Trước đó khi đánh tan Thiên Lang Quan, trong quan có hai tên theo Ma Tổ, cũng thuộc siêu cường giả của ba đại lục đỉnh phong, lại không lâu trong lúc hai bên khai chiến, đã ngã xuống, ngay cả một đối thủ thích hợp chôn cùng cũng không có, người nói có bi ai hay không chứ, ngươi nói ở trong đó có chỗ nào khó nói không chứ!
Không thể không nói, mọi chuyện không thể ngẫm lại, một khi ngẫm lại, há lại chỉ có từng đó càng nghĩ càng thấy sợ, quả thực không cần quá khủng bố. Nhất là trải qua sau khi tự mình tưởng tượng...”
Ma Tổ La Hầu lại mắng một câu Ma tộc thô tục.
“Ông đây không phải kiêng kị hắn, mà là thật sự không muốn gặp hắn! Ta thà rằng làm một trận với Hồng Quân cũng không muốn nhìn thấy con khỉ này! Đm, ông đây chính là kiêng kỵ hắn, kiêng kỵ cái tên cặn bã này...”
Trước đó La Hầu cả đời này cũng sẽ không nghĩ đến chính mình thế mà lại kiêng kỵ một tên cặn bã mà dùng hai đầu ngón tay đã có thể bóp chết như vậy...
Đương nhiên, nếu là Chu Yểm tự mình biết, mình lại có tư cách làm Ma Tổ La Hầu kiêng kị, đoán chừng đã trực tiếp đã là thời khắc cao quang cực hạn đời này.
...
Đại quân Ma tộc ngược gió đạp tuyết, bắt đầu tiến công!
Mà bên này ba tộc liên quân, tất nhiên là hết sức chống cự, một lần lại một lần đánh lùi tiến công của Ma tộc.
Bầu không khí xung quanh lần này lại khác lạ với lúc trước, khí hậu rét lạnh thấu xương, trên trời tuyết lớn vẫn luôn rơi xuống không ngừng không nghỉ...
Sau đó Lộ đám người Tả Trường Lộ ngạc nhiên phát hiện... Lần này, ngay cả chiến trường cũng không cần thu thập.
Nhìn thấy một màn trước mắt, làm cho rất nhiều người liên quân suýt nữa ngay cả bữa cơm tối qua cũng phun ra.
Đại quân Ma tộc thế mà lấy thi thể của đồng bào chết trận, những thi thể kia còn hình dạng đầy đủ hoặc là bộ phận hoàn chỉnh, tìm để kéo về nấu nấu ăn...
“Cái này cmn còn là người? !”
Du Đông Thiên trừng mắt gào thét không thể tin.
“Bọn chúng vốn cũng không phải là người!”
“Ma tâm ma tính, vượt ngoài nhận biết của chúng ta, chẳng có gì lạ!”
“...”
Nếu nói Ma tộc nuốt luôn thi thể của tộc nhân mình, khiến cho đến ba đại lục liên quân kinh ngạc buồn nôn, phát hiện tiến thêm một bước lại là những lần nuốt chửng đồng bào và ăn thi thể kia mà quân đội Ma tộc đã ăn, sức mạnh từng cái một lại có biên độ tăng trưởng lên tương đương!
Phát hiện này, nhận thức điều này, làm cho đến liên quân bên này càng trợn mắt há hốc mồm, đáy lòng phát lạnh!
Cái cmn... Cuối cùng chúng ta là đang đang tác chiến với cái gì?
Tả Trưởng Lộ lập tức hạ lệnh: “Thi thể tướng sĩ liên quân chết trận, ưu tiên cố gắng hết sức cướp về!”
Mệnh lệnh này, được toàn thể liên quân chân thành đồng ý!
Đúng vậy, chúng ta có thể chết trận, nhưng chúng ta dù sao cũng không thể chịu được sau khi chết trận còn bị Ma tộc nấu lên ăn...
Mà một đám quân sĩ thuộc quyền của Nguyên Đạo Minh hai mắt đỏ bừng, cả người giống như căm phẫn và tức giận muốn nổ tung.
Chỉ là nhìn thấy dáng vẻ của Ma tộc trước mắt, đã không khó đoán được... Hiện tại cố hương của mình, những dân chúng ở lại kia, những anh em đồng bào ở lại đấu tranh cản phía sau...
Đoán là còn rất nhiều, thậm chí phần lớn đều đã biến thành đồ ăn của Ma tộc, bị ăn sống...
Đây là chuyện vừa tưởng tượng đã có thể nghĩ ra được, mà hiện thực, thậm chí so điều đó càng đáng sợ hơn.
Hơi thở trên người mọi người sôi trào.
“Nếu không địch lại, nhất định tự bạo! Ngăn chặn lỡ không kịp đoạt lại thi thế bị Ma tộc ăn...”
“Nói không sai! Ông đây vừa nghĩ tới có một ngày ông lại có thể biến thành phân của Ma tộc đã buồn nôn đến ăn cũng không ngon.”
“Cút ông nội mày đi! Ông đây đang ăn cơm! ! Ngươi đang nói cái chó má gì thế!”
“Ngươi ăn cái rắm, người đoán xem, nếu như ngươi bị Ma tộc ăn, sau đó lại bị tiêu hóa ra, là nhão hay là cứng?”
“Oẹ ~~~~” bữa cơm này coi như ăn cũng như không.
Bên cạnh có không ít người cũng trợn trắng mắt vẻ mặt im lặng bỏ bát cơm xuống... Chẳng những là lại không thấy ngon miệng... Còn có buồn nôn, vài ngày kế tiếp chỉ sợ cũng muốn ăn cũng nuốt không trôi...
“Cái đậu móe ngươi đừng chạy... Ông đây không đội trời chung với ngươi...”
...
Không thể không nói, hành vi tàn bạo của Ma tộc, khơi dậy tư tưởng cùng chung mối thù của các chiến sĩ ba đại lục bọn họ trước nay chưa có.
Từ ngày này trở đi, chiến đấu càng thêm kịch liệt, càng thêm thảm thiết.
Chiến sĩ liên quân bày ra là những đòn chém giết hoàn toàn không cần mạng, phản công...
Được chứng kiến thái độ Ma tộc đối đãi với người ba đại lục, lại không có người nào sẽ không liều mạng.
Nghĩ đến đây đạo phòng tuyến thất thủ, thế gian phồn hoa sau lưng, tất cả phụ lão hương thân đều sẽ biến thành đồ ăn bị cắn xe trong miệng Ma tộc, là mỗi người đều không chịu được!
Cuộc chiến công thủ đang ngày tiếp nối đêm, càng ngày càng tiến tới trạng thái thảm thiết.
Mà Ma tộc cấp cao bên kia đang không ngừng tấn công, cũng đang khẩn cấp tập hợp tin tức.
Trước đó liên tiếp công phá hai tuyến phòng thủ, bắt được khá nhiều tù binh, mà một số dân chúng có quân lực cao hơn một chút cũng bị giữ lại một phần, đã biết hỏi ý tình huống ba đại lục.
Ma tộc cũng không hoàn toàn một loại chỉ biết quát tháo tranh đấu tàn nhẫn, cũng có rất nhiều người hậu cần, ví dụ như lần này tế vô số thư ký Ma tộc đang sửa sang lại sưu tầm rất nhiều đồ vật hữu dụng...
Cuộc chiến thảm thiết phát hỏa từ ngày đó là mở đầu, sau đó cũng chưa từng dừng lại.
Ngày ngày qua ngày khác, cả ngày lẫn đêm.
Mấy người Tả Tiểu Đa cũng không ngừng xuất kích, chiến đấu, giết địch.
Đám người Hải Hồn Sơn cũng đều chia tổ thành từng nhóm đi theo đại quân xuất kích, mỗi một lần đều là giết đến bị cướp về mình đầy thương tích...
Huyết mạch con cháu Vu tộc không thiệt thòi, chiến đấu hung hãn không sợ chết, giết địch như bổ dưa thái rau, mặc dù tu vi còn muốn cao hơn bọn hắn, chúng Ma tộc bạo ngược khát máu vẫn không phải kẻ địch của chúng, mà Vu N đại môn lấy được thành quả chiến đấu như vậy, một đám người hăng hái, cảm giác mình đã thành anh hùng, lúc tụ lại một chỗ, đều là cao giọng đàm luận giết địch như thế nào, giết hết địch quân cao giai.