nho nhỏ... trưởng thành từng chút một, bi bô tập nói... Một đường trưởng thành...
Cho đến ngày nay, đều bị hủy diệt, không còn người nào còn sống, tất cả đều hóa thành từng bãi từng bãi thịt nhão.
Trên mặt tuyết, thế tử chết không nhắm mắt mắt, phương hướng mắt nhìn, là thi thể trần trụi của vợ hắn... Ngay cách đó không xa, là đứa con bị ngã đến óc vỡ toang...
“ ~~~~ Aaaaaa~~~~ “
Trung Nguyên Vương thê thảm đau đớn gào thét, chính hắn cũng không biết, mình đang gào cái gì...
Chỉ cảm thấy một trái tim đang không ngừng nổ tung, đang không ngừng đau đớn...
Lão tử đã thu tay lại rồi, bản vương đã tâm ý nguội lạnh, bản vương đều đã nhận mệnh; bản vương chỉ muốn muốn yên ổn sống nốt quãng đời còn lại!