Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2086 - Chương 2084: Trong Thiên Hạ Còn Có Loại Người Mặt Dày Vô Sỉ Như Ngươi! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2084: Trong thiên hạ còn có loại người mặt dày vô sỉ như ngươi! (2)

Mà hai vị Hợp Đạo của Vương gia cũng vô cùng mệt mỏi, nhưng trong lòng hai người bọn họ lại cảm thấy khối đá vẫn luôn treo lơ lửng trong lòng kia cuối cùng cũng đã rơi xuống.

“Tiền bối, chúng ta đã làm được rồi.”

Một trong hai người lên tiếng.

Ngụ ý trong đó chính là, có phải ngươi nên thả chúng ta đi rồi hay không?

Lệ Trường Thiên gật đầu, khen: “Không tệ, làm không tệ.”

“Không có gì, Vương gia chúng ta hi vọng về sau có thể cùng tiền bối cởi bỏ hiềm khích lúc trước, thường xuyên qua lại với nhau.” Một người trong đó vẻ mặt tươi cười nói.

“Nếu đã không còn chuyện gì khác thì vãn bối ta xin cáo từ.”

“Đi? Ai cho các ngươi đi?” Lệ Trường Thiên nghiến răng nói.

“? ??”

Hai vị Hợp Đạo của Vương gia bất chợt sửng sốt.

“Không phải điều kiện đều đã bàn xong hết rồi sao?”

Lệ Trường Thiên thản nhiên nói: “Ta nói rồi, ta sẽ tha cho các ngươi một mạng, đương nhiên là sẽ không nuốt lời, nhưng các ngươi không biết đếm số à? Cái gì gọi là một mạng?”

Hai vị Hợp Đạo của Vương gia lập tức chết đứng tại chỗ.

Một mạng?

Đây mẹ nó... Còn có thể loại nói chuyện kiểu này?

Một mạng?

Đây không phải là đang nói...

“Tiền bối ngài đây là có ý gì?”

“Ý của ta đã rất rõ ràng. Lão phu từng nói, tha cho các ngươi một mạng, chính là tha cho các ngươi một mạng, nhưng ta tuyệt đối sẽ không tha hai mạng người nha.”

Lệ Trường Thiên điềm nhiên nói: “Ta chưa từng nói sẽ ra câu sẽ tha cho hai mạng người các ngươi đi?”

Hai vị Hợp Đạo nhà học Vương đều đã đầu óc choáng váng.

Tu vi của ngươi đã hơn cả Vân Đoạn rồi, ít nhất thì cũng đã đến cảnh giới Hỗn Nguyên, sao lại có thể nói ra những lời đáng xấu hổ như vậy!

“Ngươi...... Ngươi khinh người quá đáng!”

“Là do năng lực phân tích của các ngươi quá kém, sao có thể tránh ta cơ chứ?”

Hai vị cao thủ Hợp Đạo hét lớn một tiếng, phi thân vọt lên.

Hai mắt đều đã đỏ ngầu!

Cả đời bọn hắn đều đã tung hoành ngang dọc, từ khi nào lại đến lượt người khác trêu đùa bọn hắn như vậy?

Chúng ta suýt thì làm bảo mẫu của cháu ngoại ngươi, kết quả ngươi lại đang chơi đùa chúng ta! Một khi cơn tức giận này đã bùng lên thì đúng là xém chút nữa thì tức đến nổ phổi.

Chúng ta liều mạng với ngươi!

Linh khí được hai người cùng nhau thổi phồng lên, dùng hết sức lực lay động đan điền, bỗng nhiên toàn thân nở lớn...

Tự bạo!

Bọn chúng muốn tự bạo.

Hai tay của Lệ Trường Thiên hợp lại, hai bàn tay to dài rộng khoảng chừng mười trượng, khép lại hai người vào trong tay, lúc này bên trong làn khói đen mờ mịt phát ra hai tiếng phốc phốc, giống như là đánh hai phát rắm bình thường.

Bên trong đó một trong hai tên Hợp Đạo đã hóa thành một cục thịt nhầy nhụa nhìn không ra hình dạng, mà tên còn lại, đan điền đã phế, thần hồn cũng đã bị khóa lại, mệnh nguyên phân liệt, bản nguyên nát tan.

Lúc này Lệ Trường Thiên mới buông tay ra.

Chỉ thấy vị Hợp Đạo của Vương gia này đang đứng ở nơi đó, đột nhiên dường như đã già đi mười nghìn tuổi.

Người này ngay cả đứng cũng đứng không vững, bịch một tiếng ngồi xuống dưới đất, quay ra nhìn thi thể của người anh em ở bên cạnh, đột nhiên ngửa mặt lên trời thét lớn, tiếng hét vô cùng thê thảm.

“Lão tặc, để lại tên ngươi đi! Kiếp này anh em ta bị hủy diệt trong tay ngươi, kiếp sau chúng ta sẽ trả lại cho ngươi cả gốc lẫn lãi!”

Hắn hung hăng nhìn Lệ Trường Thiên.

Giờ phút này, tất cả nỗi sợ hãi đều đã biến mất, còn lại chỉ là nỗi hận đến tận xương tủy.

Lệ Trường Thiên ngạc nhiên nói: “Cũng mơ mộng kinh đấy, vậy mà các ngươi có thể nghĩ mình còn có kiếp sau...”

“... Ngươi còn muốn thế nào nữa? Chính ngươi đã từng nói, tha cho chúng ta một mạng, bây giờ ngươi đã giết chết người anh em của ta, cũng đã phế luôn ta, chẳng lẽ bây giờ ngươi muốn đổi ý?

Vị Hợp Đạo nhà học Vương này tức giận quát: “Trời xanh có mắt, chẳng lẽ ngươi không sợ ông trời sẽ trừng phạt ngươi hay sao?”

Lệ Trường Thiên dong dài nói: “Đương ta vẫn nhớ ta từng nói sẽ tha cho các ngươi một mạng, nhưng ta có nói sẽ thả ngươi đi sao?”

“... !! !”

Đôi mắt của vị Hợp Đạo của Vương gia này bấy giờ đã trợn tròn đến mức cực hạn.

Hắn vô cùng bi phẫn mà nhìn về phía Lệ Trường Thiên, vô cùng đau đớn mà kêu lên: “Lão bất tử, người, làm sao có thể có loại người hèn hạ như ngươi cơ chứ!”

Lệ Trường Thiên cho là lẽ đương nhiên nói: “Năm đó lão đại đối phó với ta, mỗi ngày đều dùng những chữ này chơi với ta, lão phu cũng chỉ là tiện tay học một chút ngón nghề này của lão đại, không phải là điều đương nhiên hay sao?”

“Lão đại của ngươi là ai?” Vị Hợp Đạo của Vương gia phẫn nộ hỏi.

Trên mặt Lệ Trường Thiên hiện lên thần sắc vô cùng kiêu ngạo, dương dương đắc ý mà nói: “Lão đại của ta chính là....”

Nói đến đây, đột nhiên mặt hắn biến sắc, trở nên cực kì ảo não, trên mặt hiện lên đủ loại cảm xúc, tự trách có, xem thường khinh thường có, phẫn nộ cũng có, ra tay đánh bộp một cái lên miệng, nổi giận nói: “Việc này thì liên quan quái gì đến ngươi? Hỏi cái gì mà hỏi?”

Trong cơn tức giận, hắn lại tát thêm hai cái nữa.

Vị này ngay lập tức bị đánh cho ngất xỉu tại chỗ.

“Ông ngoại, ngài đừng có mà chơi đùa hắn đến chết.” Tả Tiểu Đa nhắc nhở: “Ta còn muốn hỏi một chút, nguyên nhân mà bọn chúng phải đối phó với ta.”

Lệ Trường Thiên nói: “Ngươi yên tâm, chơi không chết được.”

Một cỗ linh khí lấp lánh lướt qua, vị Hợp Đạo của Vương gia chậm rãi tỉnh lại.

“Ngươi nói ta nghe một chút, Vương gia các ngươi tạo sao phải trăm phương ngàn kế đối phó với với cháu ngoại của ta? Lệ Trường Thiên nói: “Ngươi thành thật ngoan ngoãn nói mà nói ra cho ta thì ta sẽ thả ngươi trở về.”

Nhưng giờ phút này vị Hợp Đạo của Vương gia đã thông minh hơn rất nhiều, oán hận nói: “Cho dù ngươi thả ta về nhà, cháu trai ngươi cùng cháu gái ngươi lại không thả ta đi, vậy thì có ích lợi gì đâu chứ!”

“Ái chà chà…”

Lệ Trường Thiên lập tức trợn trừng mắt lên: “Tên này mẹ nó thế mà còn có thể thông minh hơn...”

Vị Hợp Đạo của Vương gia tức giận nhắm mắt lại, quay đầu sang một bên.

Ngươi đều đã hố lão đây thành cái dạng này rồi, nếu bây giờ ta còn không đoán được ngươi đang diễn tuồng gì thì chẳng phải ta chính là một tên ngu xuẩn hay sao?

Hắn càng nghĩ lại càng cảm thấy tức giận, rốt cuộc cũng quay đầu, phi một tiếng nhổ một ngụm nước bọt, nhắm mắt lại khinh bỉ nói: “Ta thật không người trong thiên hạ này vậy mà lại có cái loại người mặt dày bảy tấc vô sỉ thượng thừa như ngươi!”

Bình Luận (0)
Comment