“Nhớ lại những chuyện mà đám người Thẩm gia Vương gia này làm trong mấy năm qua, nói là làm nhiều việc ác đã là có chút xem nhẹ rồi, bây giờ nhân quả tuần hoàn, cuối cùng cũng gặp phải báo ứng.”
“Đây có thể xem là sự kiện linh dị nhất ở Thượng Kinh trong cả nghìn năm qua...”
Mọi người đều bắt đầu bàn luận, có một nói mười, dưới sự truyền miệng rộng rãi như vậy khiến cho lời đồn càng truyền càng xa, lan rộng ra khắp nơi, vì vậy sự kiện linh dị này của Thượng Kinh chẳng mấy chốc đã trở thành một chuyện mà ai ai cũng biết.
Trên thực tế thì hôm qua có khá nhiều người đã tiếp xúc với thời gian linh dị của Định Quân đài ở một trình độ nhất định —— Đúng hơn là có rất nhiều người đứng ở một nơi xa chụp ảnh, quay lại hiện tượng này, sau đấy còn có thể nhìn thấy ở phía xa xa bốc lên một làn sương đen xì, bên trong vôc ùng hỗn độn cứ như có vô số quỷ vật bên trong đang hưng phấn tru lên nhưng lại khó mà phân biệt được chính xác là thứ gì...
Mặc dù cơ quan chính phủ đã nhanh chóng xử lí những hình ảnh và video này nhưng sự việc “Thượng Kinh náo lệ quỷ” này vẫn gây xôn xao dư luận, tạo ra một trận sóng to gió lớn trong thành.
Chỉ có mấy gia tộc là người trong cuộc thì toàn bộ đều giữ im lặng không lên tiếng.
Lúc này ở Vương gia.
Phanh!
Gia chủ Vương Hán vỗ lên bàn một cái: “Có ma là cái gì chứ? Đúng là nói hươu nói vượn! Việc này chắc chắn là có cao thủ ra tay dùng một thuật pháp bí mất để che đậy ánh mắt mọi người nhìn vào đó!”
“Nếu chỉ là có ma, phải là loại ma quỷ khủng bố đến mức nào mới có thể giết chết tu giả Hợp Đạo cao cấp cơ chứ? Cho dù có là Quỷ Vương có hiện thân cũng không làm được đến mức này chứ!”
“Những người tiến vào Thượng Kinh ít nhất đều là những tu giả Hợp Đạo đã đạt đến đỉnh cao, hơn nữa chắc chắn là đứng về phía Lữ gia! Đêm qua Tả Tiểu Đa cùng Tả Tiểu Niệm hẳn là cũng đã xuất hiện, thậm chí ra tay chém giết, nếu không hai vị Thập Nhị Tổ Tiên cũng cũng sẽ không xuất thủ khiến cho tình hình mất khống chế đến tận bây giờ!”
“Trong đó hẳn là có ẩn giấu điều kì lạ gì đó.”
“Cho dù thật sự là có ma, cũng không thể có chuyện đám người Lữ gia có thể trở về mà người của chúng ta đều chết tại nơi đó.”
“Điều tra cho ta! Mau đi điều tra thật rõ ràng cho ta”
Hiện tại điều duy nhất mà Vương gia có thể xác định được chính là bên phía Du gia cũng đã bắt đầu ta tay rồi. Ngày hôm qua Du Tiểu Hiệp đón tiếp Tả Tiểu Đa vô cùng phô trương, người của cả Thượng Kinh không ai là không biết, Vương gia và Lữ gia muốn quyết đấu một trận sinh tử trên Định Quân đài, Tả Tiểu Đa cũng xuất hiện ở đó, Du Tiểu Hiệp chắc chắn sẽ đi theo, thậm chí có thể lấy ra tu giả ở cấp độ Hợp Đạo trở lên cũng chỉ có Du gia chứ bình thường làm gì có thế lực nào có thể tung ra bản lĩnh lớn như vậy…
Nhưng chuyện này không thể, cũng không dám tìm Du gia tới tính sổ.
Còn có Ngô gia và Lưu gia, đêm qua cũng đã có một sự sắp xếp nhất định, tình hình trước mắt rất có thể sẽ tham gia chiến đấu.
Lữ gia cũng được coi là một mục tiêu vô cùng đáng nghi của sự việc lần này, vốn Lữ gia này là bên tuyên chiến, Vương gia có thể âm thầm mời đồng minh trợ giúp, thậm chí còn có thể để vài tu giả Hợp Đạo để trấn giữ thì vì sao Lữ gia không thể bố trí thêm một vài cao thủ khác cơ chứ?
Nếu mình hỏi đến mấy gia tộc này cũng xem như vô dụng, bởi vì nếu bọn chúng cùng suy nghĩ và phe cánh với mình thì người của bọn chúng đã phải chết sạch rồi, cũng không biết được bất cứ tin tức gì nữa.
Nếu như nói có người sẽ biết rõ chân tướng, tóm lại cũng chỉ có mấy nhà Du gia, Ngô gia, Lưu gia và Lữ gia thôi.
Du gia chắc chắn không thể gây sự, chọc không nổi mấy vị ấy.
Nếu đi hỏi Ngô gia Lưu gia, hai tên đứng đầu gia tộc hoàn toàn có thể phủi tay sạch sẽ coi như không hề biết gì hết: Chúng ta không có đến đó! Chúng ta không biết gì hết!
Ngươi nói chúng ta có đi đến đó? Vậy thì lấy chứng cứ ra rồi nói tiếp?
Nếu thật sự phải làm đến mức này thì tình hình quả thật rối như tơ vò.
Còn có thể khiến cục diện càng thêm rối rắm, hắn sắp bị bức đến điên mất thôi, chưa kể đối phương cũng sẽ có cơ hội làm tới: “Xử hắn! Thật là khinh người quá đáng, ai sợ ai chứ? ! Lại đánh thêm một trận Định Quân đài nữa là được rồi!”
Người của Vương gia cũng đã có tính toán với mấy các tác phong lưu manh của những gia tộc ở Thượng Kinh này.
Đừng có mà nhìn bình thường mấy ngươi này ai ai cũng hào hoa phong nhã, ấm áp thiện lương lại đôn hậu, chú ý lễ nghĩa; Nhưng đến lúc thật sự xảy ra việc thì khi thi đấu ai cũng mang tác phong của một kẽ lưu manh, cưỡng từ đoạt lý, không nói lý lẽ!
Kể từ đó đến nay, nhìn đi nhìn lại cũng chỉ có thể quang minh chính đại thăm hỏi Lữ gia một chút.
Bởi vì Lữ gia là bên tuyên chiến, là người trong cuộc, tất cả gia tộc đều có thể chống chế từ chối, chỉ có Lữ gia là không.
“Để ý đến tin tức của lão tứ Lữ gia Lữ Chính Vân cho ta, có thể bắt thì lập tức bắt lại, không bắt được hắn, chúng ta sẽ đến nhà họ thăm hỏi luôn.”
Trong lòng Vương Hán cảm giác có một loại nguy cơ lo tớn đang dần áp sát đến.
Lúc này hắn nhất thời cảm thấy tâm phiền ý loạn, gợn sóng không ngừng.
Hai vị cao thủ Hợp Đạo!
Hai cột trụ chống trời của Vương gia ta hôm qua cứ thế mà vô thanh vô tức chết đi.
Đây thật sự là... Một nỗi thống khổ khó có thể tiếp nhận được, khó mà thờ ơ.
“Đại ca, chỉ sợ việc này có gì đó kỳ lạ.”
Vương Trung, em trai ruột của Vương Hán, từ xưa đến nay đều được công nhận là một người khôn khéo của Vương gia lúc này đang cau mày, vuốt râu vài ba lần, híp mắt nói: “Ta sắp xếp tất cả các chi tiết có liên quan đến vụ việc ngày hôm qua thì nhận được một suy đoán cực kỳ đáng sợ.”
“Suy đoán gì? Ngươi cứ trực tiếp nói ra đi, chớ có dông dài.” Bây giờ trong lòng Vương Hán chính là tâm phiền ý loạn, không chút khách khí nào lên tiếng.
“Các ngươi đi ra ngoài trước đi.”
Vương Trung nói với mấy người khác.
Chờ cho đến khi những người này đã lui ra ngoài, Vương Trung bày ra một cái kết giới cách âm, mới thận trọng ngồi xuống trước mặt Vương Hán nói: “Đại ca, chuyện này không hợp lý cho lắm!”