Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2549 - Chương 2547: Ta Trở Về Rồi! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2547: Ta trở về rồi! (2)

Bốn phương tám hướng.... vô số mây mù dần dần bay lên.

Vô số người, vô số sinh linh, đều đang la hét.

Dùng sinh mạng, dùng linh hồn, kéo gào khàn cổ để hét....

“Thả ta ra~”

“Ta muốn trở về!”

“Sư tôn ta trở về rồi!”

“Toàn bộ hồng hoang, ai dám ức hiếp tiên Tiệt giáo ta!”

Cũng có người đang ngăn cản, đang mỉa mai châm chọc.

“Tiệt giáo cái gì, mấy trăm ngàn năm trước sớm đã mất rồi!”

“Còn muốn quay về, có tác dụng gì!”

Nhưng vô số sinh linh, vẫn nhảy lên không, cương quyết bay về hướng đó, giống như thiêu thân bay vào lửa, không chút do dự, chỉ một mục tiêu, một khu vực duy nhất!

Cũng vì thế, có vô số thế lực, đang mở rộng cướp giết giữa đường.

Vô số trận chiến, đang bộc phát trên không, không ngừng có cường giả bị giết!

Đúng lúc, một luồng ánh sáng ngũ sắc lấp lánh trên không: “Đệ tử Tiệt giáo trở về, người dám ngăn cản, kết thù vĩnh viễn, không chết không thôi!”

“Đệ tử Tiệt giáo trở về, người dám ngăn cản, kết thù vĩnh viễn, không chết không thôi!”

Từng luồng tinh thần lực ngang ngược, đang xao động tới lui trên không gian bao la.

Cảnh báo bốn phương!

Tả Tiểu Đa nhìn điểm phía trước bên kia, trên biển mênh mông, thần niệm tung hoành đan xen xông lên trời, lập tức với tu vi thực lực hiện nay của hắn, vẫn không nhịn được thầm tặc lưỡi.

Tiệt giáo này....

Rốt cuộc lai lịch thế nào?

Ngang ngược, điên cuồng như vậy!

Trong chín tộc, có vẻ cũng không có tộc quần Tiệt giáo này, nhưng bây giờ, nhìn tư thế này, quả thật giống như muốn trở thành kẻ thù của toàn thế giới!

Yêu tộc, các ngươi không quan tâm.

Nhân tộc, các ngươi không quan tâm.

Tây Phương giáo, các ngươi không quan tâm.

Đạo tộc, các ngươi cũng không quan tâm.

Cho dù là Linh tộc, Ma tộc, Vu tộc... các ngươi đều không quan tâm.

Thậm chí, các ngươi ngay cả thiên đạo, cũng dám kêu không quan tâm!

Đám điên này ở đâu xông ra ngoài?

Chú ý trên biển lớn mênh mông, nghe thấy từng âm thanh hô hào, ánh mắt chị Vân, càng ngày càng kích động, càng ngày càng cấp bách, càng ngày càng cuồng nhiệt.

Trong mắt nàng, giống như chỉ có sự tồn tại của kiếm quang phía trước.

Thậm chí nàng không muốn nói chuyện với bất kì người nào.

Ánh mắt nàng lấp lánh, chỉ cần có thể để nàng trở về, cho dù thân tử đạo tiêu ở hướng kiếm quang phát ra đó, cũng ngọt ngào!

Không oán không hận!

Gần rồi!

Rất gần rồi!

Đã đến được biển lớn mênh mông.

“Sư tôn, ta trở về rồi...” Chị Vân nhỏ giọng hô.

Theo chỗ kiếm quang rực rỡ đó càng ngày càng gần, trong mắt đều là gió cuốn mây dồn, ở đó một trận ác chiến đang diễn ra, đủ loại hung thú thượng cổ, đủ loại kim quang phật đà, đang toàn lực ra tay.

Hơn nữa phương hướng đó, đang có một đám nhân mã chiến đấu đến chết, tiến lên một hướng khác!

Theo chiến sự kéo dài, không ngừng có sinh linh toàn thân tắm máu, chỗ khác thường trên người, bốn phần năm vết rách đang rơi xuống biển lớn mênh mông.

Ánh sáng ngũ sắc liên tục lập lòe, mà bên phía Tả Tiểu Đa nhìn thấy, chỉ cảm thấy chân trời xa xôi đó, giống như đang mở dạ hội, trong mắt đều là ánh sáng đỏ lục, đung đưa tới lui.

Hơn nữa từng tiếng hét tiếng gầm, đang rung động hư không, còn có mưa máu như trút nước, rơi xuống trần thế.

Trên một cái đảo giữa trung tâm biển.

Một thanh bào đạo nhân đang chắp hai tay sau lưng, đứng trên đỉnh núi cao nhất của hòn đảo, bất chấp gió lớn gào thét, thổi đến mái tóc hắn phất phơ, áo bào tung bay.

Thanh bào đạo nhân đó lông mày dài như tóc mai, thân thể đỉnh bạt, diện mạo anh tuấn, trong mắt như có chu thiên tinh đẩu, chậm rãi xoay tròn, hoàn toàn không nhỉn ra biểu cảm cụ thể của hắn.

Hắn chắp tay mà đứng như vậy, đón gió nhìn vào khoảng không.

Giống như đang suy nghĩ cái gì.

Lại giống như, đang chờ đợi.

Ánh mắt của hắn, giống như xuyên qua hư không mênh mông, nhìn thấy từng màn vì trở về mà chém giết lẫn nhau.

Vốn dĩ hai cọng tóc mai của vạn cổ trường thanh, đã xuất hiện hoa râm.

Loại hoa râm này, chính là tổn hao tâm huyết Thánh Nhân mà xuất hiện, ngay cả bản thân hắn, cũng không thể khôi phục.

Hoặc là thay đổi mọi lúc, có thể tùy tâm hóa thành. Nhưng mà, một khi trở về diện mạo vốn có, hai sợi tóc hoa râm này sẽ xuất hiện.

Hắn cũng không bằng lòng hồi phục.

Vì đây.... là từng phần nhớ nhung trong lòng.

Là từng phần vô cùng phẫn nộ và đau xót.

Thanh bào đạo nhân xuyên qua tất cả hư không, đã nhìn thấy từng trận ác chiến đó.

Nhưng hắn không ra tay giúp đỡ.

Hắn chỉ yên tĩnh chờ đợi.

Đợi dẫn chúng đệ tử quay về.

Đây là một loại hiểu ngầm, đôi bên đều đánh cờ.

Đối thủ của hắn, cũng đang lặng lẽ nhìn hắn.

Ngươi và ta muốn đệ tử của ngươi, mà ta thả đệ tử của ngươi về, một người cũng không thiếu.

Đây là ta đồng ý với ngươi, ta làm được rồi!

Nhưng mà, nếu người khác không muốn để các ngươi trở về, ra tay ngăn cản, thì không thể trách ta.

Suy cho cùng là chuyện của tiểu bối.

Mọi người như vậy, ân oán nhân quả sớm đã đầy túi.

Giống như Tây Phương trước đây, luôn có một phần tình hương hỏa, không thể thật sự ra tay, hôm nay các ngươi muốn trở về, lại không có bất kì phần tình cảm nào, đám tiểu bối muốn tính sổ, ngươi có thể ra tay ngăn cản à?

Kết nhân quả, giải quyết ân oán, đương nhiên là sống chết có số, phú quý do trời.

Cho nên hắn đứng đây, im lặng chờ đợi đệ tử quay lại.

Nếu quay lại còn muốn hắn đích thân ra tay tiếp ứng, e rằng khoảnh khắc đầu tiên từng đệ tử bước lên đảo phải xấu hổ đến tự vẫn!

Trận chiến đầu tiên Tiệt giáo quay về.

Đệ tử Tiệt giáo lại không thể dựa vào bản lĩnh của mình để về nhà!

Bản thân đã là chuyện cười lớn nhất trong thiên hạ này!

Các đệ tử không thể để mất người này!

Sư tôn càng không thể mất người này!

Mà khẩu khí này, chính là chìa khóa của tất cả các kế hoạch!

Trước khi bước vào Bồng Lai đảo, Thánh Nhân không thể ra tay!

Vậy thì giữ lại tất cả đệ tử Tiệt giáo quay lại, trước khi bước lên Bồng Lai đảo!

Bốn phía chiến đấu ầm ầm, vô số thế lực đang ngăn cả đệ tử Tiệt giáo muốn quay lại!

Ban đầu đại giáo hàng đầu chấn động hồng hoang đại địa, thanh thế vẫn còn đến nay, một khi phục hưng, há có đường sống thực lực khác!

Ai dám để bọn họ phục hưng?

Đương nhiên phải tận lực bóp chết chút sinh cơ cuối cùng!

........

Trên không, cung điện nguy nga hiện ra, vô số sấm sét tia chớp, ầm ầm đánh xuống, nhắm vào đám người thế lực chặn đường.

Bình Luận (0)
Comment