Hắn trầm ngâm một chút, nói: “Liên quan đến chuyện quần long đoạt mạch, ngươi biết chứ?”
Đinh Tú Lan nói: “Chuyện này đối với thế giới bên ngoài đương nhiên là bảo mật, nhưng đối với chúng ta, những giáo viên cao cấp mà nói, thực tế không tính là bảo mật gì, đương nhiên là biết.”
“Ừm, sắp xếp quần long đoạt mạch, bình thường là ai phụ trách? Hoặc là nói, trong trường những lãnh đạo nào đang triển khai hoạt động này?”
“Mặc dù chuyện này không quá bảo mật, nhưng dù sao cũng liên quan đến một phần cơ duyên, cho nên một hiệu trưởng, một thư ký, tám hiệu phó, còn có mười mấy chủ nhiệm đều tham gia.”
Đinh Tú Lan nói: “Đây sớm đã hình thành lệ cũ, quần long đoạt mạch, chính là số lượng không nhiều, nhưng thực sự có thể tiếp xúc cơ duyên, khắp nơi đều thèm muốn, các đại gia tộc cao võ đều có người, nhưng danh ngạch của quần long đoạt mạch chỉ có mấy cái, mỗi lần tuyển chọn đều rất thận trọng, đầu tiên phải đảm bảo chất lượng, thứ hai là phải hết khả năng ít đắc tội người, tránh tối đa tình huống thuận ca tình phụ tẩu ý xuất hiện.”
Bộ trưởng Đinh vui vẻ nói: “Nhìn thấy ban lãnh đạo Cao Võ Tổ Long vẫn còn nghĩ rất chu đáo.”
“Ừm, nên nói là không thể không nghĩ chu đáo, có lẽ thực tế quá nhiều bài học đau đớn. Mắt thấy một vòng quần long đoạt mạch này sắp mở ra, rất nhiều gia tộc đã bắt đầu triển khai hành động.”
Đinh Tú Lan thoải mái cười: “Nhưng mà những thứ đó không liên quan đến ta, ta lại không đảm nhiệm giáo vụ, thứ ta đảm nhiệm, chỉ có dạy học.”
“Yên lòng công việc chức vụ, không tệ không tệ.”
Bộ trưởng Đinh mỉm cười: “Những hiệu trưởng, thư ký và hiệu phó phụ trách có những ai? Ngươi nói cụ thể với ta đi.”
Đinh Tú Lan bắt đầu giới thiệu từng người.
“Sau lưng những người này là gia tộc nào? Trong các con em gia tộc sau lưng bọn họ, có ai đang khá xuất chúng ở Cao Võ Tổ Long không?”
“Ừm, ừm, không tệ.”
“Xem ra những hiệu trưởng này, vẫn thật sự không tệ.... đúng rồi, gần đây có mấy gia tộc đang hoạt động? Ai đi? Tìm ai?”
“Được rồi, được rồi, ừm, chỉ vậy thôi? Còn không?”
“Hiểu rồi. Vậy thì, nơi Tần Phương Dương phụ trách là khu nào, ban nào? Dạy mấy lớp? Trong lớp có bao nhiêu học sinh?”
“Ồ, lãnh đạo phụ trách năm nhất Tổ Long là ai? Phụ trách học viên kiếm thuật là ai? Nhà nào? Bình thường ở trường Tần Phương Dương có bạn bè nào thường đến nói chuyện không? Qua lại gần gũi với những ai?”
“...”
Lúc đầu bộ trưởng Đinh còn tốt, cử chỉ nói chuyện, phong độ có sẵn, nhưng theo vấn đề càng ngày càng sâu, quả thực là biến thành mười vạn câu hỏi vì sao, từng vấn đề xoay quanh Tần Phương Dương, bắt đầu tra hỏi con gái mình.
Có rất nhiều thứ bản thân Đinh Tú Lan trả lời không được, nhưng cũng không để nàng điện thoại hỏi người khác.
Đinh Tú Lan rất nhanh đã phát hiện, trong thời gian một tiếng cha con hai người nói chuyện, vấn đề lời trong lời ngoài, toàn bộ cốt lõi đều xoay quanh Tần Phương Dương kia.
Cha nàng không chỉ biểu hiện một lần, nàng và Tần Phương Dương không có quan hệ gì cả, chủ đề cũng không có quan hệ gì với Tần Phương Dương....
Ngươi coi ta là đồ ngốc?
Cái này còn gọi là không có quan hệ gì?
Nếu không phải ta sớm đã kết hôn rồi, ta còn nghi ngờ ngươi muốn tuyển con rể....
Hơn nữa lúc đầu tra hỏi nhân khẩu nhà con rể, có vẻ cũng không hỏi tỉ mỉ như vậy ấy nhỉ?
Sau khi giao lưu một lượt, Đinh Tú Lan ù ù cạc cạc rời khỏi, bên tai còn vang lên một đoạn: “Nhớ kĩ, cuộc nói chuyện hôm nay của cha con chúng ta không thể để bất kì người nào biết.”
“Ta tìm người là vì chuyện nhà của chúng ta, mà chuyện nhà của chúng ta, không được để người ngoài biết, người ngoài cha con chúng ta, đều là người ngoài.”
“Từ bây giờ người, không cần cố gắng ở lại trong Cao Võ Tổ Long, dù cho bắt buộc phải đi, sau khi xong chuyện cũng rời đi trong khoảnh khắc đầu tiên, về nhà. Hoặc là dứt khoát đi làm chuyện khác, nhận thêm mấy nhiệm vụ bên ngoài.”
“Sau khi ngươi trở về, nếu có ai tò mò ta tìm ngươi làm gì, sau khi ngươi ứng phó qua chuyện, trong khoảnh khắc đầu tiên phải gửi tên, thân phận, bối cảnh của đối phương cho ta biết!”
“Cuối cùng, ghi nhớ kỹ! Ra khỏi miệng ta, vào tai ngươi! Nhớ kĩ, trừ cha con chúng ta ra, những người khác đều là người ngoài!”
Đinh Tú Lan ngẫm nghĩ, lại nảy sinh cảm giác không rét mà run.
Cha và mình nói chuyện, chưa từng dùng giọng điệu và biểu cảm nghiêm trọng như vậy!
“Xem ra sự việc không những không nhỏ, mà còn to đến mức vượt qua phạm vi cha có thể gánh vác.”
Lúc Đinh Tú Lan ra khỏi bộ Võ Giáo, ở phòng bảo vệ dừng lại trong chốc lát, bình ổn trạng thái, lại cười nói vài câu với bảo vệ mới rời đi.
Lúc đi bước đi thả lỏng, trạng thái như thường.
Nàng có thể cảm nhận rõ, lúc mình ở phòng bảo vệ, cha đã không ở phòng làm việc, không biết đi đâu.
Ngoảnh đầu nhìn.
Trên không mây đen cuồn cuộn.
Vừa mới qua tết, lúc thời tiết còn đang rét lạnh, mùa xuân se lạnh, nhưng mây đen trên trời, rõ ràng đã đi đến cảnh tượng lăn vào mùa hạ.
Trời đất biến sắc.
Ầm ầm ầm...
Sấm rền vang lên, chấn động sơn hà càn khôn, đều rào rào rung động, tia chớp cắt bầu trời, từ đông sang tây, phân trời và đất thành hai mảnh, Đinh Tú Lan ngơ ngác nhìn chằm chằm bầu trời hồi lâu, lẩm bẩm nói: “Còn chưa tới tháng hai nhị long ngẩng đầu, sao sét đánh rồi?”
......
Bộ trưởng Đinh dùng tốc độ nhanh như chớp, nhanh chóng triệu tập ba mươi sáu người, đến phòng họp của hoàng gia.
Nhân viên tham gia cuộc họp bao gồm hiệu trưởng, hiệu phó Cao Võ Tổ Long còn có gia chủ đại gia tộc mà con em gia tộc giải thích xuất thân Tổ Long, có thể nói là tụ họp trong hội trường.
“Hôm nay tìm mọi người đến, có một chuyện.”
Bộ trưởng Đinh không ý định ngồi xuống, đứng thẳng trước cái bàn, trạng thái lạnh lẽo, mặt trầm như nước.
“Mời bộ trưởng nói.”
“Ta không có ý định nhiều lời, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.”
Bộ trưởng Đinh nhàn nhạt nói: “Có một người, tên là Tần Phương Dương.”
Hiệu trưởng Cao Võ Tổ Long nhíu mày, nói: “Bộ trưởng, Tần Phương Dương này, rốt cuộc là có quan hệ gì? Từ khi hắn mất tích, đã có không ít người đến hỏi.”
“Thân phận, lại lịch, bối cảnh của hắn, các ngươi không cần biết.”
Bộ trưởng Đinh nói: “Ta chỉ cần xác nhận một chuyện với các ngươi, hoặc là nói thông báo với các ngươi một chuyện.”