“Trạng thái bây giờ cơ bản đã trở nên rõ ràng, Vương gia bên kia hiển nhiên cũng đang đợi, chờ đợi thời cơ Thiên Địa giao hòa. Mà nếu bây giờ chúng ta ra tay, trực tiếp nhắm vào Vương gia, đến lúc toàn bộ phá hủy... Nói một cách công bằng, dưới tình huống ông ngoại không ra tay, chỉ dựa vào hai chúng ta thì nhất định sẽ làm không được.”
“Mà điểm mấu chốt là, không đến thời khắc vi diệu kia, chỉ dựa vào việc đoạt được cái trước mắt, vẫn rất khó phóng đoán ra đến cuối cùng nó là bố cục gì. Mà còn có một việc không thể không cân nhắc, hoặc là nói việc mà nên thận trọng nhất chính là,... Chưa đến lúc đó, phần mộ tổ tiên của Vương gia, khí vận vẫn hoàn toàn không bị sụp đổ, chút ân huệ do Lão Tổ Vương gia Vương Phi Hồng lưu lại, vẫn là công đức hộ thân khí vận to lớn, đến lúc Vương gia gần lụi bại, cũng... không thể oán hận!”
Tả Tiểu Đa khẽ thở dài: “Cho nên, chúng ta đều cần cái thời cơ đó, nhìn như là Vương gia khao khát, thật ra là gần như làm dao động căn cơ của Vương gia, thời cơ làm cho khí vận của bọn họ hoàn toàn bị phá hủy. Đương nhiên, chúng ta vẫn cần phải tiếp tục ra tay trên thanh danh đó, khiến cho những việc ác mà Vương gia làm tiếp tục lên men, rồi vây quét tám phương bốn hướng, tìm cơ hội để ám sát người của Vương gia... từng bước xâm chiếm.”
“Đúng vậy.”
Đúng vào lúc này, điện thoại đã im lặng trong thời gian dài của Tả Tiểu Đa đột nhiên vang lên, Tả Tiểu Đa sau một lúc sững sờ, nhanh chóng cầm lên xem.
Nhìn thấy cái tên đang nhấp nháy trên màn hình, Tả Tiểu Đa thoáng giật mình, rồi lập tức mở điện thoại bắt đầu chửi như tát nước: “Ngươi cái tên khốn nạn vô sỉ này, lúc ông đây sống chết đương đầu với súng thì không thấy ngươi đâu, hiện tại không cần ngươi thì ngươi lại gọi điện thoại cho ông đây, nói, ngươi đang ở đâu, ông đây tới tìm ngươi, nhất định phải cho ngươi nhớ kỹ ông đây!”
Tiếng Lý Thành Long bên kia vội vàng sốt ruột: “Tả lão đại, có thể đừng nói mấy lời vô ích đó được không, bây giờ ngươi đang ở đâu?”
“Ta ở Thượng Kinh, ta còn có thể ở đâu nữa? !”
“Ta đang hỏi vị trí cụ thể!”
“Cúp điện thoại đi.”
Tả Tiểu Đa gửi một địa chỉ đi.
Chưa đến năm phút đồng hồ, tiếng gió vội vàng vù vù trên không trung, một nhóm mười hai người bên Lý Thành Long, không thiếu một người, đồng loạt đáp xuống sân!
“Tả lão đại!”
Tả Tiểu Đa thấy như vậy, nhất thời hoảng hốt.
“Đây là... Các ngươi tụ họp lại một chỗ? Làm cái gì vậy... Sao lại cùng một lúc tới nơi này?”
Tả Tiểu Đa mở to hai mắt nhìn: “Các ngươi, lúc thì không thấy ai, lúc thì bất thình lình nhao nhao ồ ạt tới, có biết là làm cho người khác rất hoảng sợ không... nhìn các ngươi có đôi có cặp... Đám cẩu độc thân trong đội sẽ cảm thấy như thế nào?”
Mấy người nhíu mày bực bội nhìn tên nhóc này, nóng lòng sốt ruột vọt tới, sau đó lại thấy tên ngốc này vừa gặp mặt đã không biết điều.
“Ôi ta sai rồi, cẩu độc thân trong đội không nhiều lắm, ha ha ha, Cao Xảo Nhi, Chân Phiêu Phiêu, hai cẩu độc thân, có cảm giác gì... khụ khụ khụ, Bì Nhất Bảo, ngươi lại thật sự là cẩu độc thân hàng thật giá thật, Cao Xảo Nhi với Chân Phiêu Phiêu người ta có không ít người theo đuổi, gật đầu một cái là được rồi, nhưng mà Bì Nhất Bảo ngươi, hà hà, khó đó, ngươi cảm thấy sao? Trông ngươi thật cô đơn, ừm, cũng không sao, cảm giác tồn tại của ngươi thấp đến đáng thương như vậy, ngộ nhỡ thật sự có người, rồi lại bị người kia xem nhẹ, đó mới là bi ai thật sự...”
Cao Xảo Nhi và Chân Phiêu Phiêu nhíu mày nhìn hắn, ánh mắt sắc như dao.
Còn Bì Nhất Bảo thì lại nhăn mặt, bực bội bứt rứt nhưng lại không dám lỗ mãng nhìn Tả Tiểu Đa.
Gặp mặt mà không đề cập tới cái gì khác, lại vạch trần vết thương của người ta trước, hơn nữa còn chồng chất thêm nhiều vết sẹo nữa, chưa có ai như vậy cả.
Người như vậy, chính là lão đại của chúng ta, chúng ta cho phép lão đại, mệnh của chúng ta, sao lại khổ như vậy chứ?
Vả lại, cái này cũng quá kì lạ, ta bất cứ lúc nào, đều có cảm giác vô cùng yếu đuối, sao khi ở trước mặt Tả Tiểu Đa, giống như là đèn sáng chói trong bóng đêm.
Cho dù là ngàn vạn người đứng chung một chỗ, người đầu tiên bị hắn bêu xấu chắc chắn sẽ là ta... Đó cũng là một phần câu chuyện.
Nhưng vì sao Tả Tiểu Đa có thể không để ý đến việc ẩn núp của mình?
Cái này cũng rất kỳ lạ.
“Lão đại, sao ngươi lại...”
Hai mắt Lý Thành Long đỏ bừng: “Mối thù của thầy Tần và lão hiệu trưởng...”
“Mối thù này không đội trời chung, sao có thể tùy tiện kết thúc, ta đã có manh mối, tất nhiên, nợ máu phải trả bằng máu, phải trả một cái giá đắt.”
Tả Tiểu Đa kêu mọi người ngồi xuống: “Đúng lúc các ngươi tới, chúng ta có thể nói về chuyện này, Phù Phù, ngươi nghe kỹ, ta nói hết suy nghĩ của ta ra, ngươi xem thử rồi bổ sung.”
“Được.”
Tả Tiểu Niệm bưng trà ra: “Mọi người uống miếng nước cho tĩnh táo.”
“Vương gia đối với chúng ta mà nói, chính là một con quái vật khó có thể lay động, cho dù thực lực của mọi người có tinh tiến, nhưng đối phương chẳng những có vô số cao thủ Phi Thiên, càng có nhiều vị tu giả cấp hợp đạo... báo thù cũng không phải là trán vừa nóng đã xông lên đi chém người là có thể chấm dứt, hành động tùy tiện, sẽ khiến chúng ta đi đời nhà ma.”
Tả Tiểu Đa nói: “Chị dâu của các ngươi nói không sai, trước tiên các ngươi phải bình tĩnh, tĩnh táo. Mối thù này, nhất định phải báo. Chúng ta tụ họp nơi đây, chính là để báo thù, nhưng trạng thái bây giờ của chúng ta, lại chỉ là đi tìm đường chết.”
“Đúng, chị dâu nói rất đúng, lão đại nói hay lắm.”
Mọ người không nói hai lời, từng người khoanh chân ngồi xuống, bình tâm tĩnh khí, điều hòa hơi thở.
Tất cả mọi người đều ở nơi này, chính là vì một mục tiêu mà nỗ lực.
Như vậy là đủ rồi!
Mười phút sau.
Cảm xúc của mọi người đã khôi phục trở lại.
Tả Tiểu Đa cũng làm rõ suy nghĩ của mình, nói: “Trước tiên, ta nói về chuyện này từ đầu đến cuối... vẫn là bắt đầu nói từ Vương gia.”
“Tổ tiên Vương gia đã nhận được..”
Tả Tiểu Đa nói liền một mạch, cố gắng hết sức nói ra chuyện này thật rõ ràng tỉ mỉ, nói tất cả những thông tin mà mình biết, kể cả thông tin về sưu hồn, kể cả thông tin Vương gia do Du Tiểu Hiệp sưu tập, kể cả thông tin Vương gia của Cửu Trùng Thiên Các, còn có thông tin về Vương gia của Lữ Gia thu thập...