Hồng Thủy Đại Vu xuất quan, đương nhiên làm ra đột phá kinh người, nhưng không cần phải lo lắng như vậy, vì tâm cảnh của Hồng Thủy Đại Vu đã trải qua thiên chùy bách luyện, mài giũa vô số năm tháng, vô số kinh nghiệm tích lại, mới thành vô địch như bây giờ.
Mà vị Ngự Tọa Đại Nhân này lại không giống, mặc dù trên danh nghĩa mà nói, chiến lực của người này và Hồng Thủy Đại Vu không thua kém nhau có thể gọi là đồng bậc, nhưng vừa mới xuất quan, lại không thể thiếu mài giũa.
Giống như một thanh tuyệt thế thần binh vừa mới ra lò, đang cần tẩy lễ chiến đấu, hiến tế máu tươi, mới có thể xứng danh như thực, hợp với thân phận!
Nói một cách càng phổ thông chính là: Hắn, cần một miếng đa mài dao!
Đương nhiên Lôi Đạo Nhân tuyệt đối không hy vọng vào lúc này thành đá mài dao của Ngự Tọa Tuần Thiên!
Hậu quả đó chỉ có quá thê thảm!
“Không có, bọn ta không đụng đến tên điên này.”
Trong lòng mấy Đạo Nhân cạn lời.
Năm đó Tả Trường Trường thiếu niên thành danh, lúc đến Hợp Đạo cảnh, rõ ràng kiêu ngạo cố chấp, vô pháp vô thiên, nhưng chỉ cần gặp được đám người mình, lại thành thực, ngoan không chịu nổi, vì những thu hoạch ở Đạo Minh, giành được vài kĩ xảo võ thuật gì đó…. Còn nghĩ ra rất nhiều cách để nịnh nọt đám người mình.
Nhưng từ khi tên này đột phá, đến Hỗn Nguyên, chạm đến phía đỉnh phong thế giới này, thái độ không còn như trước đây, không có tôn kính như vậy, bề ngoài cũng không tệ, cho dù có mấy phần tình cảm, nhưng đợi đến đột phá Hỗn Nguyên, thăng lên La Thiên cảnh, cái gọi là trở mặt không nhận người, bắt đầu không ngừng gây hấn.
Thậm chí từ lúc đó, bắt đầu nảy sinh lòng chiến đấu với Hồng Thủy Đại Vu, mãi đến La Thiên hậu kì, lòng chiến đấu triệt để hình thành, lại trở thành một tên trùm của ba đại lục, khiến cho cân bằng của ba đại lục, đạt đến thời kì ổn định chưa từng có.
Khiến mọi người không ngờ, chuyện bất ngờ là, tên này nhiều năm sau, cùng với vợ của mình, một đường hóa sinh hồng trần!
Trước đó, hai người Phong Vân bố trí người ám sát Tả Tiểu Đa, chưa từng phá vợ chồng Tả Trường Trường hóa sinh hồng trần, cách nghĩ của trải tâm cảnh, chỉ cần thành công, đủ ảnh hưởng đến tâm cảnh của hai người, khiến hiệu quả hai người này hóa sinh hồng trần giảm đi rất nhiều.
Nhưng lúc đó vì một vài nguyên nhân nào đó, người được phái đi hơi yếu – đương nhiên chính là dưới tình huống không thành công, cảm thấy dự đoán ban đầu nông cạn.
Nếu thành công, đương nhiên sẽ không nói như vậy, suy cho cùng người mà bọn họ điều động, với lý giải thông thường, thì thực lực khi đó của Tả Tiểu Đa, cho dù có hai người, cũng bồi táng theo.
Nhưng quá trình cho dù thế nào, cuối cùng cũng không thành công, Đạo Minh cũng vì vậy trả cái giá tương đương.
Hôm nay, vợ chồng Tả Trưởng Trường hóa sinh hồng trần trở về, kéo theo trời đất dị biến, rõ ràng là tạo ra đột phá kinh người, có lẽ là thăng lên đến Hỗn Độn cảnh.
Vậy cấp bậc thực lực của vợ chồng bọn họ, chính là cấp độ hoành áp đương thế.
Nghĩ đến năm đó, từng màn lướt qua trước mắt, Đạo Minh Thất Kiếm, tràn đầy phiền muộn thở dài không ngừng.
Bây giờ… đã là thời gian không đợi ta, sức mạnh không bằng người!
Một kiểu cảm giác nuôi hổ là họa, theo đó tự nhiên sinh ra.
“Không có thì tốt.” Lôi Đạo Nhân nói: “Bây giờ mọi người vẫn là liên minh, có nhiều xung đột có thể tránh được thì tránh, tuyệt đối đừng kiếm chuyện.”
“Hiểu rồi, hiểu rồi.”
………
Vu Minh.
Hồng Thủy Đại Vu đứng ở đỉnh núi, nhìn về hướng đông, ánh mắt trong veo.
Hắn cảm nhận rõ một luồng cảm ngộ kinh hồn đang đến, và trong một phần chiến ý xung thiên trong tối không nhịn được cười.
“Đợi ngươi mài đao, ta sẽ đi, không thấy không tản!”
Hắn lầm bầm tự nói, tóc rối bay trong cuồng phong, trên mặt hắn, chính là một loại vui vẻ, có bạn cũ hiểu mình, vui vẻ có đối thủ cũ thế lực tương đương.
Lúc mình đột phá, tặng một cảm ngộ qua.
Mả sau khi đối phương đột phá, tương tự tặng lại cảm ngộ của mình.
Nhân quả huyền diệu.
Ta không nợ ngươi, ngươi cũng đừng nợ ta.
Trước sau có nhân có quả, và ngược lại!
“Thú vị, thật là thú vị!”
Trên mặt Hồng Thủy Đại Vu chỉ có một ý cười nhàn nhạt.
“Hóa sinh hồng trần... thì ra là vậy, chúng ta tự cho rằng thoát khỏi mình của ban đầu, nhưng trên thực tế, chỉ là một cách tồn tại khác của mình, hồng trần trăm sắc thái, sinh lão bệnh tử, sinh con đẻ cái, cuộc đời hoàn mỹ.... thì ra là vậy.”
“Nhưng mà, dù sao thì con đường trước mắt không giống, đường ta đi là cường giả cô độc, đường ngươi đi thì là hoàn mỹ.”
Rốt cuộc cái nào tốt cái nào xấu, bây giờ khó có kết luận.
“Vừa đi vừa xem vậy!”
“Đợi ngươi.”
........
Ở đại lục Tinh Hồn, một nơi bí mật nào đó.
Du Tinh Thần đi dạo trở về đứng ngồi không yên, cả mặt đều là vẻ lo lắng, nhưng vẫn phải cố gắng giữ cho tâm cảnh không loạn.
Đột nhiên, hắn cảm thấy chỗ nào đó sau lưng, vô số năng lượng chợt bạo phát, thế mạnh như núi gào biển thét xông đến, sinh cơ vô biên vô hạn, lập tức bao trùm lấy mình.
Trong nhất thời, Du Tinh Thần cảm thấy nội thương kinh niên, nội thương trầm kha mà những năm nay mình tích tụ lại, lại trong nhất thời đang được bổ khuyết!
Sức mạnh uy năng chấn động trời đất, ở sau lưng mình bạo phát cực hạn.
“Đột phát rồi! Hoàn mỹ đột phá!”
Cảm thấy trên người ngứa ngáy rõ ràng truyền đến, thoải mái nói không nên lời.
“Người anh em....”
Du Tinh Thần tự lẩm bẩm.
Hắn biết, đây là anh em cũ, lúc nhờ vào đột phá, một lần chiều hướng thiên địa này, tặng cho mình một phần lợi ích, đây là dư vị đại đạo, chiều hướng thiên địa.
Đây không phải là đồ tầm thường!
Nếu không phải Tả Trường Lộ có lòng, hơn nữa là vợ chồng hợp lực, người ngoài cuộc của đột phá này như mình, thì tuyệt đối không bắt được.
Bị thương đau khổ nhiều năm như vậy của mình, thực ra người anh em cũ luôn để trong mắt, nhớ trong lòng.
Cho nên lúc này, bọn họ đang bổ khuyết, đang tặng quà.
Đối với điều này, trong lòng Du Tinh Thần chỉ có cảm động, và ấm áp.
Nhưng lập tức, lo lắng càng nhiều.
Xuất quan.... làm sao đây?
Tiểu Đa Dư hắn.....