Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2435 - Chương 2433: Cuộc Chiến Bắc Quân

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2433: Cuộc chiến Bắc quân

Có điều trong nháy mắt, không chỉ biến mất trên chiến trường, mà hoàn toàn biến mất trong cuộc sống!

Thần niệm khổng lồ của Ma Tổ quét qua chiến trường, nhưng cũng không thể tìm được tên nhóc mới vừa rồi hưng phấn phóng hỏa kia, hắn không khỏi nhíu mày.

“Thật đáng sợ... Bổn tọa còn chưa phát ra sát cơ, chỉ đơn thuần muốn hỏi một chút, tên Chúc Dung kia còn ở đó hay không... vậy mà đã không thấy bóng dáng đâu rồi. Truyền nhân Tổ Vu làm bậy, không có chút huyết khí nào...”

Cho dù là vị Ma Tổ Viễn Cổ cự phách này thì cũng cảm thấy chán nản.

Tính cách tên nhóc này kiểu gì vậy... Bắt nạt kẻ yếu tới cực điểm, đã từng là cường giả Viễn Cổ thì sao có thể như vậy?

Ta mới phát ra chút thần niệm mà ngươi đã bỏ chạy rồi...

Cmn tinh quái không thể tin nổi...

Tranh Ninh Ma Thần cũng cảm thấy điều đó, tinh thần lập tức phấn chấn, quay đầu bắt đầu đuổi giết Tả Tiểu Đa, nhưng lại không tìm được người. Hắn lập tức giận dữ: “Nhóc con nhát gan, ngươi đừng có chạy...”

...

Ma Tổ thật sự là nghĩ nhiều rồi, Tả Tiểu Đa trước giờ luôn suy bụng ta ra bụng người, nếu cảm ứng được nguy cơ trước mắt, hắn quan tâm quái gì đến mặt mũi, hình tượng phong độ nữa?

Thời điểm có thể đánh thắng được, ta chắc chắn sẽ tiếp tục đánh, sẽ dùng sức lực còn lại để đuổi giặc cùng đường!

Có thể uy phong đến mức nào thì ta uy phong đến mức đó.

Nhưng mà!

Bây giờ sự chú ý của Ma Tổ đặt trên người ta, ta không chạy thì chờ chết sao?

Không thể mua danh học bá vương được.

Cho đến khi kinh hồn táng đảm bước ra từ Diệt Không Tháp, sắc mặt hắn vẫn tái xanh: “Vừa rồi hình như ta cảm nhận được sự chú ý của Ma Tổ... Ôi mẹ ơi, làm ta sợ muốn chết. Lão già này đúng là không biết xấu hổ, lại định đích thân đối phó ta... quá mất võ đức.”

Tả Tiểu Niệm nghe vậy cũng sợ hết hồn, sắc mặt trắng bệch: “Ma Tổ? Thật sự là Ma Tổ sao?”

“Đúng vậy đó đúng vậy đó...”

Tả Tiểu Đa nhớ lại một chút, sợ run lên, nói: “Đó là một loại... nói thế nào nhỉ, là kiểu lập tức nhồi ma khí vào toàn thân ngươi, đột nhiên bộc phát... Lão già này, còn không biết xấu hổ mà ra tay với ta...”

Tả Tiểu Đa rất bất mãn, nói lầm bầm: “Không phải ta chỉ mới giết mấy trăm ngàn người của bọn họ thôi sao... Đúng là mặt dày, lại thẹn quá hóa giận. Theo ta, khí chất của tên Ma Tổ này cực kỳ bình thường...”

Tả Tiểu Niệm nhìn trên chiến trường phương xa, nguyên hỏa vẫn đang hừng hực thiêu đốt ngất trời, nàng rơi vào trầm tư, một lúc lâu sau mới che giấu lương tâm, phụ họa nói: “Đúng, Ma Tổ La Hầu, quá mất phong độ.”

“Đúng đấy, còn bày đặt Ma Tổ, chả có tí phong độ nào, mới giết mấy người của hắn mà đã nóng rồi.” Tả Tiểu Đa oán trách.

“Sau này ta đánh hắn giúp ngươi.” Tả Tiểu Niệm hừ hừ nói.

“Không thể không nói tâm thái của ta đã có chút vấn đề rồi.”

Tả Tiểu Đa ngừng lại một chút, mới lại cười khổ nói: “Kín đáo tu luyện một thời gian dài như vậy, được người bên cạnh khen ngợi quá lâu, khiến ta mù quáng tự đại. Ta thậm chí còn từng nghĩ tới việc... mười lăm người chúng ta liên thủ, cho dù vẫn không có cách nào chống lại Ma Tổ, nhưng vẫn luôn có cơ hội ngăn cản một chút, có thể an toàn rút lui. Nhưng lần này mới chỉ cảm nhận được một chút khí thế của hắn... Đó quả thực là uy năng không cách nào địch nổi, Thái Cổ Đại Năng, danh tiếng cũng không chỉ để đó.”

Tả Tiểu Niệm vẻ mặt nghiêm trọng: “Tạm lánh mũi nhọn là đúng đó. Vậy lần này ngươi xông ra, có phát hiện ra mấu chốt kế hoạch của Ma tộc nhằm vào Bắc Cung đại soái không?”

Tả Tiểu Đa đã ổn định tinh thần, tập trung lại sự chú ý vào trận chiến khốc liệt phía trước, nghiêm nghị nói: “Đúng là đã phát hiện ra điều gì đó, nhưng bởi vì sự gia nhập can thiệp của chúng ta, nên kế hoạch của bọn họ tạm thời khó có thể tiến hành đúng hạn, nhân thủ không thể hội hộp. Lúc trước Tranh Ninh Ma Thần liều mạng với ta một chút chính là một quân cờ ẩn trước mặt quân đội Ma tộc, hiện tại bị ta xông lên lật lại, ắt sẽ không ăn khớp với sự phối hợp trước đó.”

“Nhưng bây giờ ta lui lại... vị Tranh Ninh Ma Thần kia rất có thể sẽ lại xâm nhập vào loạn quân để tiếp tục thực hiện kế hoạch ban đầu. Làn khói mù bao phủ trên đầu Bắc Cung đại soái vẫn chưa tan đi, có nghĩa là bọn họ vẫn không bỏ cuộc.”

Tả Tiểu Niệm nóng lòng muốn thử: “Mới vừa rồi ngươi xông ra một lần rồi, bây giờ đến lượt ta ra một lần, ngươi ở lại bên này phối hợp tác chiến vẹn toàn.”

“Không được!”

Tả Tiểu Đa quả quyết bác bỏ đề nghị của Tả Tiểu Niệm, hắn trầm giọng nói: “Tình hình hiện tại rất khác so với chiến trận bình thường. Ngươi ra ngoài chiến đấu, thực lực của chúng ta bên này sẽ bại lộ hết.”

“Hơn nữa Ma Tổ đã xuất hiện, ngươi mà ra ngoài, sợ rằng sẽ gặp phải... quá nguy hiểm.”

“Chúng ta ẩn nấp ở xung quanh chú Bắc Cung, nếu có thể một lần đánh chết hai Ma Thần trở lên trong trận chiến này, sẽ mạnh hơn rất nhiều so với việc chúng ta giết tám trăm ngàn đến một triệu ma chúng tầm thường. Qua lần giao thủ vừa rồi, ta có thể nắm chắc, chỉ cần nhằm trúng sơ hở, hai người chúng ta liên thủ, giết Ma Thần trong chớp mắt cũng không phải là việc khó.”

“Ừm... ngươi nói cũng đúng.”

Hai người đi trong bí mật, chia ra một trái một phải, mai phục ở phía sau Bắc Cung Hào.

Mà lúc này, chính bản thân Bắc Cung Hào cũng không hề phát hiện ra.

Cuộc tấn công của Ma tộc lần nữa trở nên điên cuồng, giống như sóng to gió lớn, cuồn cuộn không dứt, hơn nữa càng ngày càng hung mãnh.

Mặt khác, chiến lược của Bắc Cung Hào bên này cũng rất rõ ràng: “Cố gắng hết sức để giết kẻ địch. Nếu như bị thương, sức chiến đấu không đủ thì phải lập tức quay lại, lui về! Không kịp lui về sẽ bị giết, không có cách nào. Nhưng nếu như sau khi bị thương có thể lui về, nhưng không rút lui mà ngược lại bị giết, sẽ bị hủy bỏ tất cả những đãi ngộ và ưu đãi giành cho người tử trận vì tổ quốc.”

Mệnh lệnh này đã khiến tướng sĩ Bắc quân giảm bớt rất nhiều thương vong.

Một khi có người bị thương, những chiến hữu khác cho dù liều mạng cũng phải cứu hắn về.

Mà nay tất cả những người bị thương, đã sớm rút lui theo từng đội từng đợt, quay về phía sau.

Bắc Cung Hào đã hạ quyết tâm, hôm nay sẽ chiến đấu một trận quyết liệt với Ma tộc ở đây, sẽ đánh cho chúng tổn thất lớn, điều kiện tiên quyết là dốc sức bảo toàn lực lượng chiến đấu của phe mình không bị hao tổn quá mức, tiêu diệt số lượng quân Ma tộc lớn nhất có thể. Đây mới coi như là hoàn thành sứ mạng minh quân.

Nói cách khác, trận chiến này chính là trận đánh cam go mà Ma tộc bắt buộc phải thắng.

Bình Luận (0)
Comment