“Khụ khụ...... Công tử, ta chỉ sợ là tạm thời ta không thể đến được Thượng Kinh. Bây giờ bên đó ta có quá nhiều người quen, chẳng may có gặp mặt thì cũng khó tránh khỏi có chút xấu hổ.
“Xấu hổ ngại ngùng cái gì chứ, chẳng qua là ngươi sợ mấy người kia đánh chết tên phản đồ như ngươi đi?”
“Ta đây là cải tà quy chính, ta có chỗ nào mà phải sợ bọn họ cơ chứ, chủ yếu là bởi vì bọn họ đều là bạn cũ, nếu đến lúc ấy nếu thật sự gặp mặt nhau rồi, cho dù ta tiếp đãi thế nào cũng không được ổn thỏa cho lắm thôi.”
“Thôi bỏ đi, vậy ngươi cứ chờ chuyện này qua đi rồi lại đến.”
“Vâng thưa công tử, ta sẽ nhớ kỹ phương thức liên lạc của người kia, lúc nào cần thiết, ta có thể để hắn về Phong Hải làm việc, không phải ngài nói hắn có nhiệm vụ phải làm hay sao. Tổng công ty của chúng ta đặt tại Phong Hải, vì vậy để hắn về bên này làm việc là chuyện đã không thể bàn cãi được rồi.”
“...”
Phương Nhất Nặc đã quyết định rồi, có đánh chết hắn đi nữa thì hắn cũng không dám đặt chân đến Thượng Kinh!
Nguy hiểm quá....
Tả Tiểu Đa hoàn toàn không còn lời nào để nói.
Sự cẩn thân của cái tên Phương Nhất Nặc này quả thật đã đạt đến trình độ có thể diệt hết sạch các loại vi khuẩn có trên người hắn đi rồi đấy!
Sau khi cúp điện thoại, rốt cuộc thì Tả Tiểu Đa cũng đã quyết định xong.
“Tu vi của Tham Lang bà bà cũng chỉ mới đến Quy Huyền trung giai, cho dù đã được nâng cao hơn thì nhiều nhất cũng chỉ mới đến được cao giai mà thôi; mà trước đó lực chiến đấu mạnh mẽ được phóng ra, vậy mà lại là Hợp Đạo đỉnh phong, lại không phải một đỉnh phong Hợp Đạo đúng nghĩa...”
“Thảo nào, ta chỉ cảm thấy lực, nhưng không cảm nhận được gì hết, dù cho là dùng lực để chống lại lực, vẫn có thể đối phó như cũ, nếu như thật sự là tu giả Hợp Đạo thì không thể như thế này được”
Trong lòng Tả Tiểu Đa rơi vào trầm tư.
“Nếu là như vậy... thì tình huống kia sẽ có thể đối phó dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng điều quan trọng nhất bây giờ vẫn là nâng cao tu vi và lực lượng, bây giờ chúng ta không thể nghỉ ngơi được.
Đến buổi chiều ngày thứ ba.
Kim Vân sinh mang theo hai người đến giao ra số Thiên cơ phê lệnh mà bọn họ sản xuất được trong ba ngày qua.
Tất cả trọn vẹn hai trăm năm mươi triệu, con số này còn nhiều hơn số mà Tả Tiểu Đa dự tính được.
Mà ở trong cuộc họp này Kim Vân Sinh cũng đã có chút tiếng nói riêng của mình.
Vậy mà lại mang theo hai tê vệ sĩ...
Trong hai ngày này, Kim Vân sinh cảm giác mình như là đang nằm mơ vậy.
Mình chỉ là một người giám sát bình thường của Tả công tử, thậm chí còn không được xem là nhân viên chính thức, nhưng phúc lợi mà mình nhận được, thật sự là có nằm mơ cũng không thể nghĩ đến.
Ngay khi mới đến đã được ông chủ của xưởng in ấn coi như thần tiên mà đối đãi.
Chỉ là một người giám sát lại có thể quan trọng đến vậy sao?
Trong lúc trong đầu hắn đang có cả hàng trăm câu hỏi thì người của văn phòng Bộ trưởng bộ Võ giáo phái đã đến nơi, người đứng đầu thần bí đích thân ra mặt, sau đó vô cùng bình dị và gần gũi nói chuyện với Kim Vân Sinh, tư thái kia thấp đến mức bản thân hắn cũng không thể tưởng tượng nổi...
Mà ngay sau đó, mấy người là quản gia của đại gia tộc xếp thứ năm ở Thượng Kinh cũng đều tự mình đến đây, nghe nói muốn làm một chút nghiệp vụ in ấn, kết quả nghiệp vụ không bàn luận được câu nào mà mỗi người họ đều muốn làm bạn với Kim Vân Sinh...
Đồng thời thái độ của bọn họ với vị giám sát Kim Vân Sinh này vô cùng cung kính và tốt đẹp, tốt đẹp đến mức khiến người ta tức giận đến sôi cả máu.
Thậm chí Kim Vân Sinh còn dám khẳng định rằng: Mấy người này cứ cho là có gặp được hoàng thái tử thì cũng chỉ sợ là không tôn kính bằng khi thấy mình.
Vì sao lại như vậy nhỉ?
Mặc dù hắn đã nhiều lần nói rõ mình chỉ vừa mới được nhận vào làm, không được coi là nhân viên chính thức, nên đã nhiều lần hắn kiên quyết từ chối và khước từ...... Nhưng lại càng về sau thì hắn vẫn mơ mơ hồ hồ mà nhận được khá nhiều quà tặng hay lễ vật gì đó.
Bàn làm việc của mình đã chất đầy quà tặng, càng quá đáng hơn chính là, những lễ vật kia đều được chất đầy trong nhẫn không gian!
Việc không hợp lẽ thường tình như vậy rơi xuống đầu ngươi, ngươi có dám tin không?
Nhẫn không gian đó...... Đó là thứ mà trước kia Kim Vân Sinh đã nghe danh từ lâu, những nghĩ cũng không dám nghĩ đời này của hắn có thể mua được nó hay không!
Bởi vì hắn có thể chắc chắn rằng mình mua không nổi!
Mà cho dù có mua được đi chăng nữa thì loại người thấp bé như hắn cũng sẽ bị người ta ngấp ngé rồi tạo nên tại họa, tự mình hại mình mà thôi!
Nhưng bây giờ, một vật cao cấp như vậy, cũng chỉ có thể biến thành một thứ để đựng một đống đồ vật bên trong nó!
Mặc dù...... Mặc dù, ý nghĩa tồn tại của nhẫn không gian chính là để đựng đồ vật và trang bị vào bên trong nó.
Chưa kể càng về sau đó càng có người còn quá đáng hơn, bộ trưởng bộ Võ giáo còn sai thư kí mang đến cho hắn vài chữ, nói là đích thân viết cho hắn, dùng để động viên khích lệ hắn.
Gửi Tặng, Kim Vân Sinh:
Không kiêu không vội, đừng quên sơ tâm!
Phía dưới là chữ kí của Bộ trưởng Đinh cùng dấu ấn đã được đóng xuống.
Còn đóng khung lại vô cùng cẩn thận!
Không cần phải nói đến cái khác, chỉ mấy chữ này thôi cũng đủ để trở thành bùa hộ thân của bất kỳ quan chức nào trên cái đại lục này rồi.
Chỉ cần không xuất hiện vấn đề gì quá lớn, phần đời còn lại đều không cần lo nghĩ gì hết nữa rồi!
Thậm chí cũng không hiểu làm thế nào mà bí mật thể chất độc hồn này của bản thân hắn lại bị lộ ra ngoài…
Sau đó... Sau đó bản thân hắn nhận được rất nhiều vật chứa độc tố, chủng loại được sắp xếp từ thấp đến cao, mỗi một bộ đều khoảng chừng ba trăm loại độc dược kịch độc, trong tay hắn bây giờ đã có hơn ba mươi bộ rồi!
“Lúc ngươi luyện công cần đến mà, khách sáo cái gì chứ?”
“Tiện tay mà thôi, chuyện này không đáng nhắc tới đâu.”
“Chuyện nhỏ ấy mà, Kim huynh mà còn khách sáo nữa thì chính là không nể mặt ta rồi...”
Nếu Kim huynh có thời gian rảnh thì đến cùng chúc ta uống một chén, đấy mới chính là lời cảm tạ tốt nhất...”