“Tạ lão đại ban tên.”
Yên Thập Tứ vui mừng khôn siết cảm ơn, trong lòng cảm khái rất nhiều, sao này lão tử cũng là thương có tên rồi, thật lòng không dễ dàng!
“Bây giờ trên danh nghĩa là thương, nhưng trên thực tế là đống nước... haizz.” Tả Tiểu Đa bất mãn nhìn Yên Thập Tứ - một đám sương mù hình dáng nước: “Ngươi có thể phải tăng sức mạnh.”
“Vâng, vâng, ta nhất định phải tăng sức mạnh.”
Yêu Thập Tứ chân thành thề thốt: “Lão đại yên tâm, mặc dù bây giờ ta chỉ là thủy thương, nhưng tương lai, nhất định ta có thể trở thành một cây thương tốt.” Trong nhất thời, trong khi Yên Thập Tứ đang vui vẻ, cũng có chút nghi thần nghi quỷ.
Vì tên này của mình, có chút kì lạ.
Nếu đã gọi mình là Yên Thập Tứ, vậy thì chắc hẳn chính là xếp thứ tự, cũng chính là nói phía trước nhất định có mười ba người, nhưng mười ba người phía trước là ai đây?
Kiếm lão đại xếp bao nhiêu, chí ít thì cũng được số một, số hai nhỉ?
Ừm, đợi đã, lẽ nào Tả lão đại còn mười ba thuộc hạ khác, mỗi người đều ưu tú hơn mình?.....
Cái này, không thể nào đâu?!
Đột nhiên Yên Thập Tứ không rét mà run!
Cái cái cái…..
Từng chuyện này đều không thể đâu….
Nhất định phải khiêm tốn.
Yên Thập Tứ nghĩ đến tên của mình, tràn đầy kiểu cảm giác sắp bị đánh – phía trước còn mươi ba người à, mình là nhỏ nhất, chẳng phải thích hợp làm bao cát?
Tới đi, ta đã chuẩn bị xong rồi.
Nghênh đón cuồng phong bạo vũ!
“Trước tiên đừng vui mừng quá sớm, ngươi còn chưa chắc có thể ngồi vững ở cái vị trí Thập Tứ đâu, sau này nếu người đến còn hữu ích hơn ngươi, nói không chừng ngươi sẽ biến thành Yên Thập Lục, đương nhiên, người đến nhiều hơn nói không chừng sẽ biến thành Yên Thập Thất, Yên Thập Bát…. Nhưng nếu ngươi biểu hiện tốt, nói không chừng sẽ cố định ở Yên Thập Tứ.” Tả Tiểu Đa thong thả nói.
“Nhất định ta sẽ biểu hiện tốt.”
Dự đoán trước được chứng thực, có vẻ Yên Thập Tứ bị đánh một gậy vào đầu càng sớm khom lưng uốn gối, không ngừng nhận lời, thề thốt, nhất định không được có lỗi với sự cho phép của Tả lão đại.
“Ừm, tốt, sau này xem biểu hiện của ngươi.”
Yên Thập Tứ lấy được tên, cực kì vui mừng, kiểu nằm mơ cũng muốn….
Không, nơi siêu cấp mà nằm mơ cũng không nghĩ đến, quả thật vui mừng khôn xiết, nhất thời tự mãn, vui mừng đến sắp bay lên trời.
Sau đó, giây sau, vui quá hóa buồn.
Yên Thập Tứ bị Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu bao vây.
Yên Thập Tứ cực kì hoảng sợ, quả nhiên! Có nhiều Tiên Thiên Linh Bảo cao giai hơn ta… hơn nữa một lần xuất hiện hai tên!
“Hai vị….. hehe… lão đại….”
Vẻ mặt của Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu bất thiện, vẻ mặt tràn đầy kiểu ‘Có người đang thèm thuồng đồ tốt của ta’, khí thế bừng bừng tiến đến.
“Đây là ai?” Cô gái nhỏ Tiểu Bạch A mặc váy trắng bàn tay lớn vẻ mặt ghét bỏ,
“Đây là cái thứ đồ chơi gì?” Tiểu Tửu nhíu mày: “Cũng thật xấu quá nhỉ?”
“Đây nhất định là tên trộm!”
Tiểu Bạch A đưa ra kết luận.
“Ta cũng cảm thấy vậy.”
Tiểu Tửu tức giận.
Hai Tiểu nhìn phân linh Thí Thần Thương Yên Thập Tứ, vẻ mặt càng ngày càng bất thiện.
Kiếm linh Oa Hoàng Kiếm đột nhiên bay vào, nói: “Sau này mọi người phải hòa thuận với nhau, đều phải nghe lời lão đại, mọi người cùng nhau tạo nên những công lao vĩ đại…”
Nhưng Oa Hoàng Kiếm là Kiếm lão đại của phân linh Yên Thập Tứ, không phải lão đại của Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu, nào định nghe lời thừa thê lê này, nhìn đến co rút, không chút quan tâm đến thương linh Thí Thần Thương Yên Thập Tứ, cảm thấy khó hiểu, tên này, sao dung tục như vậy.
Càng không nói trên người đầy khí tức khiến người ta chán ghét….
Thế là…
“Đánh hắn!”
“Đánh hắn!”
Hai Tiểu không nói hai lời, xúm lại, bắt lấy Yên Thập Tứ bây giờ đang trong thời kì yếu đuối đánh đập một trận, Yên Thập Tứ vừa nãy còn vui mừng khôn siết đã thoi thóp, càng ủ rủ…
Liên tục đau thương xin tha thứ kêu lão đại, nhưng Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu không hề thủ hạ lưu tình, ngay cả thần hồn cuối cùng cũng gần như bị đánh điên cuồng.
Tả Tiểu Đa trực tiếp bị sững sờ, vội vàng kêu dừng, nhưng Yên Thập Tứ chỉ còn sức lực co giật.
“Toàn bộ chuyện này là sao?”
Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu thấy gây rắc rối, nhanh chóng lén lút chuồn đi.
Oa Hoàng Kiếm ho một tiếng nói: “Những sinh cơ này, có thể dựa vào thứ này hấp thu khôi phục, mật Nguyệt Quế… chính là bảo dược cứu mạng, những tinh hoa chân hỏa đó, còn có… Tinh Hồn Ngọc bình thường tu luyện…. thứ này cũng có thể hấp thu… còn có…..”
Oa Hoàng Kiếm dài dòng nói một đống, sau đó thì chuồn.
Vì nó biết, tì hưu thật Tả Tiểu Đa nhất định sẽ đau lòng.
Mà Tả Tiểu Đa một khi đau lòng, sẽ tìm kẻ đầu têu là mình này gây phiền phức, đương nhiên khoảnh khắc đầu tiên phải chuồn rồi.
Tiểu đệ mới thu chết hay sống thế nào…
Kiếm gia nào quan tâm nhiều như vậy?
Thích chết không chết, thích sống không sống.
Tả Tiểu Đa còn chưa đến mức đau lòng, nhưng trực tiếp ngây người….
Nghe Oa Hoàng Kiếm nói như vậy, lão tử thu được một tên bụng to thích ăn hàng!
Cái gì cũng có thể ăn?
Nghe dài dòng một đống như vậy, Tả Tiểu Đa phát hiện trong nhẫn không gian của mình, lại thật sự không có thứ Thí Thần Thương này không thể ăn!
“Thật sự ăn ngon nhỉ!”
Tả Tiểu Đa thở dài, cũng không quan tâm đến bản thân, tự ý ném hai miếng tinh hoa chân hỏa qua, nhỏ thêm một giọt mật Nguyệt Quế, đau lòng đến nhỏ máu.
Vì tên ẩn ước này cảm nhận được, hình như mình bị hại….
Tả Tiểu Đa nghĩ một lúc, ném một số Tinh Hồn Ngọc trung phẩm, hạ phẩm cùng với thượng phẩm mà bây giờ mình đã không dùng, trực tiếp chất thành một ngọn núi, ừm, chính là một ngọn núi, không phải núi nhỏ, sau đó cắt một mảnh biển sinh cơ qua, xây dựng một núi Tinh Hồn Ngọc khá đặc biệt!
“Thập Tứ à… haizz…. Cho dù ngươi ăn hàng, nhưng cũng ăn lâu một chút, núi ngọc này là của ngươi, nhưng ngươi ăn tiết kiệm một chút!”
Trong lòng Tả Tiểu Đa phiền muộn, tài nguyên của ta có hạn, nghèo đến cùng cực, toàn bộ trong nhà đều là đàn ông bụng bự, nào nuôi nổi?
Ta khổ, ta phiền muộn, ta u uất…
“Cảm ơn lão đại….”
Trong thần hồn truyền đến âm thanh của Yên Thập Tứ mang theo giọng điệu xua nịnh a dua nồng nặc.
Đồ tốt nhiều quá…. gào gào!
Hạnh phúc!
“Bớt hành động này cho ta! Mau chóng tu luyện đàng hoàng cho ta, nhanh chóng mạnh mẽ là thỏa đáng! Ngươi, lão đại, ta, bây giờ rất nghèo, rất buồn, đợi ngươi nhanh chóng qua đây giúp đỡ đó.”
“Vầng.”