Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2479 - Chương 2477: Yêu Tộc Rốt Cuộc Là Trở Về Từ Đâu?

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2477: Yêu tộc rốt cuộc là trở về từ đâu?

Tả Trường Lộ cân nhắc nói: “Nói cho con biết một chút cũng không sao, lần này Ma tộc đột nhiên thương lượng làm hòa, rõ ràng là không phù hợp với thói quen của đám Ma tộc kia... ta nghi ngờ rằng có điều gì đó gian trá trong đó.”

Tả Tiểu Đa giật mình: “Chỉ thế thôi?”

“Chỉ thế? Sao con có thể thốt ra được lời này hả?” Tả Trường Lộ không vui, nói: “Đây là chuyện lớn liên quan đến sự tồn vong của hàng trăm tỷ sinh linh đấy! Bất kỳ động tĩnh nào của Ma tộc đều đáng để chúng ta cảnh giác!”

Tả Tiểu Đa trợn to mắt, lời nói mang theo sự nôn nóng lo lắng: “Cha, mẹ, con cảm thấy Minh Phượng dường như có ý gì đó với Niệm Niệm mèo...”

Tả Trường Lộ trợn tròn mắt, một lúc lâu sau dường như không nhịn được nữa mới bật cười thành tiếng: “Thằng nhóc này... đùng là hay suy nghĩ kỳ lạ, Minh Phượng... người ta là nhân vật tầm cỡ nào chứ, đã sớm thoát ra khỏi những nhu cầu của một loài vật bình thường rồi... mức độ ghen tuông này của con cũng thật vô lý...”

Tả Tiểu Đa lo lắng gãi đầu, cuối cùng không thể không lên tiếng nói: “Cha, mẹ, làm sao con lại không biết Minh Phượng là thái cổ đại năng kiệt xuất chứ, nhưng Niệm Niệm mèo... thực ra, con đã sớm nghi ngờ về thân thế lai lịch của Niệm Niệm mèo rồi, cái này... sâu trong linh hồn của Niệm Niệm mèo, lại có dấu vết của băng diễm... là băng diễm đấy, cha.”

Tả Trường Lộ cau mày, trầm ngâm suy nghĩ: “Băng diễm? Chính là băng diễm của tộc Phượng Hoàng, thiên hoàng chí tôn trong truyền thuyết?”

“Phải đấy, cha không biết đâu, lúc con mới phát hiện còn vô cùng ngạc nhiên, thực sự dọa cho con một trận...”

Ngô Vũ Đình cau mày: “Không đúng, cả ta và cha con đều chưa phát hiện ra, làm sao con lại phát giác ra được? Hơn nữa, với đạo hạnh tầm thường và kinh nghiệm non nớt của con, làm sao biết đó là băng diễm mà không phải thứ gì đó khác?”

Tả Tiểu Đa ấp a ấp úng, ngượng ngùng nháy mắt với lão đại một cái, cuối cùng mới lắp bắp nói: “Cái này... khụ, bí mật nơi khuê phòng... cha mẹ, hai vợ chồng già hai người không cần phải hỏi chi tiết như vậy chứ?”

Tả Trường Lộ trừng mắt lên như muốn đánh người.

Nhưng đã được Ngô Vũ Đình ngăn lại.

“Vớ va vớ vẩn!” Tả Trường Lộ tức giận nói: “Con nghĩ nhiều quá rồi đấy! Con còn trẻ, đừng có ghen tuông quá thế! Cái gì mà bí mật khuê phòng, vớ va vớ vẩn... mau cút trở về tu luyện cho tốt, đừng có ngày nào cũng suy nghĩ lung tung nữa! Niệm Niệm mèo là được cha mẹ nuôi dạy từ nhỏ, với kiến ​​thức của bọn ta có cái gì mà không biết hả? Có cái gì mà không nhìn ra hả? Không bằng được con rồi sao?”

Hừ lạnh một tiếng rồi phẩy tay áo bỏ đi.

Ngô Vũ Đình cũng cười khổ gật đầu lấy ngón tay chọc chọc lên trán Tả Tiểu Đa: “Con đấy, con nói xem sao hôm nào trong lòng con cũng nghĩ chuyện gì đâu đâu vậy, có thể làm chút chuyện nghiêm túc được không!”

Trước khi nói xong, cũng đã đi theo Tả Trường Lộ.

Tả Tiểu Đa mở to hai mắt, không nói nên lời.

“Những gì con nói là sự thật mà, sao hai người lại không tin con chứ...”

Là chồng của Tả Tiểu Niệm, tự coi là người thân thiết nhất trên đời này, chẳng khách khí khi nói rằng, sự thân thuộc của Tả Tiểu Đa đối với Tả Tiểu Niệm còn nhiều hơn so với cha mẹ nhiều.

Còn có trong một lần song tu, cả hai người đều bất giác rơi vào trạng thái cực lạc tuyệt vời.

Cũng chính vào lúc đó, Tả Tiểu Đa đã vô tình phát hiện ra băng diễm đáng sợ ẩn trong cơ thể của Tả Tiểu Niệm.

Loại sức mạnh không thể giải thích đó khiến cho nguyên hỏa của hắn cũng phải chấn động!

Nhưng một khi được kích hoạt, bản thân Tả Tiểu Niệm cũng không phát giác ra băng diễm và nguyên hỏa đã tạo thành một sự hợp nhất tinh vi, sau khi nước lửa kết hợp, băng hỏa giao hòa, lại tạo thành một tốc độ tu hành đáng sợ đến cực điểm!

Cùng là vận hành trong một chu thiên, nhưng lại có hiệu quả và tốc độ lớn hơn gấp mười lần so với khi song tu thông thường!

Nhưng loại tình huống đó thường phải xảy ra lúc đôi bên rơi vào tình trạng giao hòa cực lạc, lúc bình thường căn bản sẽ không xuất hiện, không chịu khống chế, có thể nói là cực kỳ hy hữu.

Vì vậy, Tả Tiểu Đa càng ngày càng nỗ lực hơn.

Nhưng bởi vì Tả Tiểu Đa ngày càng cố gắng, nên Tả Tiểu Niệm cũng càng ngày càng sợ hãi...

Mà Tả Tiểu Đa đã điều tra rất lâu, cùng với những suy đoán của chính mình, hắn đã mơ hồ đoán ra rằng băng diễm đó chính là vật thừa kế tối cao của tộc Phượng Hoàng thần thánh! Ngay cả Thủy Phượng, người đã cưỡng chế cả thế giới hồi đó, cũng chưa tu luyện thành băng diễm cửu trùng thiên hoàn chỉnh.

“Cha mẹ đều không tin... Xem ra ta là người duy nhất có thể bảo vệ Niệm Niệm mèo rồi...”

Tả Tiểu Đa thở dài, bất giác nhớ tới lúc phượng mạch xung hồn ở thành phố Phượng Hoàng năm đó.

“Niệm Niệm mèo, ta nhất định sẽ bảo vệ nàng!”

“Luyện công! Luyện công! Ta phải trở nên mạnh mẽ hơn! Cho dù thân phận của Niệm Niệm mèo là gì, hiện tại nàng ấy chỉ có một thân phận duy nhất, chính là vợ của ta!”

Tả Tiểu Đa lại bắt đầu phấn đầu thêm lần nữa.

Thái độ của Minh Phượng khiến Tả Tiểu Đa cảm thấy một mối nguy cơ không giải thích được, nhất định phải tích cực đối phó, liều mạng đối phó.

Trong lòng Tả Tiểu Đa quyết tâm.

“Lỡ như Niệm Niệm mèo là thứ cuối cùng mà Phượng tộc đã sớm lập ra... thực lực nếu không đủ mạnh thì muốn tranh cũng không tranh lại! Ta đây đã làm một con chó độc thân nhiều năm như vậy, khó lắm mới tìm được một người vợ như ý, cả hai mới chỉ ở bên nhau được vài ngày... sao có thể dễ dàng buông tay!”

“Bất kể là ai, nếu dám có ý gì với vợ của ta, lão tử sẽ liều chết với kẻ đó đến cùng!”

Tả Tiểu Đa nghiến chặt răng, có chút tức giận.

Nhìn về hướng Minh Phượng đang rời đi, ánh mắt Tả Tiểu Đa chợt lóe lên.

Từ đầu đến cuối, Tả Tiểu Đa chưa bao giờ nghi ngờ vế cái vấn đề vớ vẩn đại loại như Minh Phượng có suy nghĩ thèm khát gì đó đối với Tả Tiểu Niệm.

Điều hắn lo lắng chưa bao giờ là điều đó.

Chắc chắn phải có một lý do gì đó khác.

Điều mà Tả Tiểu Đa lo lắng là những tính toán của một số thế lực từ xa xưa.

Đây mới chính là con dao găm vào trong tim hắn.

Thế nhưng, rốt cuộc là có chuyện gì...

Vấn đề này... vẫn nên tìm hiểu cho thật rõ ràng mới ổn!

Không hiểu làm sao mà cứ mãi canh cánh trong lòng, ngày nào cũng thấy khó chịu, không có sức sống, cả ngày cứ nghi thần nghi quỷ, cực kỳ khó chịu!

Bình Luận (0)
Comment