Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2441 - Chương 2439: Phòng Tuyến Bạch Sơn

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2439: Phòng tuyến Bạch Sơn

Người phía trước rơi xuống, những người phía sau hiển nhiên đã phát hiện ra điều gì đó bất thường, nhưng phái sau nữa thì không cách nào phát hiện được.

Điều này cũng dẫn đến việc một lớp người nhìn thấy đợt sóng đầu tiên rơi xuống, có ý dừng bước, nhưng lại bị đại quân phía sau đẩy đến lĩnh vực Cấm Không, lập tức té ngã giống như lớp người phía trước...

Gần như là rập khuôn theo, quân đội Ma tộc tiền hô hậu ủng rớt xuống bùm bùm, ngã thành từng đống từng đống trên mặt đất.

Vùng đất phía trước đột nhiên đảo lộn, vô số quân đội Đạo Minh vọt lên giống như hổ điên.

Mưa tên dày đặc trực tiếp che khuất bầu trời.

Vô số rìu, kiếm và hầu như tất cả các loại vũ khí có thể giết và làm bị thương kẻ địch đều được quân đội Đạo Minh rót đầy nguyên khí với sức lực cha sinh mẹ đẻ để phi tới đây!

Trong nháy mắt, từ trên cao nhìn xuống, rõ ràng không nhìn thấy binh sĩ Ma tộc rơi xuống mặt đất nữa!

Chỉ có thể nhìn thấy vũ khí che trời!

Trong khoảnh khắc, tất cả những gì có thể thấy được chỉ có máu thịt bay đầy khắp nơi!

Cảnh tượng lúc này thật sự không thể tin được, giống như thể một quả bom bất ngờ ném vào biển máu vô biên!

Quân đội Ma tộc... bao gồm quan chỉ huy tiền tuyến, tất cả đều hoàn toàn không ngờ, ác chiến lâu như vậy mà không hề phát hiện ra lĩnh vực Cấm Không, vào đúng thời khắc vi diệu khi mọi người đang kích động xông đến thì lại phải hứng chịu một cái bẫy ngầm và bỏ mạng ở đây!

Trong lúc vội vàng, tai họa sát bên, căn bản không còn kịp đưa ra bất kỳ phản ứng nào đã bị giết máu chảy thành sông!

Mà quân đội Ma tộc trên bầu trời...

Lại đang không ngừng rơi xuống...

Ngày càng có nhiều quan chỉ huy đã khàn giọng rống lên: “Dừng lại! Dừng lại! Phía trước có lĩnh vực Cấm Không!”

Quân đội Ma tộc dọc đường cũng đang kiềm hãm, dừng bước. Nhưng bây giờ hàng tỷ quân đang đồng thời di chuyển, làm sao có thể kìm lại ngay lập tức chỉ với một mệnh lệnh?

Ma binh phía sau vẫn còn đang xông về phía trước theo quán tính...

Mà quân đội Đạo Minh, tất cả những ám khí đang chuẩn bị ở dưới lập tức ném ra ngoài. Đội tướng sĩ Đạo Minh đầu tiên đã sớm giơ binh khí, xông vào trong đám Ma tộc ngã xuống mặt đất, vung tay chém xuống, máu bay đầy trời...

Cuối cùng khi Ma tộc kìm được bước chân quân đội đi tới, dừng lại ở khu vực bên ngoài lĩnh vực Cấm Không, quân đội Ma tộc bên này rõ ràng đã tổn thất không dưới ba trăm ngàn!

Mà bên phía Đạo Minh hầu như không có tổn thất nào, thế cục gần như nghiêng về một bên tàn sát!

Kèn lệnh vang lên, khi quân đội Đạo Minh tập hợp lại, không ham chiến, nhanh chóng trở về Anh Hồn Quan!

Mấy vị Ma Quân của Ma tộc gần như phát điên khi đối mặt với sự biến đổi như thế!

“Toàn lực tiến công!”

Một trận chiến công thủ thảm thiết hơn cả lúc trước bắt đầu triển khai, càng ngày càng nghiêm trọng.

...

Tả Tiểu Đa giờ phút này đang ở xa mấy vạn dặm, mỗi thời khắc đều có điểm khí vận xông tới giống như mưa sa. Chỉ có điều Tả Tiểu Đa không thu vào, mà là chuyển tay để trong không gian Diệt Không Tháp.

Lúc trước trong mấy tháng ở tiền tuyến, Thiên Cơ Phê Lệnh của Tả Tiểu Đa không phân biệt địch ta, gặp người là phát, tiện tay búng ra đã là hàng triệu.

Trước sau đã rải ra một con số đáng sợ ước chừng hơn ba tỷ!

Còn bây giờ điểm khí vận đang ngày ngày rơi xuống giống như mưa sa, tưởng chừng như có quá nhiều, nhưng thực tế so với những con số đã rải ra trước đây thì cũng không bằng một phần mười.

Có đôi khi Tả Tiểu Đa cũng nghĩ, những điểm khí vận này, e rằng một phần trong số đó là dấu vết của những sinh mệnh anh hùng.

Nhưng mặc dù ý nghĩ này có nặng nề thì cũng là chợt lóe lên.

Thiên cơ, vận mệnh.

Tuyệt đại đa số không thể sửa đổi, hoặc là không kịp cứu viện, lại càng không đến được!

Đây là một trận chiến đã quét qua bốn đại lục, liên quan đến hàng trăm tỷ sinh linh!

Lập tức lúc này, cái gọi là nhân từ và thương hại không phải không cần thiết phải tồn tại, mà là không có thời gian để tồn tại.

Chưa bao giờ thiếu những người chưa từng trải qua chiến tranh mắng rằng: Cmn ngươi không có nhân tính sao?

Đồng đội của ngươi lần lượt chết ở trước mặt, ngươi lại thờ ơ như vậy, lại còn muốn giẫm đạp lên thân thể của bọn họ để tiếp tục bước về phía trước, ôi kéo thân thể của bọn họ để cản đao... Trong lòng ngươi không thấy đau sao?

Ngươi có còn là người hay không?

Người nói những lời này, trong mắt những người lính thực sự từng ở ngoài tiền tuyến, từng thấy máu thấy người chết chính là những kẻ ngây thơ ấu trĩ đến mức nên mắng chết cả nhà hắn!

Bởi vì ở trên chiến trường, đừng nói là thương hại, chưa nói đến đau buồn, thậm chí còn không có thời gian để khóc!

Một khi nước mắt chảy ra sẽ khiến ngươi không nhìn rõ kẻ địch. Thời khắc này, mặc dù chỉ mờ mắt nửa giây đồng hồ thôi cũng đã đủ để ngươi chết hơn mười lần rồi!

Sau chiến tranh có để bi thương và nhớ lại, thế nào cũng được, nhưng mà trong chiến đấu...

Nghĩ cho chính mình.

Giống như giờ phút này!

Phòng tuyến của đại lục Tinh Hồn, đang ở cánh đồng tuyết Bạch Sơn!

Chiến sĩ Tinh Hồn và Vu Minh tiếp tục củng cố pháo đài trên cơ sở ban đầu của Anh Hồn Quan.

Trên bầu trời đổ tuyết lớn, tuyết rơi lất phất và dày đặc, phòng tuyến tám nghìn dặm của Bách Sơn chỉ toàn sương trắng!

Nhưng tất cả mọi người đều biết một chuyện, chẳng bao lâu nữa, lớp tuyết hàng trăm nghìn năm ở dãy núi Bạch Sơn này sẽ bị nhuộm đỏ, thậm chí còn bị máu tươi nóng bỏng làm tan chảy!

Nơi này, sẽ trở thành mảnh đất tử chiến thực sự!

Bởi vì phía sau nó chính là đất đai màu mỡ vạn dặm, là vùng đất bằng phẳng, chính là đất liền Tinh Hồn!

Một khi từ bỏ nơi này, hoặc là phòng tuyến bị ma chúng phá được, trong bán kính ba mươi ngàn dặm phía sau đại lục Tinh Hồn sẽ không còn rào cản tự nhiên nào như vậy nữa.

Mặc dù cũng có núi non, cũng có rừng rậm, nhưng không có màn chắn địa lý nào đủ để kết nối chúng lại với nhau.

Mặc dù bố trí phòng ngự, Ma tộc bị ngăn trở cũng có thể dễ dàng đi vòng qua.

Thế nên nơi này... đối với đại lục Tinh Hồn, nó đã là cửa ải cuối cùng.

Bình Luận (0)
Comment