Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1710 - Chương 1708: Lão Tử Bị Uy Hiếp Rồi

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1708: Lão tử bị uy hiếp rồi

Hồng Thủy Đại Vu đang nhắm mắt vận công, trên con đường tu hành hoàn toàn mới Phân Hồn Trảm Thể, hắn đã có chút tâm đắc.

Giờ này khắc này, hắn đã cảm thấy mình ở vào một đầu, trước đó nằm mơ giữa ban ngày cũng tưởng tượng không tới, rộng lớn vô biên, con đường chính xác chưa từng có.

Dẫn đến tâm tình phá lệ vui vẻ.

Hắn mơ hồ cảm giác được, mình dường như đã đi lên con đường tu hành chính tông Trảm Tam Thi Chi Lộ!

Mà con đường này, cho dù bao gồm cả những Tổ Vu lúc trước, cũng chưa từng đi qua!

Bởi vì Thần Hồn thể phách của của Vu Minh, không phù hợp đi trên con đường này, đây cũng là nguyên nhân mà trong cuộc đại chiến Vu Yêu năm đó Vu Minh tử thương trầm trọng.

Bởi vì cho dù đối phương khẳng định đã chém được mình ở địa phương khác, cũng không chắc sẽ chết…

Mà Tổ Vu của Vu Minh, cũng chỉ có một cái mạng!

Cái này quá thua thiệt rồi. Chiến lực có cường đại hơn nữa, chết chính là chết, nhưng mà đối phương lại có thể mượn nhờ trảm thi phục sinh, hơn nữa có thể khôi phục!

Đây là điều vô lý nhất Vu Minh cảm nhận được trong đại chiến cửu tộc năm đó.

Nhưng không còn cách nào khác, không thể tu luyện, đây là điều bất lực nhất.

Bây giờ, Hồng Thủy Đại Vu thế mà đã tìm tòi ra con đường!

Không nhịn được cảm tạ con trai nuôi con gái nuôi của mình.

Đây mới là vận khí!

Đây mới là vận khí!

Nhưng mà cũng có chỗ không được như ý, chính là chém ra trong khí vận hải, không bình thường, không cố định, rất không thành thật.

Đột nhiên vèo một tiếng rút ra ngoài, bỗng nhiên bang mà một chút thổi vào......

Khiến Hồng Thủy Đại Vu có chút bực bội; Có đôi khi trực tiếp quất thấy đáy, có đôi khi trực tiếp đâm tràn đầy......

Thế nhưng cứ một quất rồi lại một đâm như thế, Hồng Thủy Đại Vu từ lúc mới bắt đầu trở tay không kịp, chậm rãi đã tìm ra được một loại cảm giác lạ lùng.

Đó chính là, khí vận, còn có thể chơi như vậy sao?

Như vậy, loại vận chuyển này được quyết định bởi gì đây?

Hồng Thủy Đại Vu càng siêng năng nghiên cứu, hắn là một người chuyên chú, một khi đã hứng thú đối với cái gì, sẽ bắt đầu toàn tâm nghiên cứu.

Trước tiên không ngừng gia tăng dung tích này...... Tiếp đó lại tìm tòi quy luật.

Chỉ cần ta vô hạn, ngươi sẽ không thể rút sạch, cũng rót không đầy. Mà không gian khí vận Thần Hồn ta chém ra không ngừng biến lớn...... đệt mợ, cái này chẳng phải chính là đang không ngừng tu luyện trảm thi sao?

Có thiên vận, có khí vận, còn có ý thức Thần Hồn của chính bản thân, chỉ cần đạt đến một bước nhất định, sinh ra ý thức Thần Hồn chân chính, sẽ có thể chém ra!

Đây quả thực là ý nghĩ của thiên tài!

Hồng Thủy Đại Vu cảm giác chính mình lại lần nữa tìm được một con đường mở rộng, nhịn không được càng cảm thấy vui vẻ.

Một ngày này, như cũ vẫn trong trạng thái chuyên tâm nghiên cứu......

Đột nhiên cảm thấy đầu bỗng nhiên bị nổ một cái thật mạnh, đầu tóc rối bời, đột nhiên bay lên.

Không nhịn được kinh nghi bất định bột phát đại nộ: “Kinh Hồn Đại Pháp! Là ai?”

Thật đáng ghét, Hồng Thủy Đại Vu cơ hồ phát điên. Bộ dạng này dễ dàng tẩu hỏa nhập ma nhất...... rốt cuộc là tên điên nào? Liều mạng sử dụng Kinh Hồn Đại Pháp với ta mặc kệ nguy cơ có khả năng tẩu hỏa nhập ma?

“Ai?”

Sau đó, Hồng Thủy Đại Vu cảm thấy rằng mình đã nhận được một tin tức từ trong Thần Hồn.

“Hồng Thủy, quy củ mà ngươi lập ra, giống hệt lời bốc phét! Con trai nuôi và con gái nuôi của ngươi đang bị Đạo Minh truy sát, lần đầu tiên đã phái đi năm cao thủ Phi Thiên, lần thứ hai thì điều đi mười người. Ngươi không phải tự nhận là người chủ trì công đạo sao? Vậy công đạo mà ngươi chủ trì đang ở đâu hả?”

“Chẳng lẽ nói rằng cái được gọi là chủ trì công đạo Nhân Tình lệnh của Hồng Thủy Đại Vu, chỉ là một hồi bốc phét mà thôi?!”

“Năm đó ở thành Phượng Hoàng, ngươi một tên già lọm khọm tuyệt hậu, chết rồi cũng không có ai chôn! Tiểu Đa nhà ta đốt giấy để tang, dưỡng lão tống chung cho ngươi, khiến cuộc đời ngươi viên mãn...... Ngươi thì cứ trơ mắt nhìn con trai ta bị bắt nạt như vậy sao? Ngươi là đồ vong ân phụ nghĩa!”

“Nó nhận ngươi làm cha nuôi, ngày nào cũng bị người ta bắt nạt ám sát! Đếch có lợi ích gì? Còn không bằng nhận con chó làm cha nuôi đi cho rồi!”

“Dù sao ta không ra được! Đó cũng là con trai nuôi của ngươi, hơn nữa người ta còn làm trái với quy tắc mà ngươi lập ra, ngươi là người phân xử, ta ngược lại muốn xem xem, ngươi sẽ phân xử như thế nào!”

“Hồng Thủy, người cha nuôi như ngươi còn có thể có chút tác dụng hay không??!

“Thực sự không được, Nhân Tình lệnh nếu không có tác dùng gì, thì dứt khoát giết chết hết những người bên trên ngoại trừ con trai con gái của ta là được rồi!”

“Thiên hạ đệ nhất cao thủ bị người ta đánh vào mặt mà vẫn còn vững vàng, ta khinh! Ngươi đừng kêu là Hồng Thủy nữa, mà ngươi gọi là Hồng Túng đi!”

Ngô Vũ Đình nổi trận lôi đình, không đợi Hồng Thủy Đại Vu đáp lại. Đã trực tiếp im hơi lặng tiếng.

Hồng Thủy Đại Vu bị quát lớn đến mức da đầu như phát nổ từng trận, mí mắt nàng giật không ngừng, mãi một hồi lâu mới dừng.

Lần đầu tiên trong đời ta đây bị mắng như thế!

Tính khí cáu gắt của bản thân còn chưa phát tiết ra, thế mà đã bị người ta đổ ập đến mắng lại rồi......

Đây là chuyện gì vậy chứ...... hơn nữa tính tình của mình thật sự vẫn chưa phát cáu ra, đã bị kìm nén lại.

Mặc dù từ trong tin tức nhìn không ra là nam hay là nữ, nhưng giọng điệu này, vừa nghe là biết, ngoại trừ vợ của tên họ Tả kia ra, những người khác cơ bản không có khả năng!

Thứ nhất là vì không có bản lĩnh lớn như thế, thứ hai là không có can đảm lớn như vậy!

Khuôn mặt của Hồng Thủy Đại Vu lập tức trở kên âm u.

Không cần nhìn cái khác, thậm chí không cần hỏi, hắn đã biết chuyện này tuyệt đối là thật, tuyệt không nói láo.

Mà bây giờ vợ chồng họ Tả không cách nào ra tay, hiển nhiên là muốn mình ra tay giải quyết chuyện này.

Hơn nữa còn phải làm cho vợ chồng họ Tả kia hài lòng với cách giải quyết của mình nữa.

Hồng Thủy Đại Vu không khỏi sinh lòng phiền muộn.

Phiền muộn không phải là vì mình phải ra tay, mà là bản thân họ Tả kia không chịu ra mặt, thế mà lại để vợ hắn ra lệnh mình.

Bình Luận (0)
Comment