Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2499 - Chương 2497: Hổ Tộc Triệu Phú Hổ Nhất Pháo!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2497: Hổ tộc triệu phú Hổ Nhất Pháo!

“Câu này... mà, hai vợ chồng các ngươi vào thành làm gì?”

“Khụ khụ, hai vợ chồng bọn ta ở ẩn núi sâu, ít hỏi chuyện thế gian, nhiều năm như vậy cũng chưa nói ra ngoài nhìn thấy cảnh đời... bằng không, sớm đại chiến rồi sao... Nhị Miêu nói muốn ra ngoài xem thử thế giới bên ngoài, ta cùng ra ngoài đi dạo... quan gia, đây là thành gì vậy?”

“Ngay cả thành gì ngươi còn không biết mà đến dạo?”

“Khụ khụ... yêu trong núi, yêu trong núi ít hiểu biết, tĩnh cực tư động, bằng không sao nói muốn xem thử thế giới bên ngoài...”

“Nhớ kĩ! Đây là thành Lôi Ưng, hiểu không? Trong này chính là lãnh thổ yêu tộc sát khu vực biên giới, không còn hoang vắng nữa... rốt cuộc ngươi từ khu rừng lớn nào đến vậy? Cho dù là thằng nhà quê, hai vợ chồng các ngươi cũng quê đến mức độ khiến người ta ngạc nhiên, hoàn toàn không có thường thức...”

“Xuất thân địa phương nhỏ, khắp nơi đều sầm uất hơn khu vực của bọn ta...”

“Bỏ đi, đi vào mở rộng tầm mắt đi, đúng rồi, nhìn thấy Lôi Ưng Vệ cẩn thận một chút, đám ngốc đó vừa mới bị phạt đang bị khiển trách kìa, bọn ta mới tạm thời điều qua để giúp đỡ... nếu mấy tên đó ra đây, chỉ e sẽ không vui vẻ, hai vợ chồng các ngươi không có bối cảnh gì, cẩn thận một chút, đừng trêu vào đám ngốc đó.”

“Vâng, vâng, cảm ơn lòng tốt của quan gia, chỉ dẫn này cho vợ chồng bọn ta.”

Nói xong thu ‘Giấy chứng nhận’ vào.

Hai người lần nữa nhìn nội dung thông tin phía trên.

Ừm, Hổ Nhất Pháo, Hổ Nhị Miêu, cái tên không tệ - Tả Tiểu Đa thầm nghĩ.

Mà nơi nào đó trong thành, một thanh niên hơi rượu phảng phất toàn thân, nằm nghiêng trên hương tháp ở Hồ Tiên Lâu, nhìn một đám hồ yêu đáng yêu nhảy múa đột nhiên kinh ngạc.

Lập tức trên người mạnh mẽ dâng trào một đám minh hoàng hỏa diệm ẩn hiện lưu chuyển, một con Tam Túc Kim Ô ẩn hiện lóe lên, giây phút đó làm bốc hơi hương rượu đến không còn tung tích....

Nhíu mày tự lẩm bẩm: “Không phải nói để ta đến trước gánh vác cuộc chiến nhỏ này trước sao? Sao... lại phái ra một tên? Đây là cái gì? Không đúng, không đúng.... khí tức này, lạ như vầy, nhưng rõ ràng lại chính là...”

Nhìn thấy thành niên trầm tư, người hầu bên cạnh vẫy tay, các hồ yêu dừng biểu diễn âm nhạc.

Giây phút đó, toàn bộ Hồ Tiên Lâu có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

Thanh niên nhíu mày, suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng sắc mặt nặng nề đứng dậy, nói: “Tính tiền đi.”

“Thái tử gia có thể đến chính là may mắn của bọn ta, nào còn có thể...”

“Tính tiền.”

Sắc mặt thanh niên nặng nề, ra ngoài trước.

Người hầu ném một túi Tinh Hồn Ngọc vào trong lòng hồ yêu của Hồ Tiên Lâu ở sau lưng, lạnh lùng cười nói: “Cửu thái tử có thể thiếu ngươi chút tiền này?”

Xoay đầu đi.

Sau lưng, chủ của Hồ Tiên Lâu, hồ yêu đẹp hết thời cả khuôn mặt đều mất mát....

Mất đi một cơ hội nịnh hót tuyệt vời như vậy....

Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm hóa thân thành Hổ Nhất Pháo và Hổ Nhị Miêu, hai vợ chồng lông xù đang đi dạo qua lại trong thành Lôi Ưng, nhìn ở đâu cũng cảm thấy mới mẻ.

Công bằng mà nói, thành Lôi Ưng này, trừ trực quan có chút mất trật tự, còn nữa chính là trừ tụt hậu về khoa học kĩ thuật, những cái khác cũng không khác gì xã hội nhân loại.

Nếu nói thành phố của xã hội nhân loại là không khí thời đại khoa học kĩ thuật của thế kỷ mới, vậy thì thành Lôi Ưng nói chung chính là kiến trúc thành phố xã hội phong kiến mấy chục ngàn năm trước.

Các loại nghề nghiệp buôn bán, môi trường văn hóa, xây dựng sinh kế, cơ bản nên có đều có, ít có thiếu sót.

Nhất là phương diện nề nếp, luật và nghị định càng nghiêm ngặt, ví dụ, trong thành không được đánh nhau, còn nghiêm khắc hơn, thậm chí dữ dội hơn xã hội phong kiến của xã hội nhân loại.

Đương nhiên, trên có chính sách dưới có đối sách, một vài cuộc ẩu đả không tuân theo quy tắc, cũng thấy khắp nơi.

Tinh lực của mọi người không có chỗ phát tiết, nhìn không vừa mắt nhau thì càng thêm rất bình thường.

Hoặc là đánh trong thời gian ngắn bản thân chạy trốn, hoặc là bị bắt được và đưa đến cơ quan Yêu An, hoặc là có chỗ bị phạt tiền, hoặc là có chỗ tạm giam thậm chí trực tiếp bị bắn chết cũng là chuyện rất hiếm...

Nhưng mà cũng có yêu bình yên an toàn ra ngoài, cơ bản những loại yêu này khá có quan hệ, như người có quyền, người có tiền, năng giả của xã hội nhân loại gần như chênh lệch...

Nói tóm lại.... người và yêu, cơ bản giống nhau.

Mà lúc này Hổ Nhất Pháo và Hổ Nhị Miêu do Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm đóng giả thuộc loại không có tiền, cũng không có quan hệ, dương nhiên phải thành thật, không những không dám gây rắc rối mà còn cực kì sợ phiền phức, nhất là sợ phiền phức sát người.

Bên cạnh không ngừng có người đầu sói, người đầu sư tử, người đầu báo, người đầu rắn, người đầu chim, cực kì nổi bật, đủ mọi thể loại yêu tộc kì quái đi qua di lại.

Trong đó người đầu gấu trúc ít nhất, người đầu chim nhiều nhất.... “Thiên hạ rộng lớn, thật sự kì diệu không thôi.” Trong lòng Tả Tiểu Niệm tặc lưỡi ngạc nhiên, truyền âm cho Tả Tiểu Đa.

Không đến yêu tộc, sao có thể nhìn thấy được nhiều cảnh tượng kì diệu như vậy.

“Vạn biến không rời khỏi tổ tiên của nó, nếu ngươi thay thế tướng mạo của yêu chủng thành tướng mạo anh tuấn, xấu xí, xinh đẹp của nhân loại, thật ra cũng không sao cả!” Tả Tiểu Đa thấp giọng trả lời.

Điểm chú ý của Tả Tiểu Đa không phải bề ngoài của yêu chúng, hắn rải rác thần thức ít ỏi, cảm ứng vài lần, phát hiện rất nhiều yêu chúng rêu rao khắp nơi, có rất nhiều yêu tu vì đều không tầm thường.

Một bộ phận tương đối đều có tu vi cấp độ Phi Thiên, Hợp Đạo, thậm chí còn cảm nhận được vài đại yêu Hỗn Nguyên cảnh, huyên hoang đi.

Cho dù là Tả Tiểu Đa hay là Tả Tiểu Niệm, hai người biết rất rõ, với trình độ tu vi của những yêu tộc này, biến thành hình người hoàn chỉnh chẳng qua là chuyện bình thường.

Nhưng bọn họ đang trong khu vực yêu tộc, tự hào về diện mạo tộc mình.

Nếu tùy tiện xuất hiện đầu nhân loại, trái lại sẽ bị xem như dị loại...

Đương nhiên, trong những lầu xanh khá truyền thống, dựa vào một vài tài nghệ truyền thống kiếm sống không liệt kê ở đây....

Đến nơi như vậy, cho dù Tả Tiểu Đa hay là Tả Tiểu Niệm đều khó tránh phát ra tiếng thở dài: “Đm, yêu quái thật sự nhiều!”

Thật ra đối với yêu tộc mà nói, mới là trạng thái bình thường nhất, ví dụ nói một người sống trong thành phố nhân loại đi đến thành phố lớn của nhân loại, hiếm ai sẽ cảm thán ‘Người thật nhiều thật kì lạ’.

Bình Luận (0)
Comment