Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2414 - Chương 2412: Trận Chiến Đầu Tiên

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2412: Trận chiến đầu tiên

Thứ xuất hiện bất chợt kia to lớn không gì sánh bằng, vô bờ vô bến… vừa xuất hiện trên trời đã che phủ cả trời đất, hòa lẫn với áp bức của Lăng Nhiên, dường như có áp bức tận thế.

Vừa xuất hiện đã dùng tốc độ khó hình dung được nhanh chóng sà xuống.

Xông về phía ven biển Phong Vân, bờ biển Ôn Dịch!

Trong chớp mắt, ma khí vô biên cực kỳ âm u khủng khiếp u ám bao phủ cả vùng không gian!

Đến rồi!

Đáy lòng mọi người có dự báo chợt thắt lại.

Quả nhiên là thứ to lớn, quả nhiên là khí thế dạt dào.

Vốn nghĩ bên mình xuất động ba trăm năm mươi nghìn người cùng nhau phục kích, quy mô đã lớn lắm rồi.

Nhưng…

Đối diện với thứ khổng lồ như thế này mới kinh ngạc nhận ra, ba trăm năm mươi nghìn người vốn chẳng là gì cả, một giọt nước trong biển cả mà thôi!

“Đây là cơ hội duy nhất phục kích Ma Tổ!”

“Thời gian thế này, trời đất u ám, thiên cơ lẫn lộn, linh thức hoàn toàn không có đất dụng võ.”

“Chỉ có một cơ hội này.”

“Các vị, chuẩn bị!”

……

Ở một hướng khác.

Mười lăm người Tả Tiểu Đa tụ tập ở cửa Diệt Không Tháp.

“Xác định rồi chứ? Đi ra là có thể đột phá? Các ngươi?” Tả Tiểu Đa hỏi nhỏ.

“Đã ép đến cực hạn rồi… ra là có thể đột phát, tất sẽ đột phá!” Lý Thành Long nói.

“Trong Diệt Không Tháp không có Thiên Đạo tồn tại, bây giờ cả người ta sắp nổ tung đến nơi, nếu có Thiên Đạo cảm ứng, chỉ e đã đột phá từ đời nào…” Long Vũ Sinh.

“Trùng hợp ghê, hai chúng ta cũng cảm thấy vậy.” Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm nói cùng lúc.

Mọi người cạn lời tập thể.

Hai ngươi cũng vậy?

Bọn ta ghét nghe câu này nhất đấy…

Trùng hợp chỗ nào?

Bọn ta chỉ đè nén mười lăm mười sáu, mười tám mười chín lần, nhiều lắm hai mươi lần đã đến cực hạn rồi, còn hai ngươi thì sao?

Đè nén chân nguyên không biết bao nhiêu lần rồi… mạnh hơn chúng ta một khoảng xa…

Bây giờ tụ tập cùng nhau đột phá, còn miệng hồng răng trắng nói gì mà trùng hợp, mặt mũi đâu?

Nhưng mọi người chỉ dám phẫn nộ nào dám nói gì, ngược lại còn cùng nhau “vỗ mông ngựa”: “Lão đại anh minh thần võ, chị dâu kỳ tài hiếm thấy, chúng ta còn lâu mới đuổi kịp, có thể cùng hai người đột phá, đó là vinh hạnh của chúng ta, cơ duyên của chúng ta…”

“Lão đại và chị dâu thật sự là một đôi kinh thiên động địa, cảm thiên động địa, ông trời tác hợp!”

“Lão đại và chị dâu chính là super idol của đời ta, mãi mãi là mục tiêu ta theo đuổi!”

“Lão đại và chị dâu…”

“...”

Nói tóm lại chính là nịnh.

Cái này tuyệt đối không thể không vỗ.

Dù sao thì giấy nợ đã chất thành núi rồi, dù trong lòng bọn họ không để ý gì lắm, nhưng ngày nào cũng bị người ta mang ra nói nên cũng phải giả vờ nịnh nọt tí cho nó đỡ ngượng, ha ha!

Thật sự dựa vào tiến độ tu vi của đám người Lý Thành Long, dù một ngày hay một năm, thậm chí không dừng lại trong một một năm so với thời gian trôi bên ngoài cũng không thể đạt được mức đột phá cảnh giới Hỗn Nguyên.

Nhưng Tả Tiểu Đa đã chia thiên tài địa bảo nhận được ở hôn lễ cho mọi người cùng ăn như hoa quả.

Một ngày mấy viên, không quan tâm hao mòn thế nào!

Thêm việc mọi người cũng thật sự thật sự khắc khổ, tu luyện nguyên mệnh, đối chiến chân đao chân thương, đôi bên lấy làm gương, kiểm chứng lẫn nhau, tiến độ tu vi không nhanh mới lại, đó không chỉ là một bước lên trời mà chính là mỗi ngày mỗi lên trời!

Sau khi ăn xong thiên tài địa bảo, tiêu hóa xong, tu vi đến bước cao nhất định, Tả Tiểu Đa đích thân ra tay cọ sát với mọi người, dùng tấn công sức chịu đựng lớn nhất ra sức đánh một trận…

Mượn lần này giúp mọi người tiêu hóa hết linh lực đến giới hạn lớn nhất, để chiến lực có thể tăng theo tốc độ tăng của linh lực, bỏ ra nhiều thủ đoạn như vậy mới có đột phá tập thể như hôm nay!

Phải nói là, mấy thiên tài địa bảo nhận được từ hôn lễ này, hai người Tả Tiểu Đa ăn rất ít, gần như không ăn.

Đương nhiên vì hắn sợ mọi người không đủ ăn.

Đương nhiên mọi người cảm thấy mắc nợ, đây là một nguyên nhân trong đó.

Nguyên nhân quan trọng hơn là…

Trước đó Long Vũ Sinh đụng chạm một câu, bị Tả Tiểu Đa đuổi theo mông ghi nợ, không cho? Sao ngươi không cho?

Ngươi nợ nhiều như vậy, một câu muốn trả cả đời? Còn cần mặt mũi không?

Lời Tả Tiểu Đa như dao, lưỡi sắt như kiếp, ép đến mức Long Vũ Sinh suýt nữa giao Vạn Lý Tú ra gán nợ…

Vết xe đổ rành rành trước mắt, đương nhiên bây giờ Tả lão đại nói gì thì là vậy!

Dù ngươi nói ngươi là thân, chúng ta cũng nói to: “Tả lão đại, đó chính là thần, thần của chúng ta!”

Ngươi nói mặt trời thật sự là gỉ mũi lấy ra từ mũi ngươi, chúng ta cũng vung tay hô lớn: “Tả lão đại lấy một mặt trời từ trong mũi ra!”

Aiya, thật sự quá đỉnh…

“Ừm, vậy một lát nghe khẩu lệnh của ta… ta lệnh một tiếng, chúng ta cùng nhau xông ra, xông vào đại lục Ma tộc độ kiếp!” Lý Thành Long nói.

“Yên tâm, chúng ta đều là giới hạn lớn nhất, vượt trấn áp, với lại đây không phải một trong những hai thiên kiếp lớn quan trọng nhất, chắc chắn có thể vững vàng vượt qua… chỉ cần vượt qua, đến lúc đó Tả lão đại đưa chúng ta vào Diệt Không Tháp, lập tức quay lại chạy trốn, hoàn toàn không nguy hiểm, không ngoài ý muốn.”

“Mọi người không thể mù quáng mà tự cao, dù tu vi của chúng ta đột phát Hỗn Nguyên rồi, so với các tiền bối, thì vẫn kém xa từ công lực tu vi đến kinh nghiệm, nên… nhất định không thể đánh!”

“Biết rồi biết rồi!”

“Từ đầu đến cuối, phải duy trì chuyển động toàn thân, đừng cho kẻ địch cơ hội công phá. Ừm, ta nói chủ yếu là chỉ mươi ba người chúng ta, Tả lão đại và chị dâu không đi cùng chúng ta.”

“Rõ!”

“Đừng chỉ nói rõ rồi, mọi người chuẩn bị ổn thỏa hết cho ta!”

“Biết rồi!”

……

Trong khi mọi người nín thở chờ đợi…

Đột nhiên, dường như cả khoảng trời chợt sập xuống!

Trời sập rồi tục ngữ thường nói hình như cũng gần giống vậy!

Trong tia chớp, một góc đại lục Ma tộc mấy chục nghìn kilomet, một thế lực mạnh như vũ bão trước nay chưa từng có hung hăng đâm qua!

Ma Diệp xông thiên, không ai bì nổi!

Ngay lúc này, một tiếng gào rú vang lên: “Bảo vệ đại lục của chúng ta!”

Sau đó… đất rung núi chuyển, trời đất nghiêng ngả!

Thật sự là đất rung núi chuyển, trời đất nghiêng ngả, trên mặt đất, cả đường bờ biển Ôn Dịch bên Đạo Minh đã bị tông “bay” !

Vẻ mặt của đám người Tuyết Đạo Nhân, Đạo Minh Thất Kiếm xám xịt, lửa giận trong mắt dường như bùng lên đến trời!

Bình Luận (0)
Comment