Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 181 - Chương 181: Trong Lòng Vô Cùng Mất Cân Bằng!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 181: Trong lòng vô cùng mất cân bằng!

Tả đại gia nằm ngã chỏng vó lên trời trên ghế nằm, còn Long Vũ Sinh, Vạn Lý Tú, Dư Mạc Ngôn, Lý Trường Minh, Lý Thành Long năm người đang hầu hạ với vẻ mặt uất ức.

Vạn Lý Tú hai tay linh hoạt, nắm bả vai di chuyển với tốc độ cao, Lý Trường Minh và Lý Thành Long một người một bên xoa bóp hai cánh tay, cuối cùng Long Vũ Sinh và Dư Mạc Ngôn thì đang đấm bóp ở hai đùi người nào đó.

Tả gia ngã chỏng vó lên trời, nghênh ngang nằm, híp mắt, thỉnh thoảng vẫn hô to gọi nhỏ: “Bả vai, nhắc lại một chút mấu chốt là huyệt Kiên Tỉnh, ta nói này Tú Nhi, ngón này ngươi có tốc độ, nhưng lực tay lại không có, không ăn cơm sao, dùng thêm chút lực đi, lớn như vậy, chừng năm mươi cân, ngay cả xoa bóp cũng không biết.”

“Long Vũ Sinh, lên phía trên đùi một chút, lên chút nữa, mẹ nó ngươi bóp đi đâu vậy.”

“Lý Thành Long, sao ngươi im lặng thế, xoa bóp mà còn cần động đến cái miệng sao, miệng rảnh quá không biết vừa xoa bóp vừa kể chuyện lịch sử à, giảng giải một chút về Vu Minh đi, giảng giải một chút Sát Phá Lang, mấy người các ngươi, nghe cẩn thận cho ta, đây đều là tri thức.”

“Hừ, Cô Lạc Nhạn Cô Lạc Nhạn cái gì, nói chuyện Vu Minh đi, còn nói nữa ta lại đánh ngươi nữa giờ, cho ngươi sưng vù đi về người nhà nhận không ra luôn giờ.”

Tần Phương Dương mắt thấy cảnh tượng kì dị như vậy, hai mắt suýt chút nữa rớt cả ra.

Đây, đây là lại sao rồi đây.

Cũng quá biết hưởng thụ rồi đấy nhỉ.

Đây là sân huấn luyện, võ đạo tràng, khu vực so tài công phu đó biết không.

Thầy Tần không nói hai lời, loáng một cái cơ thể cũng đã đến gần đám người Tả Tiểu Đa, tiện tay kéo Vạn Lý Tú ra, thay bằng một đôi tay xoa bóp của mình.

Tả gia lập tức nheo mắt lại khoan khoái: “Đúng, đúng là lực đạo này, ha ha ha, không tồi không tồi, quả thực có tiến bộ, rồi hướng về bên phải một chút, đúng, cứ ở đường nối xương này dùng sức, dùng sức, aaaaa.”

Tả gia bỗng nhiên phát ra một tiếng hét thảm, tuyệt đối là kinh thiên động địa.

“Mẹ nó, buông ra.”

Giọng nói của Tả gia cũng thay đổi, ngay cả sắc mặt cũng ố vàng, giọt mồ hôi rỉ ra từng giọt lớn, gắng gượng vươn mình nhìn lại: “Con nhóc kia, ta thấy ngươi không chỉ muốn nhìn thấy ta đánh ngươi sưng, ơ kìa thầy Tần.”

Tần Phương Dương cười lạnh nhìn Tả Tiểu Đa: “Tả lão đại, ngươi cũng thật biết hưởng thụ ha. Không chỉ muốn hưởng thụ xoa bóp, lại còn muốn nghe kể chuyện. Ngươi cuộc sống này là định nhanh chóng vượt qua Tiểu Khang sao?”

Tả Tiểu Đa cười gượng: “Không không không không, thầy Tần ngươi nghe ta giải thích, ngươi dù sao cũng phải nghe ta giải thích chứ, chủ yếu vẫn là năm sư đệ sư muội thật sự là quá quan tâm ta, thấy ta mỗi ngày đánh nhau cùng bọn họ quả thật quá cực khổ, cho nên chủ động phục vụ ta một chút, ha ha ha, đây là tình cảm giữa bạn học, là sự chân thành thật sự giữa các bạn học, lại là tình cảm đồng đội trong tương lai.”

Quay đầu lại nói: “Các ngươi nói có phải hay không?”

Tả Tiểu Đa trợn mắt.

Tự cho là mọi người khiếp sợ hắn lạm dụng uy quyền không đúng, là tình nghĩa bạn bè, tình nghĩa cùng trường, tình nghĩa đồng đội, nhất định sẽ khẳng định giúp.

Mối hận suốt đời chính là đám người Vạn Lý Tú rõ ràng không có ý định giữ thể diện cho hắn, dù sao nếu thừa nhận, sau này thầy Tần sẽ không ra mặt vì chúng ta nữa.

“Không phải.”

“Thầy Tần, là hắn đe dọa chúng ta.”

“Chỉ cần ngươi không ở đây, Tả Tiểu Đa sẽ làm mưa làm gió, không chỉ đánh đập chúng ta còn ép buộc chúng ta.”

“Ta nói gì cũng là tiểu thư khuê các, hắn ép buộc ta, ép buộc ta.”

Câu nói này của Vạn Lý Tú có thể nói là đã phá vỡ bầu không khí trước mặt trên căn bản.

Tiểu thư khuê các.

Ngươi.

Sáu người, ừ, bao gồm Tần Phương Dương trong đó đều dùng một loại ánh mắt tràn đầy nghi ngờ không dám tin nhìn về phía Vạn Lý Tú.

Đây là nói cho vui miệng à?

Ông đây cũng không phải chưa từng thấy tiểu thư khuê các.

Có tiểu thư khuê các nào như ngươi, mỗi ngày đều bị đánh đến tàn phai nhan sắc không.

Tự mình nói, ngày nào đó không bị sưng mặt sưng mũi.

Tiểu thư khuê các.

“Đúng vậy.”

Vạn Lý Tú cuống lên.

“Cha ta chính là.”

“Không nghe không nghe.”

Tả Tiểu Đa cầm đầu, tất cả học sinh cùng nhau lắc đầu: “Có thể không nhắc đến gia thế không, vậy thật sự quá vô vị rồi, ai mà không có gia thế, nhắc đến chuyện đó làm xấu mặt, con đường của chúng ta không phải muốn chúng ta tự mình phấn đấu sao, không đề cập tới chuyện khác.”

“Chuyện ta tự mình phấn đấu cũng có.” Vạn Lý Tú vô cùng oan ức: “Ta đúng là người đẹp.”

“Người đẹp?”

“Ha ha ha ha ha ha ha ha a.” Năm nam sinh cùng nhau nháy mắt ra hiệu.

Bụng của Vạn Lý Tú suýt chút nữa bị cơn giận phá hủy.

“Tất cả đều là một đám trai thẳng đáng chết, cứ ở đó mà cô độc cả đời đi.”

Vạn mỹ nữ mắng một câu oán hận, xoay người đi thẳng.

“Đi đâu đó?”

“Khốn nạn, không thấy cũng đã sáu giờ rưỡi rồi sao, tan học, có bản lĩnh tất cả các ngươi đều ở lại đây, đừng đi.” Vạn Lý Tú đã đi xa vẫn nói kháy.

“Ò, ta cũng đi.”

Đám người Long Vũ Sinh như là được đại xá, bò lên chạy nhanh như làn khói.

“Tả Tiểu Đa, ngươi ở lại.”

Tần Phương Dương gọi Tả Tiểu Đa cũng đang nhân cơ hội trốn lại: “Đi cái gì mà đi, không vội, ta thấy ngươi nền móng căn bản vẫn chưa vững, nên muốn giúp ngươi củng cố, nào nào nào, ta giúp ngươi củng cố lại một chút, không tốn bao nhiêu thời gian đâu.”

“Không cần đâu.”

Chỉ cần nửa phút, Tả đại gia đã nằm bò ở trên mặt đất giống như chó chết.

Tần Phương Dương ngồi xổm ở bên cạnh hắn, một chân đạp lên lưng hắn: “Ta đã nói không tốn bao nhiêu thời gian đâu, lúc nãy chỗ nào cũng được chăm sóc hết rồi, chỉ để sót việc giẫm lên lưng, thầy bù đắp cho ngươi.”

“Ợ ợ.” Tả Tiểu Đa bị giẫm đến mức nấc cụt: “Thầy ơi ta sai rồi”

“Sai rồi? Sai ở đâu?”

“Sai ở, sai ở, ta không nhìn thấy ngươi qua đây, lần sau ta nhất định không dám.”

“Ợ ợ ợ ợ.”

“Ăn đất.”

Tả Tiểu Đa oa một tiếng, miệng gặm đất: “Thầy giáo ta ăn.”

“Cỏ.”

Đối với cái tên này, Tần Phương Dương thật sự có chút không có gì để nói, buông chân ra để hắn đứng lên.

Bên cạnh chỗ ngoặt, năm cái đầu nhỏ rụt lại đầy hài lòng rời đi.

Bình Luận (0)
Comment