Cây rau sam đáng ghét này còn cố ý nhắc tới, rõ ràng là đang châm chọc bổn tọa.
Hừ, nếu là ở thời kì chiến lực của ta mạnh nhất thì ta sẽ lập tức đi xuống băm cái cây rau sam này ra ăn.
Đương nhiên, nó cũng chỉ là nghĩ một chút, muốn làm gì thì cũng phải có thực lực mới được, Vạn lão cung kính với nó cũng chỉ là bởi vì thân phận trong quá khứ của nó cùng với sự kính trọng đối với Nữ Oa nương nương.
Còn chút thực lực cỏn con mới khôi phục này của nó, nếu dám thực sự lỗ mãng, Vạn lão tuyệt đối có thể lật lên lật xuống đánh nó một trận nhớ đời.
Cho nên sau khi Oa Hoàng Kiếm làm bộ làm tịch một chút thì không dám động đậy gì thêm nữa.
Không thể chọc rách tầng sự thật này được.
Vạn lão đứng dậy, Tiểu Tiểu đứng trên vai hắn cũng đủ rồi.
Mỏ nhọn thân thiết mổ hai cái lên mặt Vạn Dân Sinh, nó vung cánh bay lên không trung vui đùa.
Vèo một tiếng hóa thành một mảng Đại Nhật Chân Hỏa, lăn qua lộn lại trên không trung.
Có thể nhìn ra được Tiểu Tiểu đang rất hưng phấn, dáng vẻ khoa tay múa chân vui sướng của nó quả thật rất là rõ ràng đó!
Mặc dù bản thân nó cũng không hiểu sao mình lại vui vẻ, nhưng mà quả thực rất là vui, mà vui thì đương nhiên phải chạy nhảy để xả hơi, thế là nó cứ lăn qua lộn lại mãi không ngừng…
Vạn Dân Sinh đứng ngây ra, nhìn về phía hai khí vận sơn mạch, nhìn khoảng không bao la mênh mông, nhìn Tiểu Tiểu bay lên lượn xuống, nhìn Oa Hoàng Kiếm ngạo nghễ đón gió…
Cuối cùng thở dài một hơi.
Lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ là… Yêu tộc và nương nương…., còn có Vu tộc…, lúc đó…”
Đột nhiên trong lòng cảm thấy vô cùng chấn động.
Lại quay đầu nhìn Tả Tiểu Đa, tròng mắt đột nhiên trở nên thâm thúy.
Tả Tiểu Đa mặt cười thiên chân: “Vạn lão ngài xem, không gian này của ta thế nào?”
“Tốt! Rất tốt! Vô cùng tốt!”
Vạn Dân Sinh khen liền ba câu tốt.
Hắn hít sâu một hơi, nói: “Không gian này của ngươi, mặc dù mới đang ở thời kì bắt đầu hình thành, còn chưa chân chính nhập đạo, vô cùng thô sơ, thế nhưng có thần hồn bản thân ngươi luyện hóa, bên trong còn có nhiều địa khí, long khí kết hợp, đây đã đạt đến mức kết hợp hoàn mỹ, vô cùng tiếp cận trạng thái ban đầu khi khai thiên rồi, đã có pháp tắc cơ bản rồi, cấp bậc của nó cao hơn động thiên phúc địa thông thường nhiều.”
“Tốt, đúng là tốt, quả thực rất tốt.”
Vạn Dân Sinh rốt cuộc khôi phục tinh thần, nói: “Để ta giúp ngươi hoàn thiện chỗ tỳ vết cuối cùng.”
Còn chưa dứt lời đã thấy trên thân hiện ra một đạo bạch quang, trực tiếp xông thẳng về phía chân trời.
Đạo bạch quang này tràn ngập hơi thở thần thánh, rực rỡ huy hoàng, xông thẳng trời cao.
Tâm thần Tả Tiểu Đa lập tức chấn động.
Loại khí tức này mang mấy phần công chính bình thản, trong đó còn kèm theo bội phần thánh khiết huy hoàng, chỉ với một đạo khí tức này dường như đã tinh lọc một lượt toàn bộ Diệt Không Tháp này.
Hắn chưa từng thấy uy năng Thánh Đạo, hôm nay là lần đầu tiên chứng kiến thế nhưng trong thâm tâm lại theo bản năng mà nhận ra.
Đây chính là lực lượng uy năng của Thánh Đạo.
Luồng sức mạnh này của Vạn Dân Sinh, bên trong tràn đầy từ bi, tràn đầy lương thiện, tràn đầy sinh cơ, tràn đầy ôn hòa, tràn đầy rất nhiều sức mạnh chính diện.
Luồng sức mạnh này, không thuộc uy năng chiến đấu, mặc dù mạnh mẽ, nhưng tuyệt đối không dùng để chiến đấu.
Nhưng, lại là thuộc tính sức mạnh khiến người ta dễ chịu, khiến người ta yên tâm nhất.
Bạch quang xông lên trời, sau đó ở chỗ không biết cao bao nhiêu, hóa thành một cái lều tròn, men theo vách tường của Diệt Không Tháp, chầm chậm rơi xuống.
Căn nguyên bạch quang ở đây của Vạn Dân Sinh không ngừng xông lên trời, lại không ngừng rơi xuống bên đó.
Tả Tiểu Đa cảm nhận được rõ ràng, Diệt Không Tháp đang xảy ra thay đổi rất lớn, nhưng cụ thể là thay đổi gì, lại không nói được.
Hai ngọn sơn mạch khí vận, dường như cũng đang xảy ra biến hóa, dần dần thu nhỏ từng tấc từng phân….
Lại qua chốc lát, trên trời từng sợi tử khí lờ mờ xuất hiện, nhưng lập tức biến mất, không nhìn thấy.
Có lẽ sau mười mấy phút như vậy, cuối cùng Vạn Dân Sinh ngừng tay, bạch quang biến mất.
Tả Tiểu Đa cảm nhận được Tiểu Long vui sướng loại hưng phấn đến gần như muốn nhào lộn la hét.
“Sao thế?” Tả Tiểu Đa hỏi trong thần niệm.
“Diệt Không Tháp, thoát thai hoán cốt, là thật sự thoát thai hoán cốt…”
Tiểu Long hưng phấn đến mức nói không biết bao nhiêu lần: “Sức mạnh thánh đạo gia cố nền móng cho Diệt Không Tháp, Diệt Không Tháp bây giờ, là có đầy đủ nền tảng bất diệt, tiếp theo chỉ cần sau khi ta dần dần hoàn thiện một chút xíu, đây chính là một thế giới thật sự…”
Tả Tiểu Đa nói: “Cái này có tác dụng gì? Tốt hơn ban đầu được bao nhiêu?”
“Tác dụng á? Tác dụng rất lớn luôn!”
Tiểu Long nói: “Đây không phải vấn đề bao nhiêu chỗ tốt, mà là…. Vấn đề cơ duyên to lớn! Đây là cơ duyên vô hạn đó lão đại, sao ngươi keo kiệt như vậy chứ?”
Tả Tiểu Đa ho một tiếng: “Ồ….. nhìn ngươi kích động kìa, căn bản ta không để tâm, sao lại keo kiệt chứ!?”
Vẻ mặt Tiểu Long cạn lời.
Lão đại, ta tin ngươi không để tâm, chẳng qua, đó là ngươi không hiểu mà thôi, cho nên ngươi không để tâm, nếu ngươi hiểu, ngươi có thể biết hôm nay chính là cơ duyên khó có được bao nhiêu, ngươi thừa nhận ân tình to lớn bao nhiêu!
Trong thoáng chốc vừa nãy, giống như đang giúp đỡ ngươi, sáng thế đó!
Đặt nền móng sáng thế!
Biết không? Biết không hả?
Haizzz, ngươi không biết cái mốc xì gì cả!
Mặc dù bề ngoài có vẻ không có thay đổi gì, nhưng một thế giới có thể sụp đổ bất kì lúc nào, có thể giống với một thế giới có thể vĩnh cửu bất hủ sao?
Không chỉ một trời một vực, kém trời cách đất, hoàn toàn không cùng một bề mặt mới đúng chứ!
Nhất là đã trải qua hoàn thiện của Vạn lão, cho dù lại là đại năng gì đó, chỉ cần ngươi núp trong Diệt Không Tháp, hắn chỉ cần không kéo linh hồn tinh huyết của ngươi, hắn không cách nào phát giác được sự tồn tại của ngươi!
Ồ, thật sự là người không biết không sợ!
Tiểu Long hoàn toàn cạn lời.
Loại hứng phấn tràn đầy tâm hồn, lại bị thái độ của Tả Tiểu Đa đả kích hoàn toàn hưng phấn không nổi.
Hết cách rồi, tầm mắt của lão đại này thực tế rất nông cạn, mất mặt….
Ánh mắt nhìn Vạn Dân Sinh, đều tràn đầy một loại đồng tình.
Lão già, ngươi bỏ ra sức lực lớn như vậy, nhưng lão đại của ta vốn dĩ hắn không biết ngươi đang làm cái gì…. Có câu tục ngữ nói, làm đẹp cho người mù xem.