“Hạng Băng, ngươi cũng đi!”
“Chân Phiêu Phiêu! Ngươi đang lau nước mắt cái gì? Ngươi khóc tang có thể khóc cho Tả lão đại quay về sao? Không tiến vào tu luyện, thì đi rèn luyện! Nếu Tả lão đại có thể sống sót trở về, ta không nói gì cả, nhưng lỡ như thật sự không may, ngươi có khóc tới chết cũng vô dụng!”
“Không thể chuyên tâm tu luyện, toàn bộ ra ngoài rèn luyện cho ta, chiến đấu! Lần này, sẽ không có bất kì cứu viện nào, không có bất kì định vị nào, ra ngoài!”
“Tất cả mọi người đều như vậy!”
“Ra ngoài nhận nhiệm vụ, hoặc là tìm chỗ hoang vắng rèn luyện, nhớ kĩ, các ngươi sẽ không có cứu viện, chết ở ngoài cũng chính là chết ở ngoài, không chết thì trở về!”
“Vũ Yên Nhi, ngươi đi bộ trở về Cao Võ Long Hồn tìm Lý Trường Minh, đi trong hôm nay! Dọc đường không nhờ vào bất kì phương tiện giao thông nào, không nhờ vào bất kì cứu viện bên ngoài nào, nhờ vào sức mình ngươi, đi Cao Võ Long Hồn!”
“Đều ra ngoài! Bây giờ, lập tức, ngay và luôn!
Lý Thành Long kiềm chế sự nóng nảy, đuổi tất cả mọi người đi.
Văn Hành Thiên và Diệp Trường Thanh đều rất phê bình quyết định của Lý Thành Long, cho rằng phương pháp xử lý này quá mạo hiểm cũng quá cực đoan.
Nhiều thiên tài như vậy, lỡ như ngã xuống ở bên ngoài, điều đó quá đáng tiếc.
Nhưng Lý Thành Long cố chấp làm theo ý mình, giữ vững ý kiến.
“Thời gian không đợi ta.”
Lý Thành Long rất kiên quyết: “Vì tương lai giảm bớt hy sinh, chúng ta phải trưởng thành lên trong thời gian ngắn nhất! Tuy có hy sinh, cũng không đáng tiếc.”
Hai người Văn Hành Thiên cũng đồng ý.
Sau khi cho tất cả mọi người đi, Lý Thành Long nhanh chóng quay về biệt thự, lặng lẽ đần ra một lúc.
Sau đó hắn đi lên lầu hai, đi đến phòng của Tả Tiểu Đa.
Trong phòng ngủ của Tả Tiểu Đa lặng lẽ ngồi xuống, rất lâu cũng không cử động.
“Lão đại, ngươi còn sống chứ? Hay là chết rồi?”
Lý Thành Long thì thầm hỏi, con mắt trước giờ nhìn ra trông rộng vững vàng, lại tán loạn bơ vơ.
Là nhân vật số hai của đội, nếu lão đại chết, đương nhiên lão nhị thuận lợi lên chức. Đối với nhiều người mà nói, đều là chuyện tốt.
Nhưng Lý Thành Long xưa nay chưa nghĩ tới việc làm lão đại.
“Vì sao số hai chỉ là số hai? Là vì năng lực chưa có đủ làm số một, mới có thể làm số hai. Nếu một khi bắt đầu muốn làm lão đại, từ lúc bắt đầu làm gì dựa vào Tả lão đại? Từ lúc bắt đầu làm theo kiểu khác, không bằng đợi lên chức mạnh hơn nhiều?”
“Nếu Tả lão đại thật sự không còn, đoàn đội này, cũng tan rã.”
Lý Thành Long nhận biết rõ ràng điều này.
Một đám thiên tài kiêu ngạo cố chấp, chỉ phục một lão đại.
“Ngươi mau trở về đi!....”
......
Một bên khác, Tả Lộ Thiên Vương dùng một tư thế gần như điên cuồng, lấy thành Phong Hải làm mốc, dần cuốn chiếu cả nước, thẳng đến biên giới đại lục làm như này làm như kia, nhất là bên phía Đạo Minh, vì thăm dò nhiều lần, nảy sinh xung đột.
Bên phía Đạo Minh, đã nhiều lần đề xuất phản đối quan trọng.
Nhưng vốn dĩ Tả Lộ Thiên Vương không quan tâm, chỉ là cứng rắn thông báo đối phương: “Muốn đánh nhau sao? Đến!”
“Không muốn đánh? Né qua một bên! Cút!”
Đại lục Tinh Hồn, vào lúc này, cứng rắn thể hiện ra chưa từng có.
Nhưng, trước sau Tả Tiểu Đa vẫn không có tin tức, cho dù tốt, hay là xấu.
Tả Lộ Thiên Vương và Hữu Lộ Thiên Vương càng ngày càng sốt ruột, giống như con kiến trong chảo nóng, đã sắp không khống chế được sự điên cuồng trong lòng!
Chỉ dựa vào quan niệm không có tin tức chính là tin tốt đã không cách nào trấn an hai người!
Vì hai người rất rõ rảng.
Trên thế giới này, thực ra có rất nhiều cách, có thể khiến một người bốc hơi vô thanh vô thức!
Càng kéo dài, cơ hội sống của Tả Tiểu Đa có thể càng mong manh!
Mà thiên tài kiểu như Tả Tiểu Đa, nếu bị kéo vào trong tối, đối phương tuyệt đối sẽ không để sống sót tra hỏi hoặc là làm gì đó để uy hiếp cái gì.
Không khác gì tự tìm đường chết, bụng làm dạ chịu.
Cho dù bắt nguồn từ suy nghĩ thế nào, đều lập tức giết chết, ném xương thành tro, xóa bỏ hoàn toàn dấu vết.
Hướng lựa chọn tốt nhất!
So lòng với lòng, nếu đổi lại thành mình, cũng nhất định làm như vậy.
Cái gọi là không có tin tức, chính là cách nói tin tức tốt, có lẽ có thể dùng trên người của người khác, nhưng rơi vào trên người Tả Tiểu Đa, càng không có tin tức, trái lại càng không phải tin tốt.
“Tiếp tục tra! Tiếp tục nỗ lực gấp đôi để tra!”
Hai Thiên Vương mặt to nhìn mắt nhỏ, đều nhìn thấy trong mắt đối phương lờ mờ hiện lên tia máu.
Lần này, chỉ e thật sự xảy ra chuyện lớn, có lẽ, trời sắp sập rồi.
“Cha truyền tin đến.”
Du Đông Thiên khô khan nói: “Chú Tả và thím Tả, sắp hoàn mỹ xuất quan.... nhiều nhất, là trong vòng hai ngày này, không phải tối nay, thì chính là sáng mai.”
“Hoàn mỹ xuất quan!?”
Vẻ mặt Tả Lộ Thiên Vương co rút.
Vốn dĩ đây là tin tốt cực lớn, đổi thành trước đây nghe được tin này, ước chừng hai người có thể vui vẻ nhảy cẩng lên, reo hò!
Cuối cùng có chỗ dựa chính rồi!
Cuối cùng sắp xuất quan rồi!
Hoàn mỹ xuất quan!
Tốt quá rồi!
Đại lục Tinh Hồn ta, cuối cùng xuất hiện trụ cột Kinh Thiên xứng danh vô địch rồi!
Từ nay trong ba mảnh đại lục, đại lục Tinh Hồn ta, cũng không phải một bên yếu thế nhất rồi, có lẽ vì chiến đấu thường niên toàn dân quyết đoán, tổng hợp danh soái sáng suốt thông minh, tướng sĩ dùng mạng, thực hiện bước nhảy vọt thành một bên mạnh nhất!
Chẳng lẽ có thể không đáng vui mừng xúc động?
Chẳng lẽ có thể không đáng reo mừng nhảy nhót?
Nhưng, bây giờ truyền đến tin này, khiến hai trái tim của hai người nặng trĩu, thậm chí có chút khó chịu.
Nếu sau khi chú Tả thím Tả ra ngoài, tin tức đầu tiên nhận được, đứa con trai mình yêu thương nhất, không thấy nữa... biến mất rồi... mất tích không rõ nguyên nhân!
Vậy thì, dù cho tu vi thông thiên, thì thế nào?
Nếu trước đó không có con trai, có lẽ hai người sẽ không như vậy, nhưng hôm nay có con lại mất tích....
Đối với tâm cảnh hai người bọn họ mà nói, là tổn thương trước nay chưa từng có, hoàn mỹ xuất quan lại gặp biến cố này, sau này sẽ biến thành dáng vẻ gì, khó ai mà đoán được, chỉ có thể xác định chỉ có –
“Sắp xảy ra chuyện lớn....”
Du Đông Thiên thở dài.
Vân Trung Hổ thở dài.
Đúng vậy, sắp xảy ra chuyện lớn, có lẽ là chuyện lớn chấn động ba đại lục, không, rơi vào trên người vợ chồng Tả Thị, dùng hai chữ “Chấn động” có phần nông cạn, ít nhất cũng là chuyện lớn lay chuyển nền móng ba đại lục, mới có thể miễn cưỡng hình dung!