Mà Cao Xảo Nhi nắm bắt chừng mực này một cách cực kỳ chính xác, dường như nàng đang phòng bị, thật ra lại là từng giờ từng phút đều đang chú ý chiến cuộc sau lưng, chỉ cần bên Vạn Lý Tú lên tiếng kêu gọi, thì nàng sẽ lập tức xoay người, dùng phương thức đoạn tuyệt nhất ra tay vớt vát!
Mục tiêu của nàng hoàn toàn không phải mấy người không ra tay với nàng, bị nàng giam chân lại trước mặt này, mà là mấy người đang giao chiến với Vạn Lý Tú phía sau!
Một khi nàng xoay người, vì bộc phát bất ngờ mới có cơ hội giết chết kẻ địch với mức độ lớn nhất!
Kiếm phong của Vạn Lý Tú đang từ từ mạnh lên, nàng mím chặt môi, chiến đấu một cách cẩn thận tỉ mỉ.
Nàng đang trữ thế, vừa chiến đấu, vừa tồn trữ thế.
Bây giờ hình thức tấn công cũng không có đủ lực sát thương để giết chết kẻ địch.
Chỉ có chờ đến khi kiếm võng thành hình, xả thân liều một phen tại thời điểm chắc ăn nhất, sau đó Cao Xảo Nhi di chuyển trở về đồng thời ra tay, dốc hết toàn lực cho một đòn liều mạng rồi tự bạo, có thể dẫn theo bao nhiêu người thì được bấy nhiêu người!
Vạn Lý Tú chưa từng nghĩ, Cao Xảo Nhi cũng chưa từng nghĩ về việc để lại thi thể bị làm nhục gì đó…
Tiếng va chạm của binh khí không ngừng vang lên.
Vạn Lý Tú trữ thế đã dần đạt đến đỉnh phong, một đòn lôi đình sắp ra chưa ra.
Ngay lúc vi diệu này, từ trên không vang lên một giọng nói tràn đầy bất ngờ: “Chà~~~ Cmn! Tú Nhi, ở đỉnh núi băng tuyết hẻo lánh như vậy, lại còn có thể gặp phải ngươi bị người khác ức hiếp… Điều này quá bất ngờ rồi, không biết sau này Long Vũ Sinh sẽ cảm ơn ta như thế nào đây?!”
Giọng nói này xuống từ trên cao, càng lúc càng gần.
Vừa nghe thấy giọng nói này, Cao Xảo Nhi và Vạn Lý Tú bất giác mừng muốn phát điên!
Sau khi hai người ngạc nhiên vui mừng, thì cùng bùng nổ ngay lập tức!
“Lão đại!”
“Tả lão đại!”
Vạn Lý Tú bạo phát toàn lực trong chớp mắt, Cao Xảo Nhi cũng ra tay cùng một lúc, chớp mắt thế tấn công tăng vọt, ép lui kẻ địch, sau đó cả hai cùng nhanh chóng lui về phía sau, nghênh đón người vừa nói!
Giờ phút này hai nàng toàn lực tấn công không phải là muốn đồng quy vu tận gì gì đó với kẻ địch nữa, mà là bảo toàn mạng sống, để đảm bảo bản thân có thể đi tới bên cạnh người vừa nói, mạng nhỏ của hai người, được bảo vệ rồi!
Bây giờ, trong lòng của hai nàng chỉ có một cảm giác duy nhất, đó chính là kích động, kích động tới mức muốn bùng nổ!
Sự ngạc nhiên xen lẫn vui mừng tột độ khi rơi vào tuyệt cảnh lại tìm được đường sống, khiến hai người suýt ngất!
Ở trong thời khắc tuyệt vọng cuối cùng, vậy mà có cường viện như vậy từ trên trời rơi xuống!
Trong tuyệt cảnh, khi mà hy vọng được chi viện của hai nàng đều đã bị dập tắt, trong giây lát sẽ làm ra hành động cực đoan; thì ‘quân chi viện’ mạnh nhất đã tới!
Đương nhiên người tới chính là Tả Tiểu Đa.
Trong số tất cả những người mà hai nàng quen biết, cho dù những người khác có may mắn tới kịp thì cũng khó có thể lật ngược tình thế, chỉ có Tả Tiểu Đa, chỉ có hắn mới có thực lực này!
Hắn vất vả vượt qua núi lớn, lần theo âm thanh từ trên đỉnh núi, vừa hay là tới kịp lúc.
Nếu hắn tới muộn một hai phút, chỉ e Vạn Lý Tú và Cao Xảo Nhi đều sẽ phát động tự bạo, đồng quy vu tận với kẻ địch.
Cao Xảo Nhi hao tổn tâm cơ để kéo dài thời gian, cuối cùng trong khoảnh khắc này cũng đã nhận được sự đền đáp trọn vẹn nhất!
Nếu nàng nói ít đi mấy câu thì chín mươi chín phần trăm trận chiến đã kết thúc vào lúc này.
Nếu hai nàng chết rồi, ngay cả khi Tả Tiểu Đa có giúp hai nàng báo thù sau đó, thì cũng có ích gì?!
Cho đến khi hai nàng lui về, lúc này Tả Tiểu Đa mới từ trên trời giáng xuống, khi hai chân chạm đất, cả cơ thể không hề lay động, nhưng thoáng cái đã bay tới trước mặt hai nàng, bảo vệ Cao Xảo Nhi và Vạn Lý Tú ở phía sau.
Cao Xảo Nhi và Vạn Lý Tú thở hổn hển, đứng ở phía sau Tả Tiểu Đa, không nhịn được mà ngồi xuống, sau khi thả lỏng, đột nhiên cảm thấy mình không còn chút sức lực nào.
Nhưng từ đáy lòng lại dâng trào cảm giác an toàn không gì sánh bằng!
An toàn rồi!
“Ai?”
Nhìn thấy sự xuất hiện của vị khách không mời,
Mười hai người của Vu Minh ở phía đối diện trở nên cảnh giác ngay lập tức, thấy tên nhóc và hai cô bé này ăn mặc giống nhau, rõ ràng là học chung một trường ở đại lục Tinh Hồn, từ đó mà hiểu rõ được phần nào.
Hóa ra là một tên võ giả Anh Biến của đại lục Tinh Hồn.
Hiện tại bên mình có mười hai người, đối phương có ba người, chỉ có một trong số hai cô nhóc kia là tương đối khó giải quyết, chỉ cần ba người bên mình là có thể bắt được một cách dễ dàng, cô nhóc còn lại, về cơ bản thì chỉ cần một người, một đánh một cũng có thể chiếm thế thượng phong, nếu hai đánh một, vậy thì chắc chắn sẽ giải quyết xong.
Nếu tính toán như thế, bên mình vẫn còn thừa ra bảy người để đối phó với tên nhóc này.
Xem ra tên nhãi này có quen biết với hai nàng, hẳn là học sinh cùng cấp, cho dù có mạnh hơn hai nàng, thậm chí là mạnh hơn rất nhiều, nhưng dưới sự hợp sức của bảy người, dù thế nào cũng không đến mức không bắt được hắn?
Thật sự là dù có tính toán thế nào, thì cũng không thấy có nguy hiểm gì!
Tả Tiểu Đa nhìn thấy đối phương có nhiều người như vậy, không khỏi sửng sốt: “Các ngươi nhiều người như vậy, sao có thể tập hợp lại cùng một chỗ? Có thể chỉ bảo cho ta một chút không?”
Hiện tại điều khiến hắn buồn bực nhất chính là không tìm thấy đội ngũ.
Khu vực lớn như vậy, sao có thể tập hợp được người?