Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2425 - Chương 2423: Không Có Chiến Trường Thứ Hai (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2423: Không có chiến trường thứ hai (2)

Lập tức thừa dịp khoảng thời gian này để tiêu diệt sinh lực của các ngươi...

Về phần các ngươi học được rồi... khà khà, bọn ông đây có kinh nghiệm mấy ngàn năm mấy vạn năm, là người mà đám cà lơ phất phơ như các ngươi có thể đuổi kịp và vượt qua sau khi học được mấy ngày sao?

Nằm mơ đi!

Chỉ cần các ngươi không phái ra cao thủ, ở trước mặt chúng ta, các ngươi chỉ là một đám gà chờ làm thịt thôi. Ít nhất thì trước mắt là như thế!

Thật ra thì bàn về năng lực tác chiến của từng binh sinh, năng lực chiến đấu cá nhân của binh lính Ma tộc mạnh hơn nhiều so với những người cùng cấp bậc trong liên quân ba đại lục.

Nhưng khi thực sự khai chiến, bên bị thiệt hại nặng, bị chết nhiều nhất lại là Ma tộc!

Tiết tấu chiến tranh rất nhanh chóng, rất tới tấp.

Đôi khi một ngày nổ ra mười mấy trận, có khi một ngày hơn một trăm trận. Tuyến phòng ngự tổng cộng hơn hai mươi ngàn cây số, chiến đấu ít mới lạ.

Sau đó phía liên quân bắt đầu đau đầu một chuyện.

Đúng là tình hình chiến đấu trước mắt, phía liên quân chiếm thế thượng phong, nhưng mà... liên quân vẫn khó tránh khỏi việc xuất hiện thương vong, tổn thất tương đương.

Đối phương rõ ràng tổn thất nghiêm trọng hơn rất nhiều, nhưng bọn họ hình như không hề để ý, hoàn toàn không quan tâm đến cái chết của những ma chúng bình thường chút nào!

Chết thì chết, không sao cả!

Cmn...

Các ngươi không quan tâm, nhưng chúng ta quan tâm đấy!

Nhất là thấy... một nhân vật chỉ huy chiến trường cấp Nguyên soái của Ma tộc, trong tay có đọi binh mã dự bị cường tráng, nhưng ba nghìn tên ma chúng bị đánh bại và rút lui ngay trước mắt hắn ngàn mét, bị giết ở một nơi gần trong gang tấc như thế...

Mà phía liên quân đã sớm bố trí xong bẫy rập, chỉ cần hắn để cho đội dự bị xông ra cứu viện, bọn họ sẽ bao vây chia cắt xung quanh, tiêu diệt đội dự bị ở đây...

Nhưng kết quả, đối phương vẫn không nhúc nhích, mắt thấy một đám ma chúng bị diệt, nhưng lại hoàn toàn thờ ơ!

Chú ý, đó không phải là gian kế án binh bất động, mà là thực sự thờ ơ, bỏ mặc.

Đối mặt với kết quả như thế, phía liên quân không khỏi cạn lời!

Đông Phương Chính Dương chỉ huy chiến đấu suýt chút nữa phun một ngụm máu lên mặt tên Nguyên soái Ma tộc đối diện: Con bà nó chứ, sao còn không ra?

Người mình chết trước mặt mình cũng không cứu, ngươi có xứng là Thống soái không?

Chẳng lẽ việc này cũng được xem như là một cách khác của lấy bất biến ứng vạn biến sao?

Mà đối phương lại cứ mang dáng vẻ như vậy, như thế không phù hợp với quy tắc thông thường...

Có thể làm gì?

Không khí chiến tranh như vậy, từ khi bắt đầu, ngày nào cũng xảy ra, dần dần phát triển đến mức độ hai mươi bốn giờ không ngừng phát sinh.

Phòng tuyến lớn như thế, không nổ ra ở chỗ này thì sẽ nổ ra ở chỗ khác, cứ như thế nổ ra liên tục trong hơn hai tháng trời.

Đối với chiến thuật thêm dầu vào đèn của Ma tộc, ngay từ đầu liên quân ba đại lục đã vô cùng khinh thường: tên Thống soái ngu ngốc như vậy, quả thực là đưa người đến cho chúng ta làm thịt mà!

Đến đây đi, càng nhiều càng tốt!

Đến đi, ai đến cũng không từ chối!

Nhưng khi chiến cuộc dần dần được triển khai từng bước, mọi người chậm rãi phát hiện ra sự không tầm thường trong đó.

Bởi vì thủ đoạn chiến thuật của đối phương, trong hai tháng qua đã nhanh chóng tăng cường, nhanh chóng nâng cao!

Trong đó, biểu hiện nổi bật nhất không ai vượt qua được Thống soái của đối phương, câu “người mềm lòng không thích hợp cầm quân” đã được quán triệt từ đầu đến cuối, từ trong ra ngoài!

Hàng triệu người theo dõi kẻ địch ở phía sau, mười ngàn người xuất chiến phía trước.

Mười ngàn người kia không địch lại, triệu người phía sau cũng chỉ nhìn mười ngàn người này chết trận trước mặt mình, tuyệt nhiên không có bất kỳ một người nào vọng động!

Loại máu lạnh này, mọi người thấy mà cảm thấy ớn lạnh trong lòng.

Một hai lần có thể coi là có lợi cho kẻ làm tướng, nhưng mỗi lần đều như thế, Ma quân và Thống lĩnh quân đội đều như thế, sao có thể không sợ?

Thời gian kéo dài, dưới sự chỉ huy sắt đá của Thống soái Ma tộc, các mệnh lệnh chỉ đạo càng ngày càng hoàn thiện hơn. Bọn họ dùng sự hy sinh không ngừng làm học phí, học lấy kinh nghiệm kỹ thuật chiến thuật của phía bên kia.

Đó cũng là cách cực đoan nhất để thích ứng với cuộc chiến giữa hai tộc đã xa cách không biết bao nhiêu năm rồi.

Tuy nhiên, Ma tộc luôn thích ứng rất nhanh. Mà khi đại quân Ma tộc dần dần thích ứng với chiến lược chiến thuật của liên quân ba đại lục, con số thương vong của liên quân ba đại lục tăng vọt, càng ngày càng nghiêm trọng hơn.

Đối mặt với tình huống như thế, Đông Phương Chính Dương, người phụ trách tổng chỉ huy ở đây, trực tiếp phát lệnh liều chết: Thay đổi chiến lược hiện tại, chỉ cần Ma tộc tấn công, phải tiêu diệt toàn bộ!

Chỉ có như vậy mới có thể biểu lộ ít đi một chút. Nhưng đối mặt với tốc độ học tập kinh khủng của Ma tộc, tổn hại tâm lý cực đoan của binh lính nhà mình, trong lòng Đông Phương Chính Dương cảm giác được nguy hiểm càng ngày càng nặng, giống như bị một ngọn núi lớn đè ép, càng ngày càng nặng, càng ngày càng cảm thấy gánh nặng không chịu nổi.

Hắn thậm chí đã có thể tiên đoán được, Ma tộc bên kia, thời cơ đại chiến và tổng tiến công đã chín muồi, ngày quyết chiến chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.

“Ma tộc mới đến, bọn họ có ít kinh nghiệm trong những trận chiến quân sự quy mô lớn, thế nên vừa bắt đầu, bọn họ đã dùng tính mạng của ma chúng làm cái giá cho việc học hỏi chiến lược kỹ thuật của chúng ta. Thế nên bọn họ mới phải dùng hình thức tác chiến cực đoan như vậy, chậm rãi tìm kiếm sự rèn luyện.”

“Mà mục đích khác chủ yếu nhất của Ma tộc chưa chắc không phải là đang trì hoãn thời gian, để quân đội của họ tiếp tục từ đại lục Ma tộc đến vùng đất ba đại lục bên này. Suy cho cùng, việc điều động lực lượng quân đội của cả một đại lục cần có rất nhiều thời gian hòa hoãn.”

“Tin rằng chờ đến khi bọn họ có đủ binh mã, tình huống chiến tranh thê thảm nhất sẽ diễn ra. Mà ta đoán chừng, thời khắc đó sắp đến, nhiều nhất cũng sẽ không quá mười ngày nữa.”

“Tổng binh lực của Ma tộc, trong khoảng thời gian này đã bày ra hơn trăm triệu. Một khi chiến dịch hoàn toàn nổ ra, phòng tuyến trước mắt này chắc chắn sẽ không thủ được, chiến tuyến thực sự quá dài, khó tránh khỏi việc có sơ hở!”

Bình Luận (0)
Comment