“Cáo từ!”
“Cáo từ!”
Kỳ Lân và Thủy Phượng tức giận rời đi, bụng căng phồng.
Nếu không phải vì đại kiếp thiên địa, e rằng bây giờ nơi đây đã có một trận ngươi chết ta sống rồi!
Con rồng vàng bay ngang qua bầu trời, hai con mắt to lớn nhìn Kỳ Lân và Thủy Phượng lần lượt rời đi, ánh mắt kiêu ngạo cùng vẻ mặt khinh thường.
“Vương, Long tộc chúng ta phải làm thế nào?”
“Nhất động không bằng nhất tĩnh, cứ tùy cơ ứng biến.”
“Rất nhiều Long tộc rải rác hiện đang làm việc cho các tộc khác, chuyện này phải giải quyết thế nào mới ổn ạ?”
“Chỉ có chúng ta mới có thể trở thành rồng, còn những tên khác chỉ là hạng xoàng xỉnh!
“Phải. Chỉ là chinh chiến hằng năm, tỷ lệ sinh sản của tộc chúng ta vốn đã thấp rồi... bây giờ còn chưa tới một vạn... e rằng...”
“Không sao. Long, phượng, kỳ lân đều ở trong tình trạng như vậy cả thôi, ngươi không cần bận tâm quá, thân trong đại nạn, cứ hết sức là được!”
“Rõ... vương, chuyện tam tộc hợp tác... haizz... lần này không phải để bàn chuyện hợp tác sao... sao lại?...”
“Haha, Long Phượng Kỳ Lân kiếp chính là do chúng ta dấy lên, sao lại phải dấy lên? Tam tộc long, phượng, kỳ lân chúng ta trước giờ đều có cảm giác chính mình chính là lão đại, không ai phục ai. Chính cái tính khí thối tha này đã dẫn đến đại nạn đấy... hợp tác, hoàn toàn cả nghĩ rồi! Bản vương chưa bao giờ nghĩ đến, lần này cũng chỉ là để đùa bỡn với họ thôi. Cho dù bọn chúng muốn hợp tác với chúng ta, ta đây còn chẳng muốn đâu! Chỉ dựa vào bọn nó, cái bộ dạng của bọn chúng? Xấu biết bao nhiêu?”
“Vương nói đúng ạ, hai tộc này không chỉ không có bản lĩnh, còn xấu xí vô cùng. Chúng ta không hợp tác với chúng cũng phải.”
...
Phượng tộc.
“Vương, đại kiếp lần này khác hẳn xưa kia, cực kỳ nguy hiểm, lần hội ngộ này của vương, vương có ý định hợp tác với bọn long tộc kỳ lân tộc không xứng tầm kia sao?”
“Đại trưởng lão, đến ngươi cũng cho rằng bọn chúng không xứng tầm, bổn vương lẽ nào lại nhìn trúng bọn nó sao?”
“Vương nói phải, thực lực hai tộc kia yếu kém, ngoại hình lại xấu xí khó coi, vai chính trong thế gian này phải là của Phượng tộc chúng ta.”
“Tất nhiên! Tuy Phượng tộc chúng ta hiện tại số lượng không nhiều, nhưng cô đọng mới chính là tinh hoa, chỉ có chuột mới một năm đẻ vài lứa, một lứa lại đẻ biết bao nhiêu, rồi lại có rắn, thứ đồ trông không khác gì bọn Long tộc kia, khó coi muốn chết... một ổ phải có mười mấy trứng, thật là...”
“Cả loài kiến nữa...”
“Phượng tộc chúng ta cho dù chỉ còn lại một tên cũng đủ để thống nhất thiên hạ!”
“Vương nói phải ạ! Phượng tộc chúng ta xưa giờ luôn là đệ nhất, là đấng cứu thế!”
Kỳ Lân tộc.
“Vương, cuộc gặp lần này thế nào?”
“Haha, long và kỳ lân đó lại thực sự muốn hợp tác với chúng ta để chống lại đại kiếp này cơ đấy... đã bị ta từ chối tắp lự rồi! Đồng thời còn văng một ngụm nước bọt vào mặt chúng, nếu không phải vì đại kiếp, bổn vương lại muốn cho bọn chúng đẹp mặt!”
“Vương làm đúng lắm, có kiếp nạn nào mà Kỳ Lân tộc chúng ta chưa từng trải qua? Chẳng việc gì phải hợp tác với bọn chúng!”
“Đương nhiên, hai tên ngốc tự cao tự đại kia căn bản không xứng hợp tác với Kỳ Lân tộc chúng ta! Kỳ Lân tộc này mới chính là nhân vật chính duy nhất trên thế giới này! Đặt Long tộc Phượng tộc ngang hàng với chúng ta trong Thượng Cổ Thần tộc đúng là một sự xúc phạm đối với chúng ta, bọn chúng mà cũng xứng được gọi là thần?”
“Vương thật uy vũ. Từ chối hay lắm! Bộ dạng hai tộc kia thực sự khiến người ta một lời khó nói hết. Lão phu năm xưa gặp lần nào là nôn thốc nôn tháo lần đó.”
“Điều đó đương nhiên! Ngươi xem hai tộc kia trông như thế nào, một bên giống con bọ, một bên giống con chim, vậy mà chúng còn tự hào như đúng rồi... thật khiến bổn vương ghê tởm! Chuyến này trở về ta đã phải tắm hai lần trên đường về đấy...”
“Vương, còn đại kiếp lần này thì sao?”
“Tộc chúng ta còn bao nhiêu?”
“Từ già đến trẻ cũng có sáu nghìn tám trăm tên.”
“Đủ rồi! Đủ để quét ngang long phượng, quân lâm hồng hoang rồi!”
“Vương nói phải!”
...
Đại lục, không còn là đại lục như trước đây nữa!
Bốn chữ ‘thế giới đảo lộn’ có thể nói là cực kỳ đúng, đúng trên từng milimet!
Tả Tiểu Đa đã sửng sốt nhận ra, hắn không thể trực tiếp hiểu rõ thế giới này nữa rồi.
Đúng, không phải là càng ngày càng không hiểu, mà là trực tiếp không hiểu được!
Tuy rằng tu vi của hắn đã thăng cấp đến đỉnh cao thế giới, cho dù tất cả các tộc đều đã trở về, hắn vẫn là người đứng trên đỉnh cao... Tuy nhiên, có vẻ như cái gọi là 'đỉnh cao' này có quá nhiều người thì phải!
Đỉnh cao lại người đông như mắc cửi, Tả Tiểu Đa cảm thấy chính hắn cũng say rồi...
Không phải nói sở dĩ đỉnh là đỉnh, nhỏ hẹp đến chỉ có thể dung thân cho một người, tối đa chỉ có hạn mấy người à?
Cảnh giới Đại La, từ trước đến giờ chính là tu vi đỉnh cao trong nhận thức của ba đại lục.
Đến mức tu vi của Tả Trường Lộ và đám người Hồng Thủy Đại Vu, thời điểm vốn không có đột phá, cũng không ở cái hàng ngũ này...
Tả Tiểu Đa nghĩ, làm sao cũng có thể cùng mười hai Đại Vu, Đạo Minh Thất Kiếm, Hữu Lộ Thiên Vương các loại... ngang hàng một lần, cũng xem như là được một lần đỉnh cao nhỉ?
Mặc dù người ngang hàng hơi nhiều, nhưng chẳng qua cũng chỉ là hai ba chục người...
Bây giờ ngược lại cũng tốt, hai ba chục người?
Nhân với một trăm cũng không quá!
Chí ít không phải đỉnh cao trong nhận thức của mình nhỉ!
Tả Tiểu Đa không khỏi sinh lòng bất mãn, ông đây làm việc vất vả, lao tâm lao lực, tốn sức tốn lực, thậm chí không tiếc bán đứng nhan sắc cho Niệm Niệm Mèo, chính là vì cái vị trí này, hôm nay leo lên rồi, nhưng phát hiện người ở cái cấp bậc này độ cao này lại nhiều như vậy! ?
Đây là đỉnh Kim Tự Tháp ư?
Đây mẹ nó rõ ràng chính là đồng bằng rộng lớn ấy chứ?
Ngọn nguồn bất mãn của Tả Tiểu Đa, đến từ con số điều tra của Tả Trường Lộ, cũng có thể nói là một phần danh sách.
Ở trong danh sách này, tu giả cảnh giới Đại La của cửu tộc, nhiều chừng tám ngàn sáu trăm người!
Hơn nữa... Mấy con số này còn chưa thống kê đầy đủ, bởi vì Nhân tộc Tinh Hồn không có năng lực điều tra đầy đủ Yêu tộc và Tây Phương tộc bên kia!
Thậm chí, cái con số khổng lồ này, là không bao gồm cường giả Bán Thánh trở lên.
Thậm chí có một số đỉnh Đại La, cũng không có mặt ở đây. Bởi vì Đại La trung giai và đỉnh Đại La, thực sự là chênh lệch quá lớn...
Mà Nhân tộc Tinh Hồn, ở trong này cũng chỉ chiếm cứ năm mươi tên, ngay cả số một trăm cũng chưa đủ.