Hắn cách vòng vây xa hơn một chút, chỉ là vũ khí đụng phải mép ngoài đại chùy của Tả Tiểu Đa, ấy thế mà cao thủ Quy Huyền trung giai như hắn, lại cũng phải trả giá bằng việc vũ khí nổ tung ngay tại chỗ, cộng thêm một cánh tay!
Sự ra vào của thiếu niên này, đối với người trong thành Bạch Sơn mà nói, quả thật là... Một cơn ác mộng!
Nhưng còn hơn những người đã ngã xuống, chút tổn thất này của hắn vẫn phải gọi là may mắn, dù sao cũng giữ lại được cái mạng, trong vị đắng lại có chút ngọt ngào!
“Tả lão đại...” Vân Phiêu Lưu nhíu mày, thản nhiên hỏi: “Chẳng lẽ là Tả Tiểu Đa?”
Nhóm bốn người Vân Phiêu Lưu cũng là những người đã trải qua thi luyện của Thái Tử học cung, nhưng nơi mà bọn họ tiến vào lại là khu vực Ngự Thần.
Dù không ở cùng khu vực, nhưng vẫn biết tới ‘ác danh hiển hách’ Tả Tiểu Đa – một người mà áp chế được cả đám thiên kiêu của cả ba đại lục ở khu vực Anh Biến, sau khi trở về, thiên tài Anh Biến của Đạo Minh có nhắc tới Tả Tiểu Đa, vẻ mặt của cả đám đều như là nhìn thấy ma...
Và kể từ đó, đã có rất nhiều chủ đề hot về Tả Tiểu Đa.
Dần dần, về cơ bản mọi người đều biết người này là người mạnh mẽ vô song hoành áp nhất thế ở khu vực Anh Biến!
Giờ phút này nhắc tới Tả Tiểu Đa, nhớ lại nhiều chiến tích của Tả Tiểu Đa, bốn người đều có chút không dám tin: “Tả Tiểu Đa... Không phải tiến vào thi luyện ở khu vực Anh Biến sao? Sao có thể... Mạnh như vậy? Như này cũng không giống với lời đồn, nếu hắn mạnh như vậy, hẳn phải là một người diệt hết tất cả những người tham gia thi luyện của hai đại lục còn lại mới đúng chứ!”
“Từ đó đến nay mới qua bao lâu?”
“Nhìn sức chiến đấu này, ít nhất cũng đã đến cấp Phi Thiên, thậm chí là Phi Thiên đỉnh, đã có thể khinh thường người cùng thời!”
Phong Vô Ngân nhíu mày, nói: “Thế thì xem ra... Tả Tiểu Đa này đúng là đã giành được cơ duyên hiếm có trong không gian thi luyện!? Dư Mạc Ngôn làm tiểu đệ, có thể có được Hóa Không Thạch - bảo vật phi phàm như vậy, cũng là hợp lý!”
Những lời này được nói ra, hai mắt của Vân Phiêu Lưu, Vân Phiêu Lai và Phong Vô Ảnh đều sáng lên, vẻ chán nản trước đó đã hoàn toàn biến mất.
Bồ Quan Sơn cũng có chút tò mò, hỏi: “Tả Tiểu Đa là ai?”
Vân Phiêu Lưu giải thích một lần, ánh mắt lóe lên, nói: “Không ngờ lần này lại câu được con cá lớn này... Vốn dĩ thu hoạch của Dư Mạc Ngôn và Độc Cô Nhạn Nhi đã khiến chúng ta rất hài lòng.”
“Bây giờ lại tới thêm Tả Tiểu Đa – kẻ có thể có bí mật cực lớn trên người... Quả là niềm vui bất ngờ ngoài sự mong đợi!”
“Cần phải bắt lấy hắn!”
Vân Phiêu Lưu hít sâu một hơi, mặt đỏ bừng kích động nói: “Lão Bồ, chỉ cần ngươi giúp bọn ta bắt Tả Tiểu Đa... Ta đảm bảo con đường tu hành của ngươi từ nay về sau sẽ thuận buồm xuôi gió, thậm chí... Có thể một đường đạt tới cấp độ Thiên Vương!”
Nhất thời hai mắt của Bồ Quan Sơn lóe sáng: “Lời này của Vân thiếu là thật sao?”
“Đương nhiên.”
Vân Phiêu Lưu hứa hẹn, nói: “Thứ mà bảy vị lão tổ tông nhà bọn ta am hiểu nhất chính là Luyện Đan thuật, nghe nói Lôi Tổ có thể dùng thiên lôi luyện đan, giúp đan dược gia tăng đạo vận thiên địa, hơn nữa Phá Chướng đan mà hắn luyện ra, nghe kể là đã đạt tới cấp bảy!”
“Bồ sơn chủ, nếu lần này ngươi có thể bắt được Tả Tiểu Đa, bốn người bọn ta đều hứa, điều kiện ban đầu không thay đổi, giúp ngươi đột phá đến Hợp Đạo cảnh. Mà khi ngươi ở đỉnh Hợp Đạo cảnh, bọn ta sẽ xin giúp ngươi hai viên Phá Chướng đan cấp bảy! Giúp ngươi phá vỡ gông cùm xiềng xích ở Hợp Đạo chỉ trong một lần, tiến vào cấp độ... Thần bí kia!”
Bồ Quan Sơn hít một hơi thật sâu: “Một lời đã định?”
“Một lời đã định!”
Cả người Bồ Quan Sơn giống như đang bùng cháy, khí thế liên tục tăng lên!
Cấp độ trên Hợp Đạo!
“Lần này, chỉ là ta bị đánh bất ngờ, nên mới để tiểu tặc kia thừa dịp, nếu sớm đề phòng, cho dù tiểu tặc có bản lĩnh thông thiên, cũng không thoát khỏi lòng bàn tay của ta!”
“Yên tâm, chuyện này cứ giao cho ta!”
Ngay lập tức, Bồ Quan Sơn lại tràn đầy tự tin,
Vô cùng hăng hái.
“Trong ngàn dặm Bạch Sơn, không có chuyện mà Bồ Quan Sơn ta không làm được!”
Cũng tại thời điểm này...
Trong bão tuyết ở bên ngoài, dường như lại truyền tới âm thanh chiến đấu bạo liệt.
Chẳng lẽ là người đuổi theo đã phát hiện ra Tả Tiểu Đa?
Lập tức mọi người theo tiếng mà đi.
Chỉ thấy trong một vùng gió tuyết, dưới một sườn dốc, bốn cao thủ Quy Huyền thuộc thành Bạch Sơn, cả người bị nghiền nát và nằm lộn xộn trong tuyết, cơ thể hoàn toàn tan nát, đầu và tay chân không đủ không còn nguyên vẹn, nằm ở các vị trí khác nhau.
Trên mặt đất đầy tuyết, dùng máu tươi nóng bỏng, làm tan tuyết viết một dòng: “Giao người ra đây!”
Khi tất cả mọi người nhìn thấy dòng chữ bằng máu này, có một tiếng thét dài rung trời vang lên ở phía cửa chính của thành Bạch Sơn.
“Bồ Quan Sơn! Lão tặc! Ông đây cho ngươi thời gian là một nén hương, nhanh thả người ra cho ta, nếu không, ta cam đoan bên trong thành Bạch Sơn này chó gà không tha! Nam nữ già trẻ, cửu tộc tẫn diệt, không sót lại gì!”
Trong giọng nói, tràn ngập sát khí cuồng bạo đến cực điểm, ầm ĩ vang trời!
Cái loại ‘hương vị’ sắc bén không kiêng nể gì và khí phách bá đạo cuồng vọng không tiếc mọi thứ kia, khiến thế giới rơi vào im lặng, thần quỷ nghe thấy cũng phải im bặt!
Đám người Vân Phiêu Lưu lại cùng di chuyển, nhanh chóng chạy về hướng cổng thành.
Từ trên cao nhìn xuống, chỉ thấy hai người sóng vai đứng thẳng ở vị trí vài trăm mét bên ngoài thành Bạch Sơn.
Đúng là Tả Tiểu Đa, Dư Mạc Ngôn!
Ở trước mặt hai người, dĩ nhiên là cổng thành đã bị tàn phá!
Vân Phiêu Lưu lớn giọng nói: “Đối diện có phải Tả Tiểu Đa?”
Tả Tiểu Đa ngẩng đầu, thản nhiên nói: “Đúng là ta, cha của ngươi đây! Con ngoan, còn không mau lại đây dập đầu thăm hỏi?”
Vân Phiêu Lưu cũng không tức giận, ngược lại cười ôn hòa nói: “Tả Tiểu Đa, nhập cảnh của ngươi thật khiến ta kinh ngạc. Theo ta được biết, cách đây không lâu ngươi vẫn còn ở cảnh giới Anh Biến, cho nên ta rất tò mò, rốt cuộc là làm thế nào mà từ cảnh giới Anh Biến ngươi lại có thể nhanh chóng tăng thực lực lên bậc này ở hiện tại?”