Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, lôi kiếp đã sớm đập vào chiếc chùy Cửu Cửu Miêu Miêu chùy trên tay phải, chiếc chùy trên tay phải của hắn dường như không có khả năng chống đỡ, bị ép đến mức tự đập ngược xuống, rồi lập tức đập vào chiếc chùy trên tay trái, phát ra âm thanh lớn đến kinh thiên động địa!
Sau đó, song chùy trái phải rơi ngược về phía sau, đập vào đầu của Tả Tiểu Đa...
Tốc độ ứng biến của Tả Tiểu Đa cũng xem như là thần tốc, kịp thời rụt đầu lại mới không bị hai chiếc chùy đập vào đầu, nhưng hắn vẫn khó tránh khỏi bị hai chiếc chùy lớn đập trúng hai vai.
“Ặc...”
Tả Tiểu Đa cảm thấy toàn thân như muốn nổ tung...
Có là kim cương sắt thép cũng bị lôi kiếp với uy lực vô biên mạnh mẽ đè ép vào núi đá!
Giữa lục phủ ngũ tạng, có một luồng khí tức không thể giải thích được đột nhiên tràn vào...
Nó đầy màu sắc, chứa đầy sức mạnh quỷ dị diệt đi xây lại, tóm lại nó là ngũ vị hỗn tạp...
Toàn bộ lục phủ ngũ tạng của Tả Tiểu Đa đều bị thổi đến phồng lên...
Trong thoáng chốc, toàn bộ lớp da của yêu thú cấp bậc Thiên Vương còn lại trên người hắn đều biến thành tro bụi bay bay sau đợt lôi kiếp này!
Con người Tả Tiểu Đa từ trên xuống dưới, từ đầu đến chân, không còn một chút gì cả, một sợi lông cũng không còn!
Sạch sẽ trống trơn... ừm toàn thân bị cháy đen đến trống trơn, càng có thêm cản trở khi quan sát!
Nhưng sấm sét chín màu mang tính thực tế ngay trên đầu hắn, uy lực còn chưa hoàn toàn biến mất, nó vẫn đang tiếp tục đập xuống!
Nó giống như một người đã nhịn quá lâu cuối cùng cũng tìm được cơ hội điên cuồng phát tiết, kiểu liều mạng, tràn ngập cảm giác vui sướng mà không ngừng đập đập đập!
Ta đập!
Ta đập!
Ta đập đập đập!
Ở đằng xa...
Nhóm năm người Tả Trường Lộ đang chăm chú quan sát một màn này, mang theo vẻ mặt đờ đẫn đến dại ra nhìn những cú sấm sét từ trên trời giáng xuống!
Màu sắc sặc sỡ, uy dũng oai phong, không thể xâm phạm, cứ thế mà nện xuống đầu...
Chỉ là một tiếng giòn tan vang lên, sau khi âm thanh du dương êm tai kia truyền ra khắp nơi, liền coi Tả Tiểu Đa như một cây đinh đã bị huơ đỏ đập bộp vào trong lớp bơ lạnh lẽo đông cứng... ngay lập tức đã không thấy đâu nữa.
Cú lôi kiếp kia còn mãi không dứt, giống như một chiếc chùy lớn, đập ầm một tiếng vào đỉnh núi.
Trên trời dưới đất, rạng rỡ phát sáng, chín màu rực rỡ.
Sau đó...
Một chuyện khiến con người ta càng thêm khó tin, càng khó mà tưởng tượng nổi đã xảy ra...
Lôi kiếp này này giống như cái máy đóng cọc đã tìm được điểm phát tiết...
Kéo lên, ầm, đóng xuống!
Kéo lên, ầm, đóng xuống!
Rồi lại kéo lên...
Ầm...
Giống như có một vị thần tiên từ xa xưa trên bầu trời, tay cầm một chiếc chùy to lớn màu sắc sặc sỡ, phẫn nộ đến cực điểm mà không ngừng nện xuống, vừa đập xuống vừa nghiến răng nghiến lợi...
Cùng với lôi kiếp như đang phát tiết mà tiếp tục nện xuống tàn bạo, Tả Trường Lộ, Ngô Vũ Đình, Lệ Trường Thiên, Bạch Vân Đóa, Tả Tiểu Niệm...
Cả năm người đều sững sờ đến dại ra, lông mày nhéo loạn xạ, khóe mắt giật giật, và khóe miệng cũng co giật không ngừng...
Thế này... làm gì giống như đang độ kiếp, nó căn bản chính là đang phát tiết.
Đâu đó đắc tội với ngươi rồi phải không? Làm đến mức thế này...
Thậm chí còn cảm thấy một sự phẫn nộ rất rõ ràng, chính là...
Cho ngươi khinh thường này!
Cho ngươi khinh thường này!
Cho ngươi khinh thường này! !
Ầm ầm ầm...
Cú lôi kiếp chín màu nện xuống loảng xoảng loảng xoảng những ba mươi sáu lần liên tiếp trong một tư thế cực kỳ điên cuồng, những cú đập khiến Tả Tiểu Đa đang đứng trên mặt đất bị lún xuống đến hơn sáu trăm mét.
Hơn nữa trên các vách đá xung quanh còn không có vết nứt.
Cuối cùng thì uy năng cũng cạn kiệt, phù một tiếng liền biến mất không còn tăm hơi...
“Tiểu Đa... ngươi sao rồi? Có ổn không?” Ngô Vũ Đình lo lắng kêu lên.
Còn chưa kịp dứt lời thì đã thấy một thứ trần trụi cháy xém đen thùi lùi lao ra từ cái hố lớn bị sấm sét đánh mà hình thành!
Trên thân thứ này khắp nơi toàn là thứ mùi bị đốt cháy đến khét lẹt.
Từng vệt ánh sáng chín màu xẹt qua trên người hắn, đi vòng vèo như một con linh xà...
Cái ánh nhìn đó rõ ràng chính là một thai phụ đã mang thai mười tháng, hơn nữa cái bụng lớn như thế ít nhất cũng là mang thai ba.
“Phốc...”
Tả Tiểu Đa cuối cùng cũng chậm chạp hít lấy một hơi, há miệng ra, trong miệng thở ra một luồng khí tức hỗn tạp với những ánh sáng đầy màu sắc... ừm, trong đó còn trộn lẫn với cả tro đốt.
Mà cùng với luồng hơi được thở ra này...
Hai lỗ mũi, hai lỗ tai và hai con mắt của một cục than đen thui nào đó... cũng đều lần lượt phun ra khí tức nhiều màu...
Rồi sau đó, phần hạ thể với một tiếng hét không thể kìm chế, ngay cái nơi cần bị làm mờ ở phía trước phun ra một khí cầu vồng cứ như mọc ra một con rồng, còn cả đằng sau, một cái mông vểnh lên...
Cái nơi không thể miêu tả được cũng lập tức phun ra một làn khói cầu vồng rất dày...
Dựa theo luồng khí cầu vồng liên tục và vô tận đồng loạt phun ra từ chín lỗ trên cơ thể, người trong cuộc trông tự nhiên nhưng cũng rất không tự nhiên bày ra một tư thế quái đản ngực ưỡn vểnh mông... phun ra bên ngoài thật lâu phốc phốc phốc...
Khói cầu vồng phun ra lại ngưng tụ mà không tiêu tan, lơ lửng tụ lại ở độ cao hàng chục mét...
“Choáng váng...”
Ngô Vũ Đình quay mặt đi với một biểu cảm thảm không nỡ nhìn, Bạch Vân Đóa cũng vô cùng quẫn bách mà quay lưng lại.
Không dám nhìn nữa rồi... thực sự là không dám nhìn nữa rồi.
Ngô Vũ Đình xoay mặt qua phía bên cạnh xem, chỉ thấy Tả Tiểu Niệm gương mặt đỏ lựng, dùng hai tay che mắt rất ngượng ngùng, nhưng ngón tay lại he hé mở ra, hai đồng tử trống rỗng ở bên trong đang nhìn chằm chằm...
Bốp.
Ngô Vũ Đình dùng một tay che đôi mắt của Tả Tiểu Niệm lại: “Đừng nhìn, muốn rửa mắt à?”
Hai bên còn lại.
Lệ Trường Thiên và Tả Trường Lộ cầm trong tay chiếc điện thoại di động, dùng chức năng phóng to zoom thật rõ tình hình đang diễn ra, hiển nhiên là đang quay video, ghi lại những khoảnh khắc thế kỷ này, đây là những hình ảnh quý giá biết nhường nào...
Trong cảnh tượng trong điện thoại, Tả Tiểu Đa đang cố gắng vươn cổ dài ra, dùng hết sức ngẩng đầu lên, cố gắng hết sức để hếch ngực lên và vểnh cái mông thật cao.
Mắt tai miệng mũi phần trước sau của thân dưới... đâu đâu cũng không ngừng phun ra cầu vồng...