Bồ Quan Sơn liên tục gật đầu, hưng phấn tột cùng, cảm giác trước mặt mình đã mở ra một cánh cửa hoàn toàn mới: “Vân thiếu nói đúng, sau này ta sẽ nghiên cứu kỹ thủ đoạn này, trước đây thật sự không nhìn ra, hóa ra những kẻ ngốc này, thế mà lại có lực như vậy, tùy tiện nói vài câu thì đã bị lừa.”
“Ha ha ha ha…”
Đám người Vân Phiêu Lưu đều phá lên cười ha ha.
“Loại chuyện này, bọn ta rất thành thục. Bất luận muốn có được cái gì, thì cũng phải làm một chút chuyện ở trên mạng trước, làm xấu mặt mục tiêu, nhanh chóng làm chủ đề trở nên hot, sau đó tự nhiên sẽ có rất nhiều người tiến đến giống như ong vỡ tổ, còn thảo luận sôi nổi hơn cả chúng ta, đặc biệt là, bọn họ không thể có được bất kỳ thứ gì.”
“Đợi đến khi bọn ta đã đắc thủ lâu rồi… Vẫn còn có người lật lại làm nóng lại chủ đề. Trái lại thường ép bọn ta không thể không bịa đặt một vài chuyện đại loại như minh tinh ngoại tình gian lận mà mọi người thích nghe để phát tán ra ngoài…”
“Nhưng loại thao tác này, mỗi lần làm đều sẽ cảm thấy sảng khoái… Đó là một loại cảm giác ưu việt của IQ cao… Rất có cảm giác kiểu như vung tay một cái thiên địa biến đổi, lật tay một cái nhật nguyệt thanh bình… phiên vân phúc vũ, rất sảng khoái.”
Phong Vô Ngân cười ha ha: “Cho nên mỗi lần bọn ta làm loại chuyện này, đều không nỡ để người khác làm, luôn do chính mình thực hiện, mới có thể thỏa mãn.”
“Ha ha ha…” Bồ Quan Sơn cũng phá lên cười: “Sở thích của Vân thiếu và Phong thiếu thật đúng là rất đặc biệt.”
“Cho nên, nếu đã không rõ chân tướng hai bên đã xé rách mặt, thì tạm thời cũng không cần phải quan tâm đến những ánh mắt trên mạng nữa.”
Vân Phiêu Lưu thản nhiên nói: “Trên mạng đã đến bước này, có nghĩa là xử lý trên mạng đã xong được một đoạn, kết thúc rồi. Vậy thì sau này, chuyện này còn muốn quay về quỹ đạo ban đầu, thì chính là… Dựa vào võ lực giải quyết mục tiêu!”
“Cuối cùng còn phải dùng sinh tử giao chiến, dùng máu tươi và sinh mệnh của một trong hai bên, để có thể chấm dứt hoàn toàn chuyện này.”
Vân Phiêu Lưu có chút cụt hứng đứng lên: “Mọi người đều đã rút về thành Bạch Sơn rồi chứ?”
“Đã rút về.”
“Tiếp theo phải xem bọn họ xuất chiêu như thế nào.”
Vân Phiêu Lưu lạnh nhạt nói: “Người của chúng ta, đã sẵn sàng cả rồi.”
“Hiện tại cần đặc biệt chú ý đến bên phía cửa thành. Ta phỏng đoán, nếu bọn họ có động tác, có lẽ sẽ ưu tiên chọn bên đó, dù sao thì… Cửa thành cũng đã bị phá nát một lần, đến bây giờ vẫn chưa sửa xong, đúng lúc bọn họ có thể thừa dịp.”
“Được.”
…
Lúc này, người của Cao Võ Ngọc Dương đã sớm đến, nhưng lại bị Dư Mạc Ngôn cản lại.
“Hiện tại ra sao rồi?” Hên bên tóc mai của lão hiệu trưởng đã trắng xóa, ánh mắt vô cùng lo lắng.
“Hiệu trưởng, tạm thời hãy bình tĩnh đừng quá lo lắng. Các huynh đệ bọn ta đều đã đến rồi, đang thương lượng tìm cách cứu Nhạn Nhi…” Dư Mạc Ngôn trầm giọng nói: “Tình hình cụ thể trong đó, ta nói e là các ngươi không rõ được.... Chị Xảo Nhi... Ngươi nói đi.”
Cao Xảo Nhi tươi cười tiến lên một bước: “Tình huống hiện tại chính là như vầy, bọn ta cần sự giúp đỡ của các thầy cô, có thể nói, nếu muốn chuyện này đạt được kết quả giống như chúng ta muốn, cứu được chị Nhạn Nhi ra, trừng phạt thành Bạch Sơn, thì không thể thiếu được sự trợ giúp của các thầy cô, nhưng hy vọng các thầy cô có thể hiểu, bọn ta hy vọng sự hy sinh không cần thiết, đừng xuất hiện…”
Tài ăn nói của Cao Xảo Nhi tự nhiên là không có gì để bàn cãi.
Thậm chí phương diện làm công tác tư tưởng này, còn xuất sắc hơn cả Lý Thành Long, năng lực rất nổi bật!
Dưới một phen tường thuật của hắn, các sư đoàn trưởng của Cao Võ Ngọc Dương vốn dĩ còn đang máu nóng dâng trào, sau đó tất cả đều dần dần trở nên bình ổn lại.
Nét lo lắng trên gương mặt của La Diễm Linh và Độc Cô Ngọc Thụ, cũng dần dần giảm bớt.
“…Hiện tại mấu chốt chủ yếu vẫn là Bỉ Dực Song Tâm kia… Nhưng hiện tại Dư Mạc Ngôn đang ở bên ngoài, chỉ có một mình chị Nhạn Nhi ở bên trong, chỉ cần hai người bọn họ không cùng nhau rơi vào trong tay thành Bạch Sơn, thì thành Bạch Sơn sẽ không dám, cũng sẽ không hạ độc thủ với Nhạn Nhi.”
“Cho nên, cho dù bọn họ muốn giết hại Nhạn Nhi, cũng phải chờ đến khi bắt được Dư Mạc Ngôn. Cho nên hiện tại… Chị Nhạn Nhi vẫn đang an toàn.”
Mặc dù La Diễm Linh vẫn rất sốt ruột, nhưng khi nghe thấy con gái có thể vẫn còn sống, thứ mà đối phương cần, là cả hai người phải còn sống, hơn nữa rất có lý, lập tức dấy lên hy vọng, không khỏi thở phào một hơi.
Tình huống mà hai người bọn họ sợ nhất chính là, đối phương sẽ hạ độc thủ với con gái mình, cho dù sau này có đuổi tận giết tuyệt đối phương, thì con gái cũng không thể quay về được nữa.
“…Về phần hành động cứu viện, hiện tại bọn ta đã bắt đầu tiến hành rồi… Đợi đến khi cần sự phối hợp, mong các thầy cô không tiếc ra tay, dù sao thì bọn ta chỉ là học sinh, có một số chuyện vẫn chưa suy xét được chu đáo. Cho dù là Lý Thành Long hiện tại có sự đánh giá Nhất Đại Quân Sư trong Tam Mạc Ngũ Bình đang chỉ huy, thì vẫn cần chư vị thầy cô giúp đỡ mới được.”
Cao Xảo Nhi tươi cười nói.
Lý Thành Long đã tự mình cân nhắc rất lâu mới nói với Cao Xảo Nhi đánh giá Nhất Đại Quân Sư này, chính là vì để những người này yên tâm.
Vừa nói ra những lời này, thì có hơn phân nửa người nhẹ nhàng thở phào một hơi.
Mọi người đều là giáo viên Cao Võ, sao có thể không biết đánh giá Nhất Đại Quân Sư trong Tam Mạc Ngũ Bình lợi hại ra sao, quả thực là vô cùng lợi hại.
Hễ là một học sinh trong trường Cao Võ có được đánh giá là Nhất Đại Quân Sư… Các giáo viên thậm chí sẽ kính sợ, sẽ sùng bái.
Bản thân đã dạy học cả một đời, nhưng vẫn không thể gặp được học sinh nào mạnh mẽ như vậy.
Có đầu óc như vậy, nhất định sẽ thông minh hơn mình —— gần như tất cả mọi người ở đây đều có suy nghĩ này, đúng là người cùng một lòng, lòng đồng một ý.
“Có Nhất Đại Quân Sư tọa trấn chiến dịch lần này, bọn ta có thể yên tâm rồi.”
Lão hiệu trưởng dẫn đầu nói.
Không có gì để lo lắng nữa, có cao tài sinh là Nhất Đại Quân Sư bày mưu nghĩ kế, cho dù chiến lực của bên ta không đủ, thì vẫn có thể dùng trí tuệ để đấu lại!