Oa Hoàng Kiếm bị kinh ngạc đến phát ra tiếng kiếm kêu dài!
“Keng~~~”
Dù kinh nghiệm nó phong phú thế nào, làm sao cũng không ngờ, đường đường là thất thái tử điện hạ của yêu tộc, lại dùng cách thức này, hoàn thành biến hình.
Chỉ vì sợ bị nhổ lông... cho nên dứt khoát biến hình, chạy trốn..... ?
Đây... thật sự là... chậc chậc chậc...
Mắt thấy Tiểu Tiểu biến hình, biến thành em bé đáng yêu, bản năng người mẹ lại trỗi dậy, trái tim Tả Tiểu Niệm mềm nhũn ra, bắt đầu lải nhải giáo dục Tiểu Tiểu mặc quần áo, đánh răng mang giày v.v...
Tư thế này dẫn đến một bụng suy nghĩ đố kị, ghen ghét của Tả Tiểu Đa, hận không thể thay vị trí của Tiểu Tiểu, chị Tiểu Niệm, ta cũng muốn hôn, ôm bế lên cao!
Nhưng việc Tiểu Tiểu làm người toàn thân không được tự do, đấu tranh dữ dội, khuôn mặt nhỏ non nớt nhăn nhó viết đầy không tình nguyện.
Lại còn phải mặc quần áo....
Còn có nhiều chuyện phiền phức như vậy... sớm biết sau khi biến hình phiền phức như vậy, còn không bằng làm con quạ cơ...
Bị nhổ lông chỉ là đau trong chốc lát, bây giờ, có lẽ là vướng víu vô số năm tháng!
“Cẩu Đát, sau này ngươi dẫn theo Tiểu Tiểu, phải học tắm, mặc quần áo, cầm đũa, các loại lễ nghi, các loại kiến thức, các loại chú ý... ra ngoài nhất định không thể làm mất mặt nhà chúng ta...” Tả Tiểu Niệm thành thật dặn dò Tả Tiểu Đa.
Tả Tiểu Đa cũng trợn tròn hai mắt: Cái giề? Những thứ này đều là ta phải làm?
Đm, còn không bằng chết phức đi cho rồi?
Phúc lợi gì đó không hưởng được, còn phải trông trẻ con, ông trời ơi, đây là ngươi trừng phạt ta vì chuyện gì đó sao?
Tiểu Tiểu vừa ngoan ngoãn luyện mặc quần áo, vừa cười thần bí nói: “Mẹ ơi, mấy ngày này ta luôn nằm mơ, mơ thấy mình thực ra là một con chim khác, ai ya thật kì diệu...”
Ánh mắt Tả Tiểu Đa lập tức nghiêm túc: “Ngươi mơ thấy cái gì? Nói cho mẹ nghe đi.”
“Ta mơ thấy.... ta vẫn là một con quạ, chỉ là có rất nhiều anh chị em, sau đó... còn có mẹ ruột mỗi ngày vẻ mặt hà khắc, còn có cha ruột mỗi ngày đánh ta... không phải hiếm lạ gì, nào có tốt như bây giờ...”
Tả Tiểu Đa: “... Khụ khụ, trong mơ mơ thấy đều ngược lại, chuyện này chẳng qua là bình thường, trong mơ rất nhiều anh chị em, hiện thực ngươi chỉ có một mình, mẹ ngươi là ta yêu thương ngươi bao nhiêu, nào có hà khắc, còn có cha ngươi... cũng vì muốn tốt cho ngươi, biết chưa, phải trân trọng nhé!”
“Ồ ồ.” Tiểu Tiểu ngoan ngoãn gật cái đầu nhỏ, duỗi tay bắt đầu sờ mông, sau đó bắt đầu sờ cánh tay, lảm nhảm nói: “Bên này rõ ràng bị nhổ hai cọng lông, cũng không nhìn ra có gì khác nhỉ...”
Nói xong thì ngồi cười ngốc.
Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm nhìn nhau, nhìn thấy vẻ mặt vô cùng phức tạp trong mắt đối phương.
Tả Tiểu Niệm truyền âm: “Tiểu Tiểu sẽ không phải khôi phục trí nhớ của mình rồi chứ?”
“Nhất định có xu hướng này, mà đây cũng là hướng phát triển ắt phải có, là chuyện sớm muộn thôi.” Tả Tiểu Đa gật đầu.
“Vạy sau khi hắn khôi phục trí nhớ, là Tiểu Tiểu, hay là thất thái tử của Yêu Hoàng?” Tả Tiểu Niệm buồn rầu lo lắng.
Tả Tiểu Đa cười hihi: “Chúng ta kết duyên với hắn, chính vì duyên, lại không cầu hắn cái gì, khi đó đương nhiên để cho hắn tự mình lựa chọn đi. Nếu muốn trở về... vậy thì trở về, tóm lại không thể cưỡng ép giữ lại, không cần thiết người thân trở thành kẻ địch.”
Ánh mắt Tả Tiểu Niệm ấm áp: “Được.”
Chỉ nghe Tả Tiểu Đa nói: “Ta biết trong lòng ngươi không nỡ, nhưng ràng buộc giữa Tiểu Tiểu và chúng ta, vì duyên mà sinh, nhưng không thể cưỡng cầu quá nhiều, ngày sau của chúng ta đương nhiên có con cái của mình, nếu ngươi muốn, sinh nhiều thêm mấy đứa cũng không ngại.”
“Hứ!”
Cả khuôn mặt Tả Tiểu Niệm ửng hồng, ngoảnh đầu đi.
Tả Tiểu Đa hihihaha đuổi theo.
Hai người song song ra khỏi Diệt Không Tháp, chuyện yêu khí đã có thể giải quyết, đương nhiên phải tiến hành hành động tiếp theo, trước sau thân ở chỗ hiểm yếu, càng sớm kết thúc càng tốt.
Vì thế... trên đường lớn của yêu tộc, xuất hiện hai con hổ yêu, một đầu người tai hổ, miệng to chậu máu, toàn thân lông màu vàmg, sau lưng kéo một cái cái đuôi lông xù, lớn như roi thép, một con khác dáng vẻ tương đối xinh xắn, đầu ngươi tai hổ, dáng vẻ xinh đẹp, toàn thân cũng lông vàng, sau lưng kéo theo một cái đuôi lông xù.
Tu vi hai hổ yêu đều không cao, chẳng qua cấp bậc Quy Huyền, lúc này đi dạo tưng bừng nhộn nhịp trên đường lớn yêu tộc, có thể nói không chút vừa mắt, càng đừng nói hai tên hổ yêu này ở đâu cũng đều lộ ra vẻ nhát gan, tóm lại chính là dáng vẻ rất khó buông tay.
Rất rõ ràng, đây là hai vợ chồng hổ yêu, chỉ là lúc hổ yêu đực này luôn híp mắt nhìn đuôi hổ yêu cái, luôn lộ ra một kiểu biểu cảm rất dung tục....
Mà mỗi lần lúc như vậy, dáng vẻ hổ cái luôn rất tức giận, e thẹn khó hiểu, cảm thấy phạm tội dụ yêu, câu dẫn yêu...
Hai con hổ này nhàm chán đi một đoạn đường, mãi cho đến lúc sắp tiến vào thành trì, hai vợ chồng hổ yêu bị cản lại.
“Xuất trình chứng nhận thân phận của các ngươi!”
Hai tuần tra yêu tộc, dễ dàng nhận thấy chính là Bạch Sư tộc chúng, thân thể con người, đầu sư tử trắng khổng lồ, đặc trưng chủng tộc vô cùng rõ ràng, nhưng thấy ánh mắt hai sư trang nghiêm nhích đến gần, vẻ mặt chấp hành nghiêm chỉnh pháp luật,
“Chứng nhận thân phận?” Hổ đực kinh ngạc.
“Đúng, chứng nhận thân phận! Mau lên!”
Hình như hổ cái bị dọa, trốn sau lưng chồng.
Hổ đực cưỡng ép làm ra dáng vẻ rất sảng khoái lấy ra giấy chứng nhận của mình, cười nói: “Hai vị quan gia vất vả rồi.”
“Bớt lôi kéo làm quen.”
Một sư yêu cả khuôn mặt cương trực công chính, lạnh lụng nói một câu, mở giấy chứng nhận ra, nói: “Hổ Nhất Pháo?”
“Vâng, vâng, chính là tiểu yêu.” Hổ đực gật đầu cúi chào.
“Hổ Nhị Miêu?” Sư yêu nhìn hổ cái, lại đưa ra câu hỏi.
Hổ cái xấu hổ gật đầu.
“Hổ Nhất Pháo và Hổ Nhị Miêu... lại còn là hai vợ chồng yêu đăng kí hợp pháp.” Sư yêu không nhịn được theo thói quen gật đầu, gần như cảm thấy có chút khó tưởng tượng...
“Vâng, vâng hai vợ chồng bọn ta đám cưới nhiều năm rồi...” Hổ Nhất Pháo cười nói.
“Là hổ yêu, đám cưới lâu như vậy chưa ly hôn, thật sự là chuyện hiếm lạ.”
Sư Yêu đôi mắt đầy ngưỡng mộ nhìn Hổ Nhất Pháo, vỗ vai hắn nói: “Không dễ dàng gì nhỉ các anh, xem ra hổ cái này tính nết không tệ.”
“Như nhau thôi, mấy ông già nhà bọn ta vẫn có thể bị mấy bà già gây khó dễ.” Hổ Nhất Pháo cười xum xoe.