Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2121 - Chương 2119: Thì Ra Là Thế (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2119: Thì ra là thế (2)

“Nhưng bây giờ ta cảm thấy rất kỳ lạ, cái gọi là mưu đồ của Vương gia, căn cứ là như thế nào, bất luận là cướp đoạt khí vận trên người ta như thế nào, thậm chí ý nghĩa thật sự của thế cục này là gì, vẫn chưa hiểu rõ...”

Tả Tiểu Đa tất nhiên sẽ không giấu diếm Tả Tiểu Niệm bất cứ việc gì, điểm kỳ là quả thật ở ngay chỗ này.

Theo đạo lý, biết việc mà Vương gia tính toán, làm một cách máy móc rập khuôn, nhìn ra được một chút dấu vết để lại, nhung thật sự lại không thu hoạch được gì, đều không có phát hiện được gì.

Nhưng Vương gia là người có tiếng ở Vọng Tộc Thượng Kinh, để đạt được mục đích mà bày mưu tính kế mấy trăm năm, chắc chắn sẽ không bắn tên không đích, lâm trận lùi bước.

Mà điều làm Tả Tiểu Đa càng kiêng kị, lại là Thiên mạch chi lực đang âm thầm rung chuyển trên không trung, còn có đại đạo chi khí dường như cũng đang ấp ủ cái gì đó, dần dần hình thành một loại cảm ứng qua lại kỳ lạ.

Trời và đất, đang tác động lẫn nhau.

Mà điều này, chỉ là một loại cảm giác linh giác rất thần ảo, tất cả mọi thứ lọt vào tầm mắt, toàn bộ chiều hướng, vô cùng rõ ràng.

“Đây có lẽ là vì một vài nguyên do mà Thiên Đạo có phát sinh thay đổi, dẫn tới rơi xuống Đại Đạo Chi Mạch, sau đó sinh ra cảm ứng với Địa Long?”

Tả Tiểu Đa lặng im suy nghĩ rất lâu, lại thay đổi khía cạnh, nhìn nhận ở một khía cạnh mới.

Sau đó kéo Tả Tiểu Niệm tiếp tục lui về phía sau, sau đó, rời khỏi phạm vi khu vực Thượng Kinh, đứng thẳng ở độ cao gần mười nghìn mét, tập trung suy nghĩ quan sát trời đất Thượng Kinh, lúc này mới nhận ra chỗ khác.

Tả Tiểu Đa phát hiện, Thiên Mạch Chi Khí càng ở chỗ sao, sẽ ở trạng thái thoắt ẩn thoắt hiện, li ti từng sợi, từ trên trời rơi xuống, càng xuống thấp, phân tán càng mỏng, liên tục dày đặc giống như bụi, tiếp tục rơi xuống.

Mà từ bên trong địa mạch, vị trí trung tâm Quần long đoạt mạch, cũng có sức lượng rất nhỏ, bay theo hướng ngược lại, xông thẳng lên bầu trời...

Hai luồng khí mạch tiếp tục khuếch tán bao phủ, sớm đã trộn lẫn cùng nhau, không thể nào phân biệt.

Nhưng mà Tả Tiểu Đa hết lần này đến lần khác quan sát xác nhận: không ngừng tuôn ra bay thẳng lên trời, rơi xuống cũng tiếp tục rơi thẳng xuống...

Mà sau một thời gian dài, trạng thái trộn lẫn này, tần suất càng lúc càng nhanh, mặc dù gần như khó có thể nhận ra là biên độ đang nhanh hơn, nhưng thật sự là đang nhanh hơn.

“Vấn đề có lẽ là ở chỗ này...”

Tuy Tả Tiểu Đa vẫn còn có vài chỗ chưa rõ ràng lắm, nhưng có thể từ manh mối này đoán được: Thế cục này của Vương gia, tất nhiên có liên quan với bố cục Thiên Địa đang âm thầm hình thành.

“Nhưng như thế này... ý định khác một trời một vực với cục phong thủy gốc, thậm chí là trái ngược hoàn toàn...”

Ánh mắt Tả Tiểu Đa đột nhiên hướng về phía xa, chăm chú nhìn vào một vị trí xa nhất, vốn là tầm mắt không thể nhìn tới, nhưng Tả Tiểu Đa hết lần này tới lần khác lại cảm giác có tính uy hiếp.

Tả Tiểu Đa vì muốn biết thêm nhiều chân tướng, lại lần nữa bay trở về, tiếp tục đứng trên không trung quan sát với Tả Tiểu Niệm, tìm kiếm đủ dấu vết manh mối.

Đêm nay, Tả Tiểu Niệm bị Tả Tiểu Đa kéo tay chạy tới chạy lui trên không Thượng Kinh không dưới mười bảy mười tám lần, chạy đến nổi đầu đầy sương mù, chân tay luống cuống.

Bởi vì Tả Tiểu Đa biết điểm không chân thật trong đó, nên thấy tràn trề hào hứng, thích thú; nhưng Tả Tiểu Niệm đối vói tướng pháp Phong Thủy Vọng Khí... thật sự không hiểu gì cả, chỉ cảm thấy mình giống như một con ngốc, hết lần này tới lần khác bị dắt đi...

Hoàn toàn không hiểu, những thứ không khí trước mắt này... rốt cuộc có cái gì đẹp?

“Bên kia có lẽ là phần mộ tổ tiên của Vương gia...” Tả Tiểu Đa chăm chú nhìn khu vực phía dưới, lại lần nữa lộ ra vẻ mặt biết tất cả, nhưng ngay sau đó, lại có thêm nhiều chỗ khó hiểu, xuất hiện trong đầu.

“Phần mộ tổ tiên của Vương gia, bố cục phong thủy có thể nói là vô cùng tốt, chính là vệ sĩ của thiên nhiên, nơi quy tụ những vị anh hùng dân tộc, được thiên nhiên ưu ái... Nhưng, có thể thấy trước mắt, rõ ràng là có người thay đổi cục phong thủy, khiến cho cục phong thủy lệch đi một ít như vậy...”

“Tuy chỉ là một chút ít, nhưng cũng là sai một ly đi một dặm!”

“Vốn là vệ sĩ nên giữ chặt kiếm đối với bên ngoài, trung thành và tận tâm; nhưng lúc này, lại ra vẻ liếc mắt nhìn chủ nhân, chăm chú nhìn bảo tọa... dần dần nảy sinh ưng thị lang cố, khéo léo thay đổi thành bạch hổ xông ra ngoài... cuối cùng chính là... dục vọng muốn chiếm lấy địa vị của người khác?”

“Tuy không đến mức long trời lở đất chém sau lưng một đao, nhưng đã có dấu hiệu như vậy...”

“Không đúng... cái này rất không đúng...”

“Nếu như không phải là trong lòng ta có định kiến, cho rằng phần mộ tổ tiên Vương gia chắc chắn có chỗ nhầm lẫn, mới dẫn đến việc khiến cho con cháu đời sau của Vương gia bất tài như vậy, thối nát như vậy, cho dù là thầy phong thủy cao minh nhất, cũng chưa chắc có thể nhìn ra phong thủy phần mộ tổ tiên lại có chỗ sai sót! Nếu như là chỉ nhìn trên tổng thể, quả thật không có bất kỳ sai lệch gì, nhưng thật ra là vẫn làm cho người ta có cảm giác sai lệch, thậm chí cảm giác này rất nghiêm trọng, hậu quả càng nghiêm trọng...”

Điều này rất kỳ lạ!

Tả Tiểu Đa lại bắt đầu tiếp tục kéo Tả Tiểu Niệm đi qua đi lại từ trên dưới.

Đáp xuống dưới mấy ngàn trượng, ở trên phần mộ tổ tiên trên không nhìn, sau đó lập tức bay lên cao tiếp tục nhìn, rồi lại đổi hướng, tiếp tục đáp xuống. Rồi tiếp tục bay lên cao...

Vẻ mặt Tả Tiểu Niệm ngây ngốc bị hắn dắt tay, bay lên, đáp xuống... bay lên, rồi lại đáp xuống... sau đó lại...

Mà hai đầu lông mày của Tả Tiểu Đa lại càng lúc càng nhíu chặt.

Rõ ràng đã phát hiện có vấn đề, rồi lại không phát hiện được vấn đề cụ thể ở nơi nào mới là vấn đề lớn nhất!

Cứ lăn qua lăn lại ba mươi bốn mươi lần như thế, rốt cuộc cuối cùng... lúc này đáp xuống vị trí giữa không trung chỉ cách phần mộ tổ tiên Vương gia có mười mét...

Cuối cùng Tả Tiểu Đa cũng phát hiện ra một điểm gì đó.

Trong lúc suy nghĩ xoay chuyển, dứt khoát hóa thân thành Bạch Vân Thanh Phong, đáp xuống bên trong khu mộ.

Thứ đập vào mắt, là bia mộ mọc san sát nhau.

“Hóa ra là vậy, hóa ra là như thế.”

Tả Tiểu Đa nhìn phần mộ tổ tiên Vương gia, thở phào một hơi dài.

Cuối cùng cũng hiểu ra rồi.

Bình Luận (0)
Comment