Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1734 - Chương 1732: Vụt! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1732: Vụt! (2)

Dẫu sao thì thần niệm luyện hóa trùng trùng linh bảo tiên thiên, há cũng bình thường…

Đương nhiên rồi, trạng thái bây giờ lại có biến đổi lớn, cỗ lực lượng thần niệm của Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu tràn ra, vì sự cố này đã biến thành của Tả Tiểu Đa, cũng xem như có duyên trùng hợp, trong họa có phúc…

Nhưng nguyên do bên trong và lợi hại được mất cuối cùng, dù là Tiểu Bạch A, Tiểu Tửu, Tả Tiểu Đa, hay là cao nhân đồ xám cũng rõ phần tham gia của mình, không ai hiểu được toàn bộ!

Lại một khắc nữa, Tả Tiểu Đa cảm thấy trấn tĩnh, lúc mắt đột nhiên có cảm giác vi diệu “Ta lại về” nhân gian rồi.

Loại cảm giác này thật sự rất kỳ lạ.

Hình như tất cả trước mặt đều mơ hồ đến mức rõ mồn một.

Đột nhiên nhảy lên cao, cười ha ha: “Sang năm mới rồi!”

Vừa dứt lời đã chạy nhanh như làn khói.

Lão giả mặc đồ màu xám nọ vốn định lộ mặt nói mấy câu với hắn, lại thấy nhóc con này chạy nhanh như khói, chẳng còn tăm hơi…

Không nhịn được sờ đầu cười: “Đúng rồi, tới tết rồi… lại sang năm mới rồi…”

Ngẩng đầu nhìn trời, trong mắt có rất nhiều rất nhiều ký ức thoáng qua.

“Lại… Sang năm mới rồi…”

Lúc lâu sau mới đi theo.

Lại thấy Tả Tiểu Đa chạy một mạch về biệt thự, lại không về nhà, mà chạy đến nhà Diệp Trường Thanh chúc tết, nhưng tiếc là Diệp Trường Thanh không có nhà; Chuyển sang đến bên Văn Hành Thiên, cũng không ở đó, Tả đại thiếu gia bất giác thấy lạ trong lòng.

Tới tết rồi mà sao một người rồi hai người đều không thấy tung tích đâu vậy?

Tả Tiểu Đa không tin tà gọi điện cho Văn Hành Thiên, mới biết mấy anh em Văn Hành Thiên tranh thủ kỳ nghỉ đi quét mộ những anh em đã ngã xuống.

Sẵn tiện đến trước mộ anh linh, cả đám anh em cùng uống một ly, tụ họp say sưa.

Đương nhiên Tả Tiểu Đa sẽ không không có mắt mà làm phiền anh em người ta tụ họp, nghĩ nghĩ lại gọi cho Lý Thành Long, hỏi tình huống Hạng Xung với cả Chiến Tuyết Quân kia, Lý Thành Long nói không có gì khác thường, lúc này tất cả mọi người đều đang ăn tết ở Hạng gia, tụ họp cùng nhau rất vui vẻ.

Lý Thành Long lại hỏi có phải Tả Tiểu Đa cũng đến không, vừa mới lên tiếng lại có đám người nhận điện thoại mới rủ Tả Tiểu Đa đến chơi bài. Sau đó Lý Thành Long bên cạnh sốt ruột gào lên: “Bảo hắn đến thì được, không chơi bài… Đánh bài một lần, đánh đến mức sau đó còn mấy lá bài, hơn hai trăm lá hắn có thể giấu trong túi hơn một trăm lá dự phòng ăn gian…”

Mọi người lập tức cười vang, cười mắng trên thế giới này có người mặt dày vô sỉ như vậy.

Tả Tiểu Đa ngoác miệng mắng lớn: “Lý Thành Long, ngươi phá họa thanh danh ta, tên nhóc nhà ngươi đợi đó cho ông đây!”

Sau đó vội vã bắt đầu đến nhà cũ Hạng gia, dạo một vòng Hạng gia, phát hiện lão tổ Hạng gia Hạng Cuồng Nhân quả nhiên không ở đây, nên cả gia tộc Hạng thị biến thành thiên đường của người trẻ.

Tả Tiểu Đa không ở Hạng gia quá lâu lại đến Cao gia, cũng không ngồi bao lâu đã đứng dậy tạm biệt, Cao Xảo Nhi biết hắn có nhiều chuyện cần xử lý, rất dứt khoát hỏi hắn cần mình giúp một tay không?

Tả Tiểu Đa nghĩ nghĩ, nói qua mùng mười rồi nói, trước năm sau năm ngày tết là quan trọng nhất, đợi qua kỳ lễ rồi nói những cái khác.

Dù đối với võ giả nhập đạo tu hành, nghỉ tết vẫn là chuyện rất quan trọng, vì… không biết bao giờ lạnh lẽo nằm lại giang hồ hay nát tan phân tán ở chiến trường…

Mỗi kỳ lễ đều rất đáng quý trọng, Tả Tiểu Đa không muốn phá hoại.

Ra khỏi Cao gia lại gặp được Ngô Vân Hải đã lâu không thấy.

Hai anh em Ngô Vân Hải cả người tuyết rơi đứng ở đầu đường, hình như đặc biệt đợi Tả Tiểu Đa ra.

“Lớp trưởng Tả, có muốn vào nhà ngồi không? Hôm nay là ngày đầu năm mới, chúng ta chơi vui vẻ, thả lỏng chút.”

Biểu hiện của Ngô Vân Hải rất nhiệt tình, có mong đợi, và cả… thấp thỏm.

Từ sau chuyện lớn dãy núi Tinh Mang lần trước, Ngô gia cũng không có cơ hội thân thiện với Tả Tiểu Đa nữa; Mà từ đó, dù là thực lực hay địa vị của Tả Tiểu Đa đều xông thẳng lên trời như sao chổi, cũng không có cơ hội dính dáng đến!

Mà bên cạnh Tả Tiểu Đa, có Cao Xảo Nhi, Lý Thành Long che chắn như thành đồng, cắt đứt tất cả người có tâm khách vô ý.

Dù Ngô gia muốn làm gì cũng không có cơ hội, chỗ có chỗ làm.

Thế là lần hôm nay, Ngô Vân Hải cũng xây dựng tâm lý lặp đi lặp lại, thêm chút dũng khí, thậm chí bây giờ cả Ngô gia đều không nghĩ đến ăn tết, đều đợi kết quả mời lần này.

Tả Tiểu Đa nói xin lỗi: “Còn có việc, lần sau đi. Chắc chắn lần sau.”

Cười ha ha, nói: “Năm mới an lành!”

Lướt qua vai, chớp mắt đã biến mất ở phía xa, Ngô Vân Hải muốn quay đầu nói chuyện lại thấy Tải Tiểu Đa đã nhảy lên không trung, hóa thành một luồng lưu quang, mở lá chắn không gian, chẳng còn dấu vết.

Ánh mắt Ngô Vân Hải lập tức trở nên rầu rĩ.

Hắn biết rõ từ giờ Ngô gia sẽ không thể lọt vào tầm mắt Tả Tiểu Đa nữa.

Vốn dĩ mối quan hệ đã phục hồi, thậm chí có hy vọng rất lớn, có thể giống Cao gia, chuyển địch thành bạn, sau đó hợp tác sâu thêm, thuận buồm xuôi gió xông lên trời.

Nhưng bây giờ đã hoàn toàn không có khả năng rồi.

Mà bây giờ còn có nghĩa cái gọi là hàm tước Phong Hải có nhiều gia tộc, Ngô gia giữ không lâu nữa rồi.

Ngô Vân Hải đang mất mát, đột nhiên thấy Cao Xảo Nhi từ cổng lớn Cao gia đi ra, ngẩng mặt nhìn đám Ngô Vân Hải, bất giác cười cười: “Ngô Vân Hải? Sao đầu năm đầu tháng chạy đến đây?”

Ngô Vân Hải cười khổ một tiếng, đi về trước hai bước, nói nhẹ nhàng: “Chị Xảo Nhi, thật hâm mộ các ngươi.”

Cao Xảo Nhi cười duyên, nói: “Chính là kiếm bữa cơm kham khổ, nào có gì đáng hâm mộ!”

Ngô Vân Hải cười cười, đột nhiên đè thấp giọng xuống, nói: “Chị Xảo Nhi… Ngươi xem Ngô gia chúng ta còn có khả năng không?”

Cao Xảo Nhi cười: “Có khả năng, tất cả đều có thể!”

Ngô Vân Hải hít sâu một hơi, nói: “Chị Xảo Nhi, à… ta có một đề nghị, không biết ngươi muốn nghe không?”

Cao Xảo Nhi nói: “Năm mới tết đến, đề nghị gì… ha ha, trong nhà vẫn còn rất nhiều chuyện, ta vào trong đây…”

Cao Xảo Nhi thể hiện rõ mình không muốn nghe.

Nhưng Ngô Vân Hải không muốn bỏ qua cơ hội cuối cùng này, tiến lên một bước, gần như khẩn cầu, nói: “Chị Xảo Nhi, ta biết bây giờ ngươi đang bên cạnh Tả lão đại, xử lý rất nhiều thứ, rất nhiều chuyện, tồn tại như một đại quản gia…Ngô gia ta không mong có thể giống với Cao gia, nhưng, nếu chị Xảo Nhị có gì cần, nói cách khác, lúc bận quá, chúng ta có thể giúp, chỉ cần ngươi ra lệnh, không dám không theo.”

Bình Luận (0)
Comment