Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2266 - Chương 2264: Người Tốt Sẽ Được Báo Đáp

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2264: Người tốt sẽ được báo đáp

Hình như là có người muốn giết mình cho hả giận, hình như chính mình phá hỏng cái kế hoạch gì?

Nhưng ta chưa từng phá hỏng kế hoạch của ngươi mà?

Tổng cộng ta cũng chỉ ngã từ trên xuống, hình như là giẫm chân vào một người nào hai phát, là đã phá hỏng kế hoạch của ngươi rồi?

Trên đời này sao lại có đạo lý như vậy?

Cái loại công kích có hiệu ứng đặc biệt mà xem phim mới có thể nhìn thấy này, đang không ngừng nở rộ bên cạnh mình...

May mà trận chiến này không kéo dài quá lâu đã đánh xong.

Một chàng trai đẹp trai cười hì hì đi đến bên cạnh mình, nhìn mình hỏi: “Kim Vân Sinh, sau này ngươi có tính toán gì không?”

“Ngươi biết ta sao? Tiểu Ngọc Nhi đâu?”

Kim Vân Sinh mờ mịt nhìn phía ngoài.

“Tiểu Ngọc Nhi?” Tả Tiểu Đa sửng sốt một chút, ngay sau đó nhớ tới đây là tên bạn gái cũ của hắn.

Cười cười nói: “Vừa rồi bị cái người áo đen kia lỡ tay đánh trúng, đã chết, còn có vị Trần công tử và hai vệ sĩ kia, cũng đã bị giết nhầm rồi, thật là đáng tiếc... Lại là ba mạng người vô tội gặp nạn, đi đời nhà ma.”

Tả Tiểu Đa cảm thụ được Thiên cơ phê lệnh trên người ba người xen lẫn chút “Hoạ sát thân” ứng với 1.5 điểm khí vận chảy về, toàn thân sảng khoái, vẻ mặt trách trời thương dân nói.

“Chết... Đã chết? “Kim Vân Sinh như bị sét đánh.

Dư Mạc Ngôn cầm trường kiếm mũi kiếm vẫn còn rỉ máu đi tới, bĩu môi nói: “Loại phụ nữ vô liêm sỉ này không chết, ngươi còn muốn giữ lại nàng để ăn tết sao?”

Kim Vân Sinh chán nản cúi đầu, hiển nhiên hắn rất rõ ràng, hắn biết rõ ràng hơn biết cứ ai rằng người phụ nữ kia sớm đã không có chỗ nào có thể khiến người nhớ mong, chính là một độc phụ rắn rết... Không đáng giá được chính mình đưa ra tình cảm, càng không đáng giá được chính mình giao ra chân tình và mạng sống...

Thậm chí, giao ra một sợi tóc vì nữ nhân như vậy, đều là lãng phí khổng lồ!

Hắn hiểu, đạo lý này hắn hiểu rõ so với bất cứ ai!

Nhưng mà, chuyện tình cảm sao có thể nói buông là buông đơn giản như vậy!

Làm sao có thể bắt đầu từ bây giờ, nói một câu không đáng giá, phải quên đi. Là có thể thật sự quên?

Là có thể thật sự làm như tất cả chưa từng phát sinh?

Một đoạn tình cảm, có thể mang đến bao nhiêu tổn thương, quyết định bởi nó từng mang đến bao nhiêu vui vẻ, cơ bản hai người ngang nhau, Kim Vân Sinh đau lòng như thế, không khó để biết bởi vì ký ức về ước mơ tốt đẹp lúc ở chung.

“Cảm ơn mọi người... Ơn cứu mạng.” Mắt thường có thể thấy được cả người Kim Vân Sinh trở nên chán chường.

Một loại hơi thở sa đoạ, toát ra từ trên người hắn. Tuổi còn trẻ, nhưng giống như trái tim đã nhìn thấu Hồng Trần, giống như cụ già không luyến tiếc tuổi thọ, tràn đầy mùi vị xế chiều.

Tả Tiểu Đa cười cười: “Nhìn số tuổi anh Kim không lớn, cha mẹ người nhà trong nhà, cũng còn ổn chứ?”

Cha mẹ người nhà!

Toàn thân Kim Vân Sinh đột nhiên chấn động, nhất thời khôi phục mấy phần ánh sáng trong đồng tử.

“Hôm nay gặp mặt, coi như là có duyên.”

Tả Tiểu Đa trực tiếp sảng khoái nói: “Đã là có duyên, có mấy lời ta cũng không kiêng kị nói. Tình huống bây giờ của anh Kim, dường như có mấy phần không được như ý muốn, muốn dựa vào năng lực của mình nuôi sống người nhà, hơn nữa để cho cha mẹ kiêu ngạo vì mình, thực sự có mặt mũi... Sợ rằng không dễ dàng, sẽ cần rất nhiều thời gian huấn luyện.”

Kim Vân Sinh cười khổ một tiếng.

Đâu chỉ là không dễ dàng?

Trực tiếp là không thể nào!

Cho dù là trước khi xảy ra chuyện này, mình cũng là hữu tâm vô lực, huống chi trạng thái bây giờ của mình như cái xác không hồn?

“Nhưng mà ngươi gặp được ta, chính là một bước ngoặt, ta cho ngươi một cơ hội.” Tả Tiểu Đa nói: “Ngươi cầm lấy tờ giấy này của ta, đi xưởng in ấn ở Thượng Kinh, đi tìm ông chủ Chu, ở bên kia ta có một đơn hàng, cần một giám sát đủ tiêu chuẩn.”

“Nhìn thấy tờ giấy này, hắn sẽ lập tức sắp xếp cho ngươi vị trí giám sát, tiền lương ta sẽ trả, về phần tiền lương của ngươi, tạm đặt tiền lương là một trăm nghìn mỗi năm, mỗi tháng mỗi quý mỗi nửa năm mỗi một năm có tiền thưởng thêm vào.”

“Tiền lương hàng nằm là một trăm nghìn? !” Kim Vân Sinh ngẩng đầu lên mạnh mẽ, trong mắt phát ra ánh sáng sáng chói.

Bây giờ tiền lương công việc của hắn mỗi năm chẳng qua chỉ hơn hai nghìn một chút mà thôi, tính ra khoảng chừng nhiều gấp ba bốn lần.

Cũng là đủ chính mình sinh sống ở trên thượng kinh, không đến nỗi chết đói mà thôi, muốn làm giàu làm giàu căn bản là không thể nào.

Tiền lương hàng năm một trăm nghìn... Chính mình ngay cả nghĩ cũng chưa từng nghĩ đến.

“Tiền lương hàng năm một trăm nghìn? Ngươi nói thật chứ?”

Kim Vân Sinh hỏi.

“Đương nhiên là thật, bởi vì bây giờ Thượng Kinh không có nhiều công việc hơn, thế nên chức vị có thể cho ngươi, cũng chỉ có một việc giám sát này, sau này còn có chức vị khác chờ ngươi, tiền lương một trăm nghìn mỗi năm, cũng chỉ là tiền lương tiêu chuẩn thấp nhất hàng năm trong công ty của ta mà thôi, tương lai, chính là tiền lương hàng triệu mỗi năm, tiền lương năm chục triệu mỗi năm cũng có khả năng đấy!”

Tả Tiểu Đa quay đầu nói: “Xảo Nhi, ngươi sắp xếp người, mang Kim Vân Sinh đi nhậm chức, ghi chép vào hồ sơ công ty.”

“Biết rồi. “Cao Xảo Nhi mỉm cười: “Kim Vân Sinh, ngươi gửi một phần tài liệu tin tức cơ bản cho ta.”

Kim Vân Sinh cũng không do dự, rất sảng khoái phát tài liệu qua.

Hắn biết, đại cao thủ tu hành giống như Tả Tiểu Đa, thật sự sẽ không lừa gạt mình trong chuyện này, cũng sẽ không lấy chuyện này để vui đùa với mình.

Bởi vì mình không đáng giá, không đủ tư cách.

Nếu không đáng giá và không đủ tư cách, như vậy tất cả chuyện này là thật sự!

Thật sự là trời ban cơ hội tốt, trời sập rồi!

“Làm việc chuyên tâm là cách báo đáp ta tốt nhất, ta thưởng thức nhân phẩm của ngươi, coi trọng tính cách của ngươi, nhớ cái sợi sức lực liều mạng hôm nay của ngươi, đều dùng tất cả ở sau này. “Tả Tiểu Đa vỗ vỗ bờ vai của hắn: “Cố gắng lên, đừng để cho ta thất vọng.”

“Vâng, ông chủ.”

Bên này đã dọn dẹp xong không khác nhau lắm, mọi người cùng nhau rời đi mật thất, trong nháy mắt đi ra ngoài, chỉ thấy nơi nơi đều là đống hỗn độn.

Nhất là Kim Vân Sinh, nhìn thi thể bạn gái cũ đầu một nơi thân một nẻo, thi thể vị Trần công tử và hai vệ sĩ kia... Trầm mặc hồi lâu.

Rốt cuộc vẫn quay đầu đi.

“Ngươi không nhặt xác cho nàng sao?”

Bình Luận (0)
Comment