Tả Tiểu Đa chau mày, dựng thẳng ngón tay, liên tiếp biến ảo thủ ấn, một mặt trầm tư, một mặt trịnh trọng, còn rất nghiêm túc.
Đám người ngừng thở nhìn chằm chằm Tả Tiểu Đa.
Tả Tiểu Đa giả thần giả quỷ một hồi, mở to mắt, nói: “Tính ra rồi.”
“Tính ra rồi?”
Hạng Xung xông lên: “Tả lão đại, Tuyết Quân nàng... Nàng ở đâu?”
Tả Tiểu Đa thở dài, nói: “Nàng đang chờ đợi sự triệu hoán của ngươi, sự kêu gọi của ngươi; nhưng tình huống bây giờ của nàng không phải quá tốt... Hẳn là lâm vào giấc hôn mê sâu...”
“A?” Hạng Xung nói: “Ta... triệu hoán như thế nào? Kêu gọi như thế nào?”
“Đơn giản, ngươi hô ngay ở chỗ này là được, chỉ cần ngươi đủ thành tâm, tự có hưởng ứng.”
Tả Tiểu Đa lặng lẽ nói.
Đùng!
Tả Tiểu Niệm vỗ một phát vào cái ót của Tả Tiểu Đa: “Đến lúc nào rồi ngươi còn còn nói đùa? Đây là việc có thể đùa sao?”
Tả Tiểu Đa ủy khuất sờ lấy đầu: “Ta đây không phải...”
“Nhanh!”
“Được rồi...”
Trong ánh mắt chăm chú trợn mắt há mồm của Lý Thành Long, Hạng Xung, Hạng Băng, Tả Tiểu Đa vung tay lên, trước mặt đột nhiên xuất hiện một cái giường, bên dưới đệm chăn mềm mại, có một người đang nằm im!
“A!” Hạng Băng la hoảng lên.
“Tuyết Quân!” Hạng Xung hốc mắt lập tức bắt đầu đỏ.
Trong lúc nhất thời vừa mừng vừa sợ, máu nóng toàn thân lập tức xông lên đầu, trong chốc lát đầu váng mắt hoa.
Cảm giác mình như đang nằm mơ, sao mà Tả lão đại vẫy tay một cái, Chiến Tuyết Quân đang mất tích đã xuất hiện?
Nàng... không phải là nàng bị yêu quái kéo vào cái kia sao...
Sao lại thế...
“Lần ta đi ra ngoài lịch luyện này... Khục, là trong lúc lịch luyện ở đại lục Vu Minh, ngẫu nhiên đi ngang qua một rừng rậm của Vu Minh, không ngờ được ở bên trong đó lại là Ma tộc... tiếp sau đó, không biết nên nói là vừa khéo hay không khéo, tóm lại chính là vừa hay nhìn thấy Tuyết Quân bị bọn họ bắt... mọi người là người quen, tự nhiên là thuận tay cứu về rồi.”
Tả Tiểu Đa hời hợt nói một lần.
“Đa tạ lão đại.” Hạng Xung khom người thật sâu, hán tử khôi ngô hai mét bốn không ngăn được nước mắt: “Lão đại... Huynh đệ ghi nhớ trong lòng.”
Tả Tiểu Đa thở dài, nói: “Lời cảm ơn giữa chúng ta này, ta sao mà cứ cảm thấy không được thoải mái... Được rồi, đây không phải là điểm mấu chốt trước mắt, ta vừa rồi bảo ngươi thành tâm triệu hoán, không phải là chém gió, nàng hiện tại bị thương rất nặng, hơn nữa còn bị ma hồn xâm nhiễm, thần trí lâm vào mê loạn, ta đã đã dùng hết thủ đoạn, cũng không cách nào gọi tỉnh nàng.”
“Có lẽ... Người yêu kêu gọi... sẽ có tác dụng đặc biệt?” Tả Tiểu Đa sờ lên cằm, nói: “Trong kịch truyền hình đều là diễn như vậy...”
“Đây mới là trọng điểm trước mắt, mấu chốt bên trong.”
Một chút cũng không nói láo, Tả Tiểu Đa thật sự sầu lo.
Dựa theo thuyết pháp Thí Thần Thương, Chiến Tuyết Quân nhất định phải tự mình tỉnh lại, dựa vào ngoại lực gì đó, cơ bản là khó có khả năng.
Nếu không Tả Tiểu Đa đã sớm nhờ ông ngoại của mình, giúp đỡ đánh thức Chiến Tuyết Quân.
Thậm chí, coi như Chiến Tuyết Quân tỉnh lại, cỗ Thí Thần Thương hung lệ, cũng sẽ không theo đó mà biến mất.
Nói cách khác, Chiến Tuyết Quân tính tình đem so sánh với hồi trước, tất nhiên sẽ có sự thay đổi nhất định, còn về lúc nào có thể tỉnh lại được, tính cách sẽ thay đổi theo hướng nào, ai cũng không nói chắc được.
“Không có việc gì không có việc gì!”
Hạng Xung ngậm lấy nước mắt cười nói: “Mặc kệ nàng như thế nào, có thể trở về có thể gặp lại nàng, ta đã thỏa mãn, ta sẽ kiên nhẫn chờ nàng trở lại... đợi nàng tỉnh lại...”
Hắn ngồi bên giường, nhìn khuôn mặt hôn mê của Chiến Tuyết Quân, chỉ cảm thấy trái tim của mình bỗng nhiên trở nên yên tĩnh, không còn bàng hoàng bất lực giống như đoạn thời gian trước
Chỉ cần nàng vẫn còn ở đó.
Chỉ cần nàng còn bên cạnh hắn.
Là tốt rồi!
Sẽ có chỗ dựa vào, có rễ, có nơi thuộc về.
Hôn mê bất tỉnh thì sợ cái gì? Người vẫn còn, tốt hơn bất kỳ thứ gì!
Lý Thành Long trầm mặc hồi lâu, chuyến đi Vu Minh của Tả Tiểu Đa, mặc dù nói hời hợt như mây trôi nước chảy, nhưng Lý Thành Long có thể nghĩ ra được, trong này tất nhiên tràn đầy hung hiểm không biết.
Nếu không phải là đã trải qua gian nguy trắc trở, sao có thể khiến cho tu vi Tả Tiểu Đa tăng lên nhanh như vậy, nhiều như vậy.
Cho dù là đám người từng sử dụng Nhất Bộ Đăng Thiên Quả, đều không thể đuổi kịp!
Chỉ là trong vài lời trước đó, đã có thể thấy được vài nét: Không chỉ là lúc lịch luyện trong địa lục Vu Minh, hơn nữa trong lúc đó còn gặp phải ma tộc không thuộc về sinh linh của ba đại lục... hung hiểm trình độ, nghĩ liền biết được!
Nhưng những tình tiết trong đó, Tả tiểu Đa cũng không có nói thêm một chữ, chỉ nói một câu, rồi lướt qua một cách hời hợt; đám người Lý Thành Long cho dù không truy hỏi, nhưng sao có thể không cảm thấy khó chịu trong lòng.
“Tạm thời giữ lại một vài đề tài nói chuyện, sau này khi mà uống rượu tám phét, lúc không có gì để chém gió thì lại lôi nó ra.”
Lý Thành Long quay người: “Chúng ta dựa theo kế sách đã định, trước tiên đi dựng nhà, từ nay về sau, nơi này chính là căn cứ đại bản doanh của chúng ta, mọi người có thể tụ họp ở đây bất cứ lúc nào......”
Tả Tiểu Đa trừng mắt: “Ai nói nơi này sẽ thuộc về các ngươi? Ta nói cho các ngươi biết, muốn đến đây đột phá tinh tiến tu luyện, có thể, nhưng mà có điều kiện, mỗi một người, đều phải trả tiền thuê. Đừng trừng mắt to như vậy nhìn ta, chẳng lẽ các ngươi ra ngoài mua nhà thuê phòng hoặc ở khách sạn, đều không tiêu tiền sao? Thế nào mà đến chỗ ta, lại muốn ăn trực ở trực vậy?”
“Không sao không sao, Tả lão đại, ngươi tự mình đòi công bằng cho bản thân cũng phải lẽ, chúng ta sao có thể không trả tiền được chứ, ngài nói bao nhiêu chúng ta đều trả, tuyệt không cò kè mặc cả.”
Lý Thành Long điềm nhiên như không, dắt theo Hạng Băng đi xây phòng: “Chờ ngươi tính toán xong, ta khẳng định sẽ thanh toán tiền ngay lập tức. Ta tính xem nào, trước hết ta định sống tạm thời ở đây một trăm năm.”
“Một trăm năm? !” Tả Tiểu Đa mắt chữ O mồm chữ A, hai con ngươi trợn to.
“Đã vậy phải tính toán, chẳng lẽ địa chủ như ngươi, còn sợ thời gian khách thuê trọ dài sao? Không phải thời gian thuê trọ càng dài, ngươi càng kiếm được tiền sao!”
“Vậy bây giờ ngươi trả cho ta, cho dù thiên tài địa bảo, thần binh lợi khí, cái gì cũng được, ta không kén chọn!”