“Không... Không có cách nào phá giải?” Tả Tiểu Niệm kinh sợ.
“Ừm, đúng là không có cách nào phá giải.”
Cụ già lại nhấn mạnh lần nữa, quay đầu âu yếm nhìn Tả Tiểu Niệm: “Việc bây giờ chúng ta có thể làm chính là gặp vấn đề nào thì giải quyết vấn đề đó mà thôi. Bởi vì nếu muốn phá giải thì sẽ phải tự mình phá bỏ Phượng Mạch mới có thể nói đến loại bỏ Khí Mạch Chi Lực...”
“Mà địa thế tập hợp thế lực trong bốn mươi ba nghìn năm mới đợi được một lần Phượng Mạch xung hồn, ngươi có sẵn lòng phá hủy không?
Nghe nói như vậy, Tả Tiểu Niệm lập tức chết lặng.
Tả Tiểu Niệm rất muốn nói, Khí Mạch Chi Lực là mục tiêu của đối thủ và là nguồn gốc của tất cả tại họa trước mắt, chỉ cần phá hủy thì tất cả đều sẽ kết thúc, đặc biệt là nó sẽ không mang lại lợi ích gì cho Vu Minh bên kia, như thế sẽ được xem là tốt nhiều hơn xấu, thậm chí là một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.
Nhưng mà... đây là thế lực mà toàn bộ thành Phượng Hoàng đã tập hợp được trong hàng chục nghìn năm, ảnh hưởng đến hàng trăm nghìn người bên trong thành Phượng Hoàng, thậm chí còn có thể ảnh hưởng đến con cháu đời sau của hàng trăm nghìn người đó!
Có thể phá hủy được sao?
Suy nghĩ một chút cũng thấy là không thể được!
Cho dù là lãnh đạo nhà nước xác nhận chuyện này, kết luận thu được cũng sẽ chỉ là bảo đảm an toàn của Phượng Mạch ở mức tối đa bằng bất cứ giá nào!
“Đặc biệt là Phượng Mạch xung hồn lần này chỉ cần thành công thì khả năng cao có thể sinh ra một vị siêu cấp cường giả, thậm chí sau này còn là kẻ đại năng có triển vọng chống lại các vị thần cổ đại Vu Minh... Phần hy vọng này, ai lại có thể cam tâm phá hủy chứ?”
Cụ già cũng không biết phải làm sao, nói khẽ: “Vì vậy, cách làm như phá hủy Phượng Mạch Chi Lực tuyệt đối không có khả năng, không chỉ có chúng ta không nỡ, ngay cả Sát Phá Lang đến từ Vu Minh cũng sẽ không đồng ý phá hoại Phượng Mạch!”
Tả Tiểu Niệm lo lắng nói: “Bà Hà, nếu như ngươi đã hiểu rõ đến như thế, vậy ngươi nói xem bọn ta phải làm như thế nào mới không để Phượng Mạch Chi Lực rơi vào tay Vu Minh nhưng vẫn có thể bảo đảm chắc chắn chúng ta có thể được lợi?”
Cụ già thở dài một hơi nói: “Vọng Khí chi thuật... Cho dù là ở thế hệ của chúng ta, người biết thuật cũng không nhiều lắm, thuật này cực kì khó thành công, cho dù có thành công cũng vô dụng với võ đạo tinh tiến, thậm chí sỡ dĩ ta nghiên cứu học hỏi đạo này nguyên nhân chủ yếu là vì đan điền của ta đã bị phá hủy hoàn toàn, làm việc này để giết thời gian...”
“Phượng Mạch nói thẳng thì ta đã sớm nhắc đến vài lần. Nhưng cấp cao bên này hoàn toàn phớt lờ những gì ta nói, nghĩ rằng lời đó là vô căn cứ.”
“Vẫn còn nhớ hai nữ thiên tài nữa từng chết yểu vào mười sáu năm trước, ta cho rằng trong đó vẫn còn nguyên nhân khác nên đã báo cáo chuyện Phượng Mạch Chi Lực lên cấp trên, nhưng phủ Tổng đốc của Thành Phượng Hoàng bên đấy hoàn toàn không tin, chỉ làm cho có lệ.”
“Ta vẫn như cũ cho rằng chuyện này có liên quan trọng đại, không cam tâm buông xuôi. Thế nên đã kiến nghị lên phủ Đài Án, vẫn không có tác dụng, cuối cùng ta đích thân đến dinh thự vương phủ Trung Nguyên, vẫn như trước nhắm mắt làm ngơ... Còn khi ta lập đi lập lại bẩm báo lên trên nhiều lần thì nói ta khiến người khác hoang mang, suýt nữa đã nhốt ta lại.”
“Chuyện đến lúc này, muốn nhận được trợ giúp đến từ cấp cao là không thể được. Ta đã cố gắng rất nhiều lần và cũng thất bại rất nhiều lần... Hiệu quả duy nhất chẳng qua cũng chỉ là bảo vệ được ba người các ngươi mà thôi...”
Bà Hà mệt mỏi than thở: “Bây giờ xem ra chỉ sợ đến cả ba người các ngươi cũng chưa chắc có thể bảo vệ được như trước, chỉ có các ngươi là được Phượng Hoàng Chi Lực gửi thân và là ba số mệnh cao nhất, thực lực Vu Minh tuyệt đối không có bất kì khả năng nào sẽ bỏ qua cho các ngươi, một khi để lộ, mũi nhọn của bọn họ nhất định sẽ chĩa về phía các ngươi...”
Tâm trạng của Tả Tiểu Niệm trở nên dại ra, sao nàng lại không hiểu ý của bà Hà được chứ.
Bà Hà đã tận tâm tận lực mở trường nhiều năm như vậy rồi, học trò có mặt ở khắp mọi nơi, cho dù nói là đức cao vọng trọng cũng không hề nói quá một chút nào, mà đến cả một người như vậy nói chuyện còn không có kết quả, vậy chỉ có thể dựa vào bản thân, thì cũng chỉ là sức đơn lực mỏng, càng không có kết quả.
Cụ già cúi thấp đầu suy nghĩ, trầm giọng nói: “Nếu như Sát Phá Lang đã tập hợp lại với nhau, vậy thì cũng chứng minh... thời gian mà Phượng Mạch xung hồn không còn xa nữa, có lẽ trong thời gian vài tháng gần đây thôi...”
“Bây giờ có tư cách có khả năng tiếp nhận Phượng Mạch xung hồn chỉ có ba người, hoặc là ngươi, hoặc là Ninh Khuynh Thành, hoặc là Mộng Trầm Ngư, nhất định là một trong ba người các ngươi!”
“Ta nghĩ đối thủ nhất định cũng cần phải xác định mục tiêu trước rồi mới ra tay. Theo như nghiên cứu của ta, chỉ có khoảng khắc Phượng Mạch xông lên giết chết mục tiêu xung hồn mới có thể dùng Sát Phá Lang tập hợp thế lực, chiếm đoạt sức mạnh Phượng Mạch và biến đổi để bản thân sử dụng!”
“Mà mục tiêu kia... Xem ra cho đến bây giờ... Nếu như tất cả đều là sự thật, vậy mục tiêu kia có khả năng sẽ là ngươi, trên 80%!”
“Bởi vì ngươi phù hợp nhất.”
“Ta phù hợp nhất?”
Trong lòng Tả Tiểu Niệm bây giờ không biết là đang nghĩ cái gì, chỉ cảm thấy tâm tư hỗn độn, vô cùng phiền muộn.
Trong lúc hốt hoảng, nàng nhớ lại bức ảnh mà Tả Tiểu Đa đưa mình xem, còn có những bình luận chẳng may mắn.
Hai tháng rưỡi sau, Tinh Võ Kim Tinh!
“Đúng vậy, ngươi là thích hợp nhất, là người có tu vi cao nhất trong ba người, thiên chất mạnh nhất, là người phải đối mặt với đột phát.”
Cụ già khẽ khàng nói: “Đột phá luôn là thời cơ quan trọng để người tu luyện tiến về phía trước... Phần cơ duyên này là của ngươi, là của Phượng Mạch đồng thời cũng là của Sát Phá Lang...”
“Vì vậy nếu như thế trận Sát Phá Lang hình thành, mục tiêu kia khả năng lớn sẽ là ngươi!”
Cụ già thở dài: “Niệm Nhi à... Nhất định, cần phải cẩn thận.”
Cuối cùng Tả Tiểu Niệm cũng hiểu được toàn bộ và xâu chuỗi tất cả lại với nhau.
Không khỏi lẩm bẩm nói: “Hóa ra... Hóa ra đây chính là chân tướng tử kiếp của ta sao?”