Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1436 - Chương 1436: Dám Mắng Vợ Ta?

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1436: Dám mắng vợ ta?

Nhưng hắn làm như thế lại đổi được một cái kết quả khác là, sẽ không bị sáu người bắt lấy cơ hội cơ thể mình bị đông cứng hành động bất tiện rồi đánh chết!

Vừa rồi Tả Tiểu Niệm băng phong, trực tiếp chế tạo cơ hội trong nháy mắt xử lý Trung Nguyên Vương. Nhưng mà chung quy lại thì tu vi của Trung Nguyên Vương vẫn cao hơn bọn họ quá nhiều.

Phi Thiên cảnh, cảnh giới nghiền ép, vẫn giúp hắn thoát chết lần này.

Mặc dù phải trả cái giá lớn, nhưng với tu vi Phi Thiên cảnh của hắn mà nói, cũng đã đủ để đánh một trận với mấy người Diệp Trường Thanh!

Ngay lúc Trung Nguyên Vương đang mừng thầm vì lựa chọn của mình, vận chuyển nội tức, giúp thân thể của mình có thể linh hoạt trở lại, hàn quang đột nhiên chớp động, lại là Sơn Hà kiếm trong tay bà Thạch rời tay bay ra, cực nhanh gấp tật phóng đến, đâm về phía lồng ngực Trung Nguyên Vương.

Một kích này càn khôn nhất trịch, chính là chứa đựng tu vi cả đời của bà Thạch, Trung Nguyên Vương giờ phút này chiến lực giảm mạnh, cơ thể lại vẫn còn cứng ngắc, lại bị một kích này nhắm vào, chắc chắn sẽ trúng đích!

Ngay tại khoảnh khắc bà Thạch may mắn đắc thủ, lại nghe Trung Nguyên Vương gào lên một tiếng, Sơn Hà kiếm chính giữa lồng ngực Trung Nguyên Vương chẳng những chưa thể xuyên thủng ngực hắn, ngược lại còn bị bắn ngược ra!

Răng rắc một tiếng vang nhỏ, đại biểu xương sườn của Trung Nguyên Vương bị gãy mất một cây, nhưng một kích tràn trề như thế, cũng chỉ đổi được một chút chiến quả này mà thôi.

“Long bào trên người hắn là bảo vật!” Hạng Cuồng Nhân hô to một tiếng, bá vương khai sơn, Bá Vương kích lần nữa nện xuống!

Từ vừa rồi tập kích trúng lưng hắn, Hạng Cuồng Nhân đã cho ra kết quả này, lại thêm một kiếm này của bà Thạch, càng thêm chứng thực phán đoán này là đúng!

Nhưng thời khắc này, Trung Nguyên Vương tay trái đã lại lần nữa vận khởi kim ngọc thủ, bạo khởi một chưởng đánh vào Bá Vương kích, Hạng Cuồng Nhân rên rỉ một tiếng, Bá Vương kích rời khỏi tay bay vào bầu trời đêm, ngay cả hắn cũng bị đánh bay ra ngoài như của bóng.

Một loạt động tác, nói ra thì rất dài dòng.

Nhưng liên tiếp biến cố đều chỉ phát sinh ở trong một cái chớp mắt, động tác mau lẹ, bảy người giao chiến, đã có sáu người trọng thương!

Trung Nguyên Vương gào to một tiếng, thừa thắng xông lên, hạ sát thủ; mặc dù hắn đang bị thương nặng, chiến lực giảm mạnh, nhưng hắn chung quy vẫn là cao thủ Phi Thiên, khả năng bay liên tục hơn xa so với đám người Hạng Cuồng Nhân!

Nhất là băng hàn chi lực phong tỏa đã bị hắn bài trừ, lần nữa khôi phục tính cơ động.

Phen này dù là chiến đấu lưỡng bại câu thương, nhưng Trung Nguyên Vương lại một lần nữa chiếm trở về thượng phong, mặc dù rất chật vật, mặc dù bị thương rất nặng, tứ chi bị thương, thậm chí cả ngón tay đều bị cắt đứt, nhưng mọi người tại đây, vẫn là chiến lực của hắn mạnh nhất, bao trùm phía trên tất cả mọi người!

Ngay vào lúc này, không khí xung quanh lại đột ngột thay đổi, nhiệt độ không khí cả phiến thiên địa, từ vừa rồi băng hàn thấu xương, đột nhiên chuyển thành ngày mùa hè chói chang, tức thời nóng bức tới cực điểm, một mặt trời đột nhiên xuất hiện, lại có một thân ảnh bay đến giữa không trung.

Quang mang loá mắt, mọi người trong lúc nhất thời đều không nhìn thấy gì!

Một giọng thiếu niên quát to: “Chịu một kiếm của ta đây!”

Trung Nguyên Vương cười dữ tợn một tiếng, mặc dù mắt bởi vì bị quang mang bỗng nhiên chiếu xạ nên không nhìn thấy gì hết, nhưng năng lực nghe gió biện vị cũng không giảm xuống, vẫn như cũ có thể nhận biết và phản công!

Nhất là, một tiếng gào to vừa rồi, thực lực tu vi người phát ra không đủ thành đạo, nhiều nhất cũng chỉ là Hóa Vân, so với cô gái vừa nãy ra tay còn thấp hơn chút!

Vương Đạo kiếm của Trung Nguyên Vương, một kiếm ngang nhiên, xen lẫn lực lượng cuồn cuộn như sông lớn phóng ra!

Nhưng mà rầm một tiếng vang lên, đúng là hai thanh đại chùy cường thế giáng xuống, một chùy như Lôi Thần khai thiên nện trúng kiếm của Trung Nguyên Vương Kiếm, một cái chùy khác thì là trực tiếp nện trúng vào tay của Trung Nguyên Vương, càng là sau khi phịch một tiếng trầm đục, một đạo hàn quang bí ẩn, cực tốc bay ra.

Sau cú va chạm cuồng mãnh không có chút khoa trương giả bộ nào, Tả Tiểu Đa kêu thảm một tiếng, bay ngược trở về như quả bóng da.

Mặc dù lấy chùy nện kiếm, dùng chùy nện chưởng, tất cả đều là tấn công lúc địch không có phòng bị mới chiếm được tiện nghi, nhưng tu vi của Tả Tiểu Đa, so với Trung Nguyên Vương như trời với đất, nên cũng không thể tính toán theo lẽ thường, cho dù là lực phản chấn cơ bản nhất đều không chịu đựng nổi, nếu không phải bản thân đại chùy đã triệt tiêu hơn tám thành lực phản kích rồi, thì một kích này, cũng đủ để đánh chết Tả Tiểu Đa!

Nhưng mà, một kích này của Tả Tiểu Đa, lại là hiệu quả nhanh chóng, công hiệu cao!

Trung Nguyên Vương bỗng nhiên nhắm mắt lại, một đạo hàn quang này chính là bắn vào mắt phải của hắn, cho dù hắn vận công toàn lực kháng cự, nhưng đạo hàn quang kia vẫn đột phá nguyên khí phong tỏa trên mí mắt, đâm thật sâu vào gần một nửa!

Chùy trâm dai bảy tấc, đâm trọn vẹn vào trong mắt đến ba tấc!

Mắt phải của Trung Nguyên Vương, như vậy bị đâm mù, máu đen, cũng theo đó phun tung toé ra ngoài.

“Aaaaaaa ~~~~ “

Trung Nguyên Vương đau đến không muốn sống, liên tiếp lảo đảo, phẫn hận tới cực điểm mắng to: “Hèn hạ!!”

Đối phương trong miệng hô: ăn một kiếm của ta.

Do bị ánh sáng mạnh chiếu rọi, mắt Trung Nguyên Vương bị chói không nhìn thấy gì, tuy nói dựa vào nghe gió có phân biệt vị trí, có thể đánh giá công kích của đối phương, lại chỉ là lấy kiếm của mình nghênh đón kiếm của đối phương, kết quả thứ phải nghênh đón lại là đại chùy!

Liên tiếp hai chùy, một chùy đánh vào kiếm của mình, một chùy nện ở trên tay mình, một tay một kiếm, song song báo hỏng!

Mà càng nguy hiểm hơn còn ở... Một đạo ám khí căn bản không biết từ nơi nào tới, đột nhiên xuất hiện, mà vừa xuất hiện đã đi tới trước mắt của mình, trực tiếp đâm vào trong mắt, không hề có cơ hội để né tránh!

Giờ khắc này, Trung Nguyên Vương đau đến không thiết sống.

Lần đầu tiên trong đời, bị ám toán hung ác như vậy.

Hắn vốn là thiên hoàng quý tộc, một thân tu vi mặc dù cao cường, nhưng nói đến kinh nghiệm thực chiến, lại còn kém rất rất xa mấy người Văn Hành Thiên; nếu là Văn Hành Thiên, khi không nhìn thấy vật công kích mình, lựa chọn đầu tiên chính là lui lại.

Bình Luận (0)
Comment