Bởi vì, trong lòng ngươi, cũng đã phục!
Nếu phục, vậy còn tranh giành cái gì?
Có lẽ cũng chỉ có duy nhất một người không chịu thua, khi thua khi thắng chưa bao giờ phục, mà người đó, thành tựu bây giờ, đã giỏi hơn những người phía trên khác.
Cao tầng chia ra một nhóm người, đi vào khu vực Hoá Vân lục soát, ba tiếng sau đi ra, lại có hơn ba trăm chiếc nhẫn không gian.
Theo thời gian trôi qua, đi vào lục soát thiên tài địa bảo càng ngày càng dễ, bởi vì khu vực không gian này sắp sụp đổ tan tành,
Núi non mạch đất bên trong, đều từ từ trở nên lỏng lẻo, chịu đựng vượt quá giới hạn cao nhất bị một đám đại năng giả này liên tiếp san bằng, cơ bản không giống trực tiếp nhặt lấy.
Nhưng được ít mất nhiều,bao giờ cũng khó tránh hạt kê rớt xuống biển xanh, những người đó lục soát không được, cũng chỉ có thể tùy ý nó sụp đổ cùng với không gian.
Sau đó cuối cùng là khu vực Anh Biến, thông đạo mở ra giống như trước.
Nhưng mà không biết tại sao, sắc mặt của một đám cao tầng Vu Minh và Đạo Minh u ám, trong lòng mọi người đều giống nhau... Dâng lên dự cảm không lành.
Người thí luyện đi ra, vẫn là đại lục Tinh Hồn đi ra trước.
Nhìn thấy Tả Tiểu Đa ở đằng trước, quần áo cả người rách rưới, có vẻ như bị bắt nạt quá mức, Tả Hữu Thiên Vương gần như đồng thời yên lòng.
Chỉ cần bảo bối này đi ra là được.
Có điều sao thoạt nhìn lại thảm hại như vậy chứ?
Chẳng lẽ với tu vi của thằng nhóc này, ở trong này lại còn có người có thể bắt nạt hắn?
Cái này... Có vẻ như có cái gì đó sai sai...
Tiếp tục nhìn tiếp, vẻ mặt mọi người đều không nói nên lời.
Sau lưng Tả Tiểu Đa, Lý Thành Long yếu ớt đi đường không được, sắc mặt trắng bệch, hoàn toàn dựa vào Hạng Băng dìu đi, Lý Trường Minh ôm Cao Vũ Nhi hôn mê bất tỉnh, Lý Trường Minh cũng đi từng bước run rẩy một chút, Dư Mạc Ngôn ôm Độc Cô Nhạn Nhi, hôn mê bất tỉnh...
Nhìn qua, cả đám đều có vết thương chồng chất, giống như thương binh mới từ trên chiến trường xuống, còn đủ quân số thương binh đủ, không hề tổn hại.
Du Tiểu Hiệp mặt mũi bầm dập đi ra, cả người đều là dáng vẻ bị xé rách nát, sau khi đi ra lại nghẹn ngào một tiếng: “Lão tổ tông... Ta sống sót đi ra...”
Ánh mắt Du Đông Thiên nhìn phía chân trời, mặt không hề thay đổi.
Tiểu mập mạp dọa người này không có quan hệ với lão tử!
Sau đó nối liền không đứt đi ra, võ giả Anh Biến của đại lục Tinh Hồn, mỗi một người đều là dáng vẻ thê thảm, khó coi.
Từ đầu tới đuôi xem xuống dưới, vậy mà không có một người nguyên vẹn, tất cả mọi người là đều dáng vẻ bị trọng thương...
Đây là rõ ràng nói: chúng ta bị bắt nạt! Các vị lãnh đạo, làm chủ cho chúng ta!
Đồng thời Tả Hữu Thiên Vương bất giác nhíu mày.
Chuyện gì đang xảy ra?
Không đến mức thể thảm như vậy chứ?
Chẳng lẽ là bị hai bên Đạo Minh Vu Minh liên thủ đánh từ hai phía, gây ra tình hình như vậy, thương vong vô cùng nghiêm trọng?
Ừ, mặc dù tình hình thoạt nhìn thảm khốc, nhưng sao người đi ra... sao nhiều như vậy?
Đại lục Tinh Hồn tổng cộng có ba ngàn Anh Biến đi vào, khi mới nhìn thấy tình trạng thảm hại của mọi người, Tả Hữu Thiên Vương đã làm tốt tâm lý sẽ thương vong hơn một nửa, thậm chí chuẩn bị tâm lý chiến đấu thiệt hại sáu mươi bảy mươi phần trăm, thậm chí là tám mươi phần trăm.
Nhưng mà tuy mỗi người đi ra đều thê thảm, nhưng số người đi ra lại có vẻ nhiều bất ngờ, mắt thấy số người đi ra đã hơn hai ngàn, sau khi hơn hai ngàn lại còn đang nối liền không dứt đi ra ngoài...
Hai ngàn ba... Vẫn ùn ùn không ngừng, hai ngàn năm...
Mãi cho đến khi đi ra... Hai ngàn bảy trăm chín mươi tám người!
Mắt thấy đi ra nhiều người như vậy, Tả Hữu Thiên Vương không khỏi vui mừng khôn xiết!
Hai ngàn bảy trăm chín mươi tám người!
Cái này gần như tương đương không có thiệt hại!
Thiệt hại chiến đấu lại chưa đến mười phần trăm?
Tuy rằng một đám thoạt nhìn rất thê thảm, nhưng người không chết là được, hơn nữa đám thằng nhóc kia đi ra, tu vi của một đám hình như đều tới... Anh Biến đỉnh phong?
Không tệ không tệ!
Một chuyến rèn luyện này, đáng giá!
Lúc này cao tầng Vu Minh và Đạo Minh cũng đồng thời thở dài nhẹ nhõm một hơi, người Tinh Hồn thiệt hại ít như vậy, người chúng ta đây đương nhiên thiệt hại cũng ít, tất cả mọi người đều cùng cấp, nếu như có chiến đấu, chắc chắn thương vong gần giống nhau.
Hơn nữa thấy tình trạng đại lục Tinh Hồn bên này, đoán chừng là nhà mình và bên kia liên thủ kết minh, nếu không tình trạng không đến mức thê thảm như vậy!
Đi ra tiếp theo chính là người thuộc Đạo Minh, Vân Đạo Nhân nhìn tràn đầy mong đợi.
Đi ra ba trăm, năm trăm, bảy trăm tám trăm... Sau đó lại không có!
Tám trăm lẻ ba?
Vân Đạo Nhân lập tức đen mặt: “Người đâu?”
Đội ngũ thuộc Vu Minh cũng đã trở ra.
Đạo Minh có ba ngàn người đi vào, đi ra tổng cộng chỉ có tám trăm lẻ ba?
Vân Đạo Nhân giận dữ, nhảy lên đi tới trước mặt đội ngũ, quát: “Những người khác đâu?”
“... Đã chết... Đều, đều bị giết....”
“Hả...” Vân Đạo Nhân cảm thấy trước mắt biến thành màu đen một hồi.
Đều đã chết?
“Thậm chí những người này của chúng ta, có một phần lớn đều bị đoạt nhẫn không gian.”
Một võ giả Anh Biến đi ra khóc lóc tố cáo: “Chúng ta đi ra tổng cộng tám trăm linh ba người, trong người còn nhẫn không gian... Chưa tới năm trăm... Những người khác đều bị đoạt mất rồi...”
Mắt Vân Đạo Nhân mở to, nhìn mọi người một lần, quả nhiên, trên tay một số người trong đám đó đều không có nhẫn.
“Ai làm! Ai dám làm như vậy?” Vân Đạo Nhân tức giận điên cuồng, vẻ mặt vài vị cao tầng Đạo Minh khác cũng nổi giận!
Quá xấu xa!
Lại còn bắt đầu muốn cướp, còn cướp sạch!
“Tả Tiểu Đa!”
Vị võ giả Anh Biến này của Đạo Minh cũng bất chấp mặt mũi mình, một tay chỉ, lớn tiếng gọi: “Chính là Tả Tiểu Đa kia, còn có người của Cao Võ Tiềm Long...”
“Tả Tiểu Đa dẫn theo người Cao Võ Tiềm Long, bao vây xung quanh tiêu diệt chúng ta... Chỉ cần gặp, trước khi đánh nhau thì hét ra lệnh giao nhẫn không gian ra, có thể sống, nhưng mà một khi đánh nhau, ngay cả mạng cũng lấy, nhẫn cũng lấy... Vũ khí cũng lấy...”
“Rất thảm! Rất thảm...” Người này gào khóc, lòng của tu giả nhập đạo hoảng hốt giống như không còn gì.