Lôi kiếp bình thường mà giáng xuống thì ước tính có thể sẽ bị đánh trả...
Thiên đạo sao có thể khiêu khích như vậy, càng ngày càng ầm ầm rơi xuống Tử Tiêu thần lôi…
Chu Yểm biết lôi kiếp trên bầu trời kia, nhưng hắn không độ kiếp, trong toàn bộ đại viện của Vương gia cũng như không có tồn tại độ kiếp...
Cho nên Chu Yểm trong tiềm thức còn tưởng rằng, nếu có người khác đột phá cũng không phải ở đây, chỗ này chỉ bị ảnh hưởng chút đỉnh.
Loại chuyện này hắn đã trải qua rất nhiều, chẳng hạn như khi hắn ở dưới chân núi cách đây không lâu, hay như tai họa khó lường trong đại hội Vạn Tiên năm xưa, từ trước đến giờ hắn đã nhìn mãi thành quen, thấy không có gì lạ.
Vừa ăn thịt, hắn thở dài cảm thán, từ xưa đến nay đều có rất nhiều nhân tài, mà thành phố trước mặt mình đây đang có nhiều nhân tài nhất, thì một trận Tử Tiêu thần lôi bỗng nhiên từ trên đỉnh đầu đập xuống!
Cả người của Chu Yểm... Không, toàn thân thú đều bị sốc!
Mẹ kiếp, ta là ai? Đây là đâu? Ta đang đang làm gì vậy trời?
Tử Tiêu thần lôi ầm ầm lóe lên ánh sáng màu tím khiến Chu Yểm suýt tè ra quần, uy lực như trời sụp đất nứt giáng xuống sân lớn của Vương gia!
Chu Yểm đứng mũi chịu đòn mấy lần, còn chưa kịp ăn no đã bị sét nhầm lẫn mà đánh trúng!
Hắn đây phải đi tới chỗ nào để nói cho ra lẽ đây?
Nhưng hoàn cảnh hiện tại đang ở trung tâm lôi kiếp, mà Chu Yểm đang bảo vệ Vương gia... Ở chỗ Vương gia ngẫu nhiên ăn uống, nuốt lia nuốt lịa như vậy, còn điều gì không thể lý giải đâu?
Ầm ầm đùng...
Chín lượt Tử Tiêu thần lôi giáng xuống, trận sau còn nặng nề hơn trận trước. Đến lượt cuối cùng, Chu Yểm gần như đã quen thuộc, vì vậy hắn không còn cách nào khác ngoài việc hiện nguyên hình, quên tất cả mà chui xuống đất.
Dù sao thì nơi này cũng đã bị sấm sét đánh thành một cái hố...
Lôi kiếp vẫn đang rơi xuống từ trong ầm ầm... Chu Yểm không còn lựa chọn nào khác ngoài việc sử dụng kỹ năng dùng để giữ nhà của mình, phóng khí độc ăn mòn mặt đất...
Vì vậy, dồn sức chui xuống đất, sử dụng sức mạnh của trái đất để giảm uy lực của lôi kiếp đang cuồn cuộn mênh mông...
Sợ muốn chết!
Tại sao ta chỉ ra ngoài làm một nhiệm vụ mà đã bị sét đánh...
Lên tiếng từ đâu đây?
Chu Yểm vẻ mặt bi thương, dồn hết sức mà chui...
Bị Tử Tiêu thần lôi chém liên hoàn, Chu Yểm chắc chắn rất thê thảm, nhưng Vương gia lại còn thê thảm hơn...
Bây giờ là lúc Vương gia thật sự bày sẵn trận địa đón địch, triệu hồi tất cả người bên ngoài, sẵn sàng ứng phó với sự trả thù tột độ từ Tả Tiểu Đa. Thực sự có thể nói là cả gia đình đoàn tụ, không thể thiếu một người.
Tất cả cấp cao đều đang thảo luận khẩn cấp, phải làm gì cái gì bây giờ.
Quần Long Đoạt Mạch đã thất bại hoàn toàn, nhưng cuộc sống vẫn cứ tiếp diễn, chúng ta phải làm gì đây?
Đang thương lượng thì lôi kiếp giáng xuống...
Toàn bộ Vương gia, ngôi nhà của Vương gia có diện tích lớn như vậy... Cả vùng đất chìm xuống hố lớn, người của Vương gia từ trên xuống dưới đều bị lôi kiếp đánh chết.
Một số ít người sống sót, cố ý nằm trên mặt đất, chờ lôi kiếp đi qua, hy vọng sẽ trốn thoát...
Nhưng ai có thể ngờ rằng vùng đất này, nơi những người của Vương gia may mắn sống sót nằm đó, bỗng chốc tràn ngập chất độc...
Điều kinh khủng nhất, loại độc này đến quá đột ngột, không ai biết tại sao loại độc này lại xuất hiện... mà khi xuất hiện thì lại nồng đậm đến vậy...
Cho đến khi lượt lôi kiếp cuối cùng qua đi...
Toàn bộ gia tộc Vương thị, cùng với hai gia tộc liên minh bên cạnh, đồng loạt biến mất.
Thay vào đó là một hồ nước lớn với sóng xanh rét mướt...
Sau một thời gian dài, mới thấy một tên khổng lồ mạnh mẽ bơi lên từ hồ lớn, mụn nhọt đầy đầu và khuôn mặt nhợt nhạt: “Xoa xoa, hù chết ta... Mẹ kiếp, đang yên đang lành ăn bữa cơm ngon, còn chưa ăn no...”
Quay đầu lại nhìn, hắn đột nhiên kinh ngạc: “U là trời, nơi này sao lại biến thành hồ nước? Chuyện gì xảy ra vậy?”
Nhớ rằng mình không bao giờ được giết người, không được tạo sát nghiệp... Chu Yểm vội vàng thu hồi toàn bộ độc dược đang lan ra, e rằng dù chỉ còn một ít thì độc tính cũng lan ra vô hạn, nhưng thần thức đảo qua một lượt lại phát hiện…
Có rất nhiều linh hồn bên dưới, có vẻ như nhiều người trong số họ đã bị mình đầu độc chết...
Cái này... cái này… không thể sát sinh đâu... sửa thế nào đây?
Hơn nữa những người này có muốn cứu cũng không nổi, thân thể đã không còn...
“Đây… mẹ kiếp có phải muốn hãm hại ta không?”
Chu Yểm cảm thấy mình vô cùng bi thương, trong lòng nghiến răng nghiến lợi, đơn giản, thần thức đã tẩy sạch...
Làm biến mất hết những thần hồn này cũng là một cách tiêu trừ nhân quả được truyền lại từ xa xưa. Thần hồn câu diệt thì làm sao còn nhân quả tiếp diễn…
Nếu dựa theo thế giới hiện tại, giống như là hủy thi diệt tích!
Miễn là không có dấu vết động thủ của ta... đó không phải là những gì ta đã làm!
Tất cả đều bị sét đánh chết!
Chuyện này đâu có trách ta được!
Nhất định không thể trách ta!
Sau đó nhìn quanh một lượt, không thấy ai đến xem chuyện gì xảy ra, Chu Yểm vội vàng lẻn đi... Ta chưa từng đến đây bao giờ, những thay đổi ở nơi này cũng không liên quan gì đến ta.
Tốt hơn là ta nên nhanh chân đi làm việc...
...
Tả Tiểu Đa và những người khác đang tái hợp sau một thời gian dài không gặp, còn phàn nàn về việc chia tay, vẫn đang lên kế hoạch trả thù Vương gia, trong khi Lý Thành Long vẫn phản đối, nói rằng họ cần phải đi đường vòng...
Mà Tả Tiểu Đa không muốn đi đường vòng nên hai người lại cãi nhau...
Tần Phương Dương trong lòng cũng đang rối rắm.
Từ đáy lòng mình, hắn không muốn đi đường vòng, vẫn muốn ra tay chém giết một trận cho đã ghiền... Nhưng dù sao Tần Phương Dương đã sống nhiều năm như vậy, hắn sâu sắc biết rằng sẽ như thế nào nếu để lại vết nhơ đáng tranh cãi đó lên một người, sẽ có ảnh hưởng gì…
Cho nên cũng giúp Lý Thành Long thuyết phục Tả Tiểu Đa...
Tả Tiểu Đa chán nản vô cùng.
Tại sao thầy không giúp ta?
Khi đang thấy uất ức...
Đột nhiên cảm nhận được sấm chớp đì đoàng, mặt đất rung chuyển!
“Chuyện gì đang xảy ra… Chẳng lẽ là là ai đó đang độ kiếp?” Tất cả mọi người đều sửng sốt.