Đập vào mắt, một vóc người cao to, đánh giá trực quan ít nhất cũng là người khổng lồ cao mười mấy mét, toàn thân trên dưới đều là râu của dây mây trôi nổi, từ giữa cánh rừng dày đặc, choạng loạng đi ra.
Rừng cây đằng trước chiếm một vùng đất cực kì bao la rộng lớn, giữa cánh rừng đều là cây này chen chúc cây nọ, gần như không có không gian gì, nhưng thân thể to lớn của người khổng lồ trước mắt, mặc dù tốc độ di chuyển tương đối chậm chạp, nhưng cho dù đi đến đâu, đều thông suốt không có trở ngại.
Rõ ràng nhìn thấy vốn là địa giới không qua được, thậm chí kiểu vóc người nhỏ bé như Tả Tiểu Đa đi từ bên đó sẽ cản lại, người khổng lồ này lại xem như bình thường, tản bộ đi qua, sau khi đi qua, cây cối sau lưng vẫn như vậy, hoàn toàn khác biệt với trước đó, xem ra cực kì thần kì, không thể tưởng tượng.
Đôi bên cách nhau càng gần, Tả Tiểu Đa cũng càng có thể nhìn rõ ngoại hình tổng thể của người khổng lồ này, nhưng thấy từng mảng lá cây xanh biếc, che lấp nửa thân lớn, nhưng lại khó che đậy chân cẳng của người khổng lồ đó, thứ được che đậy đều là loại vỏ cây rắn chắc.
Trên mặt cũng là lốm đốm cổ xưa khắp nơi, còn có từng nốt sần, nhìn thấy mà kinh, chỉ có cặp mắt, sáng sủa giống như nước mùa thu, không lẫn tạp chất, cảnh tượng đẹp mắt.
Tả Tiểu Đa nhìn kĩ lần nữa, phát hiện chỉ thấy vị trí cẳng chân của người khổng lồ này, có một miệng hang tròn xoe bị khuyết, giống như bị bàn là nóng đỏ gì đó ủi qua, cảm giác cháy xém rõ ràng, hơn nữa còn có một ý vị đã lâu chưa xuất hiện.
“Đây có lẽ không phải vừa nãy ta chui qua chứ?” Trong lòng Tả Tiểu Đa bắt đầu không nhịn nổi nói thầm.
Nhìn vị trí này…. Nói ra có chút huyền diệu!
Nếu đi xa hơn một chút, với tư cách là người mà nói, vị trí này quan trọng nhất…..
Càng nhìn càng cảm thấy, có lẽ là vừa nãy mình chui ra…..
Không khỏi vui mừng một trận, may quá, may quá, còn may là chính diện, nếu sau lưng, vị trí đó, cái đầu lớn của ta úp mặt tiến vào, đời này thành chuyện cười mất!
Trong chốc lát chui vào……. Chỗ đồ ăn đảo trộn của người ta…..
Suy nghĩ của Tả Tiểu Đa không thể không nói rất kì lạ, bản thân nghĩ, lại còn giật mình rùng mình.
“Bạn nhỏ đừng nhìn nữa, lỗ hổng này chính là vừa nãy ngươi chui ra.”
Lời nói của người khổng lồ không biết làm sao, còn có mấy phần nổi nóng nhìn Tả Tiểu Đa: “Vừa nãy đầu của ngươi….. chui vào đây, nếu không phải lão thụ còn khá cứng… thì suýt chút xíu nữa, bị bạn nhỏ chui đến trong bụng ….. phá hoại sinh cơ căn nguyên rồi.”
Tả Tiểu Đa ho một tiếng nói: “Thật xin lỗi, xuống đến nơi này thực tế không phải ta muốn, nếu được chọn, làm sao có thể dùng cách rơi xuống đất này.”
Người khổng lồ trợn mắt, nói: “Vẫn mong bạn nhỏ thu thần thông lại, tha thứ cho những con cháu đời sau này của lão nhân.”
Ngọn lửa xung quanh được dập tắt, nhưng ngọn lửa trên tay Tả Tiểu Đa vẫn đang bùng cháy, chính là khắc tinh lớn nhất của yêu cây.
Người khổng lồ thấy ngọn lửa trên tay Tả Tiểu Đa, cũng có chút kiêng sợ.
“Ngươi là ai? Đây là đâu vậy?”
Tả Tiểu Đa giữ ngọn lửa trong tay, vẻ mặt biểu cảm như “Ta nắm được nhược điểm của ngươi”, có chút tiểu nhân đắc ý.
Nếu những cây này đã sợ lửa, vậy chuyện này không dễ làm sao?
Sợ cái khác, có lẽ ta chưa chắc có, nhưng mà lửa... hahahaha, không phải ta khoác lác, ngay cả “thằng em” của ta cũng có thể phun lửa!
Lão tử đột nhiên bị ném tới đây, cuộc sống không thân thuộc, nào có thể không dọa nạt một chút?
Thế là giữ ngọn lửa càng cháy, vung vẫy trái phải một lát, thần khí hiện rõ: “Thần thông này, không thể thu lại, haha, không thể thu.”
Trên lỗ vỏ cây già của người khổng lồ xuất hiện biểu cảm của con người, rõ ràng cực kì chán ghét ngọn lửa trong tay Tả Tiểu Đa.
“Ở đây chính là rừng rậm Thiên Linh, không biết bạn nhỏ vì sao lại đột nhiên từ trên trời rơi xuống đây?”
Người khổng lồ ồm ồm nói: “Hơn nữa, vừa mới rơi xuống đã làm bị thương mười một tộc nhân bọn ta, dựa vào một câu không phải ngươi muốn, khó mà phân giải, nói rõ nguyên nhân đi?”
Nói xong, tay lớn của cây mây so với chân mình một chút, hoàn toàn là vẻ mặt vỏ cây già, lại co giật một chút, nốt sần phía trên, cũng run rẩy theo.
Giống như nhớ lại loại đau đớn đó, nói: “Thêm cả ta, chính là mười hai người.”
Có chút không nhịn được nói: “Đều bị ngươi đánh lủng lỗ!”
Tả Tiểu Đa cực kì vô tội nói: “Ta cũng không muốn đục lỗ lên các ngươi, nhưng không phải không có cách sao? Nhưng nếu có lựa chọn, ta có thể đặc biệt rắc rối chạy ngàn dặm đến đây đục lỗ trên người các ngươi?”
Người khổng lồ nghiêm túc nhìn hắn, sau khi hắn nói xong, lại còn nghiêm túc suy nghĩ một lát, ồm ồm nói: “Nhưng ngươi đã đục lỗ, tạo thành vết thương cho bọn ta.”
“Mười một nhân tộc của ta, bị ngươi ‘ra vào’ trên người, tổn hại rất lớn.”
Theo lời nói từ từ của người khổng lồ, rất nhiều cây lớn gần đó đều rung rinh cành lá, lập tức từng người khổng lồ vóc dáng cao to từ trong thân cây khổng lồ đi ra, dây leo tung bay, tụ họp lại bên này.
Có mấy người khổng lồ cứ đi, dây leo quấn lấy nhau, lại đứng không vững ngã xuống đất, lập tức chấn động núi rừng, giống như động đất.
Loạng choạng đứng dậy, tiếp tục đi qua bên này!
Tả Tiểu Đa ở giữa đám người khổng lồ này giống như deja vu một con chuột bò dưới chân con người.
Muốn nói với người khổng lồ, bắt buộc phải cố gắng ngửa cổ mới có thể nhìn thấy mặt to của người khổng lồ.
Đm, ta lùn sao? Ta cũng là người cao gần mét chín, trong nhân loại, ta xem như là người cao lắm rồi.
Nhưng làm sao ở đây, giống như tiến vào quốc gia của người khổng lồ.....
Cảm giác này, thật sự đm ghê!
Tả Tiểu Đa khó xử nói: “Chuyện này nói ra rất dài, không phải trong chốc lát có thể nói rõ được, nhưng ta nói như vậy thực tế quá mệt rồi, ngửa đầu ngửa cổ đến đau, không có tâm trạng để nói, ngươi hiểu ý của ta không?”
Trước tiên người khổng lồ đó nghiêm túc suy nghĩ một lát, mới hiểu lời của Tả Tiểu Đa, gật đầu nói: “Chuyện này dễ làm.”
Sau đó dây leo bay lên một chút, giống như phát ra mệnh lệnh thông điệp gì đó.