Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2126 - Chương 2124: Thăng Cấp, Luận Bàn, Báo Thù, Đóng Quân!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2124: Thăng cấp, luận bàn, báo thù, đóng quân!

Trước đây đều là Tả lão đại ra vẻ áp bức chúng ta, hiện tại phong thủy luân chuyển, cuối cùng cũng đến lượt chúng ta rồi!

Quả nhiên là lẽ trời công bằng, trời xanh không tha cho ai!

“Sao vậy? Hâm mộ sao?” Long Vũ Sinh.

“Thế nào, ghen tị không?” Lý Trường Minh.

“Khà khà, không ngờ tới đúng không?” Lý Thành Long.

“Ngạc nhiên chưa?” Vạn Lý Tú.

“Chắc là hoảng sợ lắm chứ gì?” Bì Nhất Bảo.

“Chắc chắn là không ngờ tới!” Dư Mạc Ngôn.

“Bị dọa đến không biết nói gì nữa rồi ha!” Cao Xão Nhi.

“...”

Vẻ mặt tất cả mọi người đắc ý, lộ rõ vẻ “Không ngờ Tả Tiểu Đa ngươi cũng có ngày hôm nay” cực kỳ thích thú, không thèm che dấu chút nào.

“Ôi chao...”

Tả Tiểu Đa nhết miệng liếc mắt: “Không ngờ tới thì thế nào, đây là từng người các ngươi đang muốn tạo phản sao? Như thế nào? Tu vi các ngươi tiến bộ nhanh, còn muốn đánh ta luôn hay sao?”

Đám người cùng nhún nhún vai, liếc mắt, khiêu khích: “Chính là muốn đánh ngươi đấy, thì sao? Dù sao Tả lão đại ngươi cũng là đỉnh Quy Huyền, cho dù chúng ta một đánh một cũng không đánh lại ngươi, chúng ta nhiều người như vậy mà không thể đánh ngã ngươi? Cùng lắm là nhìn chị dâu ở bên cạnh, không đánh chết thì cũng thu thập ngươi đến cùng!”

Vạn Lý Tú tiến lên một bước, nhẹ nhàng khoác tay Tả Tiểu Niệm: “Chị dâu, chúng ta hứa là sẽ không nặng tayđâu, người đứng một bên nhìn, Tả lão đại luôn nói là mình cùng cảnh giới với tu giả bậc nhất, ngang tàng vô địch, nhưng mà con đường tu hành không thể quá suôn sẻ, quá suôn sẻ thì sẽ dễ dàng tự mãn, hôm nay chúng ta nhân cơ hội này áp chế một ít nhuệ khí của Tả lão đại, người thấy được không?”

Tả Tiểu Niệm nhìn mọi người rồi từ chối cho ý kiến, lại nhìn Tả Tiểu Đa, sau hồi lâu vẫn không nói gì.

Ta căn bản là không lo cho hắn... Ta lo lắng cho các ngươi đó...

Nhưng mà Vạn Lý Tú đã nói như vậy rồi...

Tả Tiểu Niệm chỉ đành không lên tiếng.

“Ừ... Các ngươi đánh hắn đi.”

Nói xong, nhìn một đám người hoan hô tung tăng nhảy nhót, lương tâm Tả Tiểu Niệm cảm thấy có chút xấu hổ.

“Ha ha ha ha... Các ngươi đều đã nói đến như vậy rồi, nếu ta không cho các ngươi cơ hội, chẳng phải uổng phí danh xưng lão đại rồi?”

Tả Tiểu Đa đứng dậy: “Vừa vặn hôm nay trời đẹp, chúng ta lâu rồi cũng không có so tài, vậy thì đến cọ sát một trận đi.dù sao đi nữa thì ta tàn phá các ngươi nhiều lần như vậy, hôm nay cho các ngươi một cơ hội đánh ta, xem các ngươi có thể nắm chắc được hay không.”

Mắt của đám người Long Vũ Sinh sáng lên như bóng đèn: “Lời này là thật? !”

Lập tức một đám người bắt đầu vung tay vung chân.

Rõ ràng là đáy lòng đều cực kỳ phấn khởi, đời này lại còn có thể tha hồ đánh Tả Tiểu Đa, có thể không hưng phấn sao?

“Các ngươi định từng người đánh luân phiên, hay là đồng loạt lên luôn một lần?” Tả Tiểu Đa ngạo nghễ nói: “Nếu không thì các ngươi cùng lên đi.”

“Ta lên trước!”

Long Vũ Sinh cười lớn một tiếng: “Ta chờ cơ hội này rất nhiều năm rồi! Tả lão đại, chút nữa ngươi đừng có khóc!”

Tả Tiểu Đa hừ một tiếng: “Rất nhiều năm? Năm ta mới vào lớp Võ Sĩ đó, Long Vũ Sinh ngươi đánh ta rất ghiền tay mà, hôm nay, nợ cũ nợ mới tính luôn một lượt! Ông đây muốn báo thù!”

Vẻ mặt đám người Long Vũ Sinh, Lý Thành Long đột nhiên co rúm.

Việc năm đó đến bây giờ ngươi vẫn nhớ rõ? Thậm chí còn có mặt mũi nói là nợ cũ?

Cái này, mẹ nó... năm đó ta đanh ngươi hai, ba trận, nhưng mà mấy năm nay ngươi đánh ta hơn ngàn vạn trận, lại còn không biết xấu hổ nói đến nợ cũ?

Báo thù?

Biết xấu hổ không? Mặt mũi ngươi đâu rồi? !

Thù này của ngươi, nhớ cũng dai quá rồi? !

“Đến đây đi, hôm nay, có thù báo thù có oán báo oán! Hừ! Tả lão đại, chịu một đòn của ta!”

Thấy người khác ai cũng nóng lòng, Long Vũ Sinh sợ bị người khác đoạt trước, vì vậy vèo một phát phóng người tới, không thể chờ đợi được thẳng tay đánh.

Lý Trường Minh và Lý Thành Long cũng vung tay vung chân, chuẩn bị thay thế cho Long Vũ Sinh, Long Vũ Sinh đánh xong thì chúng ta đánh, hôm nay, không phải là chúng ta muốn đánh hắn, mà là tự hắn muốn bị đánh, không thể trách người khác.

Cuối cùng cũng có thể... Ơ?

Tất cả mọi người trợn trừng mắt... Đây... Đây là chuyện gì vậy?

Bởi vì... Long Vũ Sinh vừa mới xông lên, bị tay Tả Tiểu Đa... đập một cái té xuống đất... Mẹ nó! Cái này... sao lại bầm tím như vậy?

Long Vũ Sinh ra vẻ tràn đầy khí thế Thần Long, khí khái ánh hùng xông lên, chưa được một giây... đã đập mặt xuống đất rồi hả?

Bụp bụp bụp bụp bụp...

Chỉ nghe thấy tiếng đập hung hăng, cùng với tiếng kêu bi thảm của Long Vũ Sinh: “Tha cho ta đi, ta không dám nữa... ta không dám nữa đau... ta sai rồi... lão đại! lão đại à...”

Từ đầu đến cuối chỉ mất mấy phút đồng hồ...

Toàn thân, mặt mũi Long Vũ Sinh bầm dập, bị Tả Tiểu Đa coi như cái ghế mà ngồi lên đánh từng quyền, ngoài tiếng kêu la, động cũng không động đậy được.

Tả Tiểu Đa sung sướng ngồi trên người Long Vũ Sinh, còn nghênh ngang ngồi vắt chéo chân: “Còn có ai muốn đánh ta không? Tranh thủ thời gian đi, hôm nay ta cho các ngươi hả giận.”

Tất cả mọi người nhìn Long Vũ Sinh thê thảm, trong ánh mắt lộ vẻ sợ hãi, nghĩ mà sợ, còn có vẻ mặt may mắn, sau một lúc lâu cũng không có người lên tiếng.

Tâm lý chung của tất cả mọi người: may mắn người đầu tiên xông lên không phải là ta...

“Ha ha... không được không được, không có không có.” Lý Thành Long lắc đầu như trống bỏi.

“Ta luôn trung thành và tận tâm với Tả lão đại.” Lý Trường Minh.

“Lão đại anh minh thần võ, thiên thu vạn tái, thống nhất giang hồ.” Hang Xung.

“Ta chỉ có lòng tôn kính với lão đại, không như tên Long Vũ Sinh lòng lang dạ sói kia... cho dù hắn là chồng của ta, ta cũng nói như vậy, lão đại vô địch bất khả chiến bại!” Vạn Thanh Tú xúc động nói.

“Từ trước đến nay ta đều không đánh nhau với lão đại, đánh được cũng không đánh, huống chi là đánh không lại.” Dư Mạc Ngôn.

“Ta từ trước đến nay đều tâm phục khẩu phục, rất bái phục Tả lão đại.” Cao Xảo Nhi.

“Ta không dám.” Vẻ mặt Chân Phiêu Phiêu sợ hãi lắc đầu.

“Đừng đẩy ta...”

Bì Nhất Bảo hét một tiếng: “Cả đời này ta nhất định sẽ không đối đầu với Tả lão đại, huống hồ còn có chị dâu ở bên cạnh, cho dù thật sự có thể đánh cũng không thể làm mất mặt Tả lão đại!”

Tất cả mọi người đều lau mồ hôi lạnh.

Bình Luận (0)
Comment