Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2419 - Chương 2417: Vui Vẻ Không Được

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2417: Vui vẻ không được

Trong không trung.

Thí Thần Thương rung động vèo vèo, mũi thương lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, muốn truy sát Kiếm Quân, nhưng bị uy lực Đao Ma tự bao tấn công chính diện, cán thương run lên, không thể bay ra ngay lập tức, phát ra tiếng rít phẫn nộ!

Ma Tổ tiến lên, một tay nắm cáng thương.

Nhìn về phương xa.

“Chết vì bạn, nghĩa khí vô song, hoàn thành tâm nguyện của hắn một lần!”

Mang thương đi.

Hắn một mạch truy sát Tả Trường Lộ, cuối cùng không đuổi theo được, lúc quay về vừa hay gặp được Kiếm Quân, Đao Ma, vốn nhằm một thương vào Kiếm Quân phía trương lại bị Đao Ma chết thay!

Kiếp nạn Đao Ma phải chết cuối cùng không thể thay đổi.

Tuy Tả Trường Lộ đã nói cho Hồng Thủy Đại Vu cứu Đao Ma một lần, không thể làm trái số mệnh… cuối cùng không thể cứu được lần thứ hai!

Một trận chiến thế kỷ, trước sau diễn ra không đến mấy phút.

Nhưng tình hình trận chiến thảm thương nhất từ xưa đến nay!

Ba trong tám Ma Quân dưới trướng Ma Tổ chết tại chỗ, mười chín Ma Thần tổn hại bảy người!

Đại quân Ma tộc chết hơn mười triệu!

Hậu phương bị đám người Tả Tiểu Đa mượn thiên kiếp diệt thành, diệt hai mươi lăm tòa!

Với lại kịch độc vẫn đang liên tục chầm chậm lan ra…

Ma tộc thương vong… hơn mấy trăm triệu!

Ma tộc vừa quay lại đã đã đón một đòn tấn công phủ đầu!

Đối với Đạo Minh, Tinh Hồn và Vu Minh, có thể gọi là thắng lợi lớn lao vô cùng huy hoàng!

Đao Ma chết!

Lệ Trường Thiên giao chiến với một Ma Quân bị trọng thương!

Trong lúc rút lui Tây Môn Liệt và Bắc Cung Hào gặp phải Ma Quân truy sát, trọng thương lánh nạn, may mà vẫn sống, mà cái giá là Bổ Thiên Thạch trong tay bọn họ bị hao hết.

Vân Đạo Nhân Đạo Minh bị hai Ma Quân đánh trọng thương suýt thì hồn bay phách tán, được đám người Lôi Đạo Nhân cứu ra.

Hai mươi lăm nghìn con cháu Đạo Minh chết hết, vứt bỏ tính mạng tự bạo đặt nền tảng cho thắng lợi này!

Ngoài ra, ba đại lục không còn tổn thất nào khác.

“Chỉnh đốn lại! Kiểm soát chiến lực chuẩn bị tiến công!”

“Chỉnh đốn lại! Kiểm soát chiến lực chuẩn bị cố hết sức phòng thủ!”

Gần như hai bên hạ lệnh cùng lúc!

Tiếp đến là tác chiến chính diện bằng đao thật thương thật!

Cơ thể mười nghìn trượng của Ma Tổ La Hầu lúc này đang trấn thủ ở trên không trung bờ biển Ôn Dịch, dường như có khí thế đè ép khắp nơi!

Ma Diệm xông lên trời, mây đen trong không trung tản ra, chỉ có Ma khí bốc lên ở đại lục.

Quân đội Ma tộc bắt đầu liên tục xuất phát từ đại lục Ma tộc, nhanh chóng đến đại lục Đạo Minh, tập họp liên tục.

Mà hai đại lục lại lộ ra quá trình dồn nén, va chạm, dung hợp liên tục.

Ba ngày sau đó là thời kỳ an tĩnh trước khi phong ba bão táp ập đến, bên Đạo Minh, bộ đội chiến lực đỉnh cấp ba đại lục lần lượt kéo đến như thủy triều dâng.

Đạo Minh phân phối gấp rút, tập hợp hết bộ đội nhà mình đến đây, không quan tâm tuyến một tuyến hai tuyến ba!

Với lại, vô số người đang cải mệnh, hoặc xây dựng tăng cường lần nữa trên nền tảng Anh Hồn Quan vốn có.

Lần này Ma tộc tấn công, mục tiêu là trong lục địa Đạo Minh, không nỗ lực, không vùng vẫy để sống thì thật sự không có cơ hội!

Trong thời gian ngắn hai bên ngầm hiểu trong kỳ tu bổ, không có hành động khác lạ gì nhiều, nhưng ai biết được, trận này hoàn toàn là trận chiến sinh tồn và diệt vong, đã bắt đầu thì chỉ có thể đánh đến mức có một bên bị diệt hoàn toàn mới kết thúc!

Mây hôm nay đám người Tả Tiểu Đa không rảnh rỗi, ngoài việc tiếp tục cố gắng tu luyện, còn liên tục tới lui khảo sát chiến trường, tìm kiếm địa điểm có thể dùng.

Trong tất cả các thành trì, trong dãy núi, trong rừng rậm, chạy đến mỗi nơi một lần xem tất tần tật.

Chiến dịch khổng lồ này liên quan đến vong quốc diệt chủng, sức mạnh cá nhân dường như rất nhỏ bé nhưng cũng không hawnt không thể phát huy tác dụng.

Đối với việc quen thuộc địa hình tác chiến là chuyện cần thiết và tất yếu.

Mà việc nhóm Tả Tiểu Đa tiến hành trước mắt chính là công việc ở mặt này, Tả Tiểu Đa điều khiển được Diệt Không Tháp ngày càng thuận buồm xuôi gió, có vũ khí ngang ngược siêu to khổng lồ như Diệt Không Tháp trong tay, chỉ cần không động đến Ma Tổ, Ma chúng khác không sống nổi, dù đánh không lại cũng có thể chạy được, mà Ma tộc trấn thủ trên bầu trời bờ biển Ôn Dịch, xác xuất có thể bị hắn thấy rất nhỏ.

Với lại, trận này bỏ ra sức mạnh lớn, vợ chồng Tả Trường Lộ dẫn dắt phần lớn Ma Tổ, sắc mặt lúc này không tốt lắm.

Vợ chồng Tả Trường Lộ vốn đã ra sức đánh giá cao chiến lực thực lực tu vi của Ma Tổ, nhưng lúc thật sự giao thủ mới phát hiện đánh giá thấp người ta rồi.

Nếu không có Bổ Thiên Thạch trong tay, nếu không phải vợ chồng hợp lực, có mưu đồ trước đó, e rằng thật sự khó lường.

Vừa mới gặp mặt Tả Trường Lộ đã bị hủy Tuần Thiên Đao.

Nhưng bị Thí Thần Thương đâm xuyên ngực phải, dù cuối cùng thoát khỏi tay Ma Tổ, bây giờ vẫn còn hú hồn!

Nhất là Ngô Vũ Đình, sắc mặt hai ngày sau đó vẫn khó coi, căng thẳng.

Trước hôm đó, nếu có người nói với Ngô Vũ Đình, tổng hợp uy năng của Tuần Thiên Đao, phòng ngự, tu vi bản thể Tả Trường Lộ, toàn lực chống lại cũng không thể chống lại đòn tấn công của Thí Thần Thương, thậm chí không có chút sức phản kháng nào, Ngô Vũ Đình tuyệt không tin, chuyện này chính là chuyện phi lý siêu to trong thiên hạ, vượt khỏi nhận thức con người thế giới này!

Nhưng Ma Tổ, Thí Thần Thương đã làm được, dường như không làm được mà không phí sức chút nào!

Trong lúc Tả Trường Lộ đột nhiên bị thương, trước mắt Ngô Vũ Đình tối lại, gần như cả bầu trời sụp đổ!

Nhớ lại trong quá trình hai người tháo chạy đã tổn hại hai viên Bổ Thiên Thạch mới chữa lành vết thương của Tả Trường Lộ, tim càng đập thịch thịch.

Thực tế vết thương đâm xuyên ngực phải không nghiêm trọng lắm, dùng chưa đến nửa viên Bổ Thiên Thạch, thậm chí có thể không dùng Bổ Thiên Thạch, chỉ cần nghỉ ngơi mười bữa nửa tháng, Tả Trường Lộ có thể tự chữa lành, phục hồi da thịt, nhưng để loại trừ hết luồng sát khí của Thí Thần Thương lại hao năng lượng hơn một viên rưỡi Bổ Thiên Thạch mới khiến người ta hoảng hốt, khó mà an lòng!

Thấy người chồng mấy chục nghìn năm vẫn luôn tung hoành ngang dọc, khó khi đắc thủ đột nhiên bị thương, Ngô Vũ Đình hoảng loạn, khó nói thành lời.

Bình Luận (0)
Comment