Tình huống lúc này là cho dù giờ phút này bốn vị Thái tử của Yêu Hoàng đang bốn người hợp sức với nhau còn được Phù Tang Thần Thụ hỗ trợ, nhưng mà Tả Tiểu Niệm đã sớm thấu hiểu từng chút một, biết rõ ảo diệu trong Đại Nhật Chân Hỏa, thật sự không phải chuyện đùa, muốn chèn ép là chèn ép!
Đây cũng vì họ có chuẩn bị mà đến, lúc trước dù cố ý hay là vô ý cũng đã tính toán đến cực hạn!
Mà cùng lúc đó, Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy của Tả Tiểu Đa cũng hóa thành ngọn núi lớn chọc trời!
Rầm rầm...
Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy, đập phá xuống không để ý đầu không để ý đuôi.
Bốn tiếng nổ hiện lên.
Bốn vị Thái tử của Yêu Hoàng lập tức tung bay chia thành bốn phương tám hướng, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Tả Tiểu Đa vung tay múa đập đại chuỳ xuống!
Một đập trực tiếp đẩy lùi bốn người, đời này bốn vị Thái tử cũng chưa từng thấy qua mấy.
Không nghĩ tới hôm nay thấy được một cái quái thai như vậy.
Rõ ràng nhìn thoáng qua chính là một đứa trẻ con Nhân tộc, làm sao lại bạo lực thế này?
“Ngươi là ai?” Cửu hoàng tử Nhân Cảnh cực kỳ giận dữ quát.
Lời còn chưa dứt, người Tả Tiểu Niệm nhẹ nhàng mà lên lần nữa, Đoạt Linh kiếm phát ra hàng tỉ hoa tuyết, tô điểm thành một bầu trời đêm lấp lánh, hết sức đẹp đẽ.
Ở dưới sự chiếu rọi của Đại Nhật Chân Hỏa xung quanh, lộ vẻ xinh đẹp sáng lạng long lanh.
Cửu Thái tử biết được nó lợi hại, lui về phía sau liên tiếp, nhưng trên người không khỏi dính vào mấy sương hoa như cũ, chỉ cảm thấy cái lạnh xông vào cơ thể, thẩm thấu đáy lòng, cho nên không nhịn được sợ run cả người!
Hắn làm Tam Túc Kim Ô, lại có một ngày bị đông cứng đến run rẩy...
Đây thật sự là lần đầu tiên.
Băng Phách khôn ngoan đứng ở trên Đoạt Linh kiếm, trực tiếp phun một ngụm khí lạnh vào trên mặt Nhân Cảnh.
Nhân Cảnh quát to một tiếng, chỉ cảm giác hình như mình mặt bị đông cứng rồi!
Đông cứng rồi? !
“Cái gì!”
Sau khi rống to tức giận, gấp gáp hóa thành Tam Túc Kim Ô bay vút lên trời, một số lượng lớn Thái Dương Chân Hỏa bắt đầu khởi động dâng lên từ trong cơ thể, mới cảm giác được một tia ấm áp.
Chỉ tiếc tất cả động tác của hắn, đều ở trong dự đoán Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm, giờ phút này hai người đứng ở dưới Phù Tang Thần Thụ.
Dựa theo Hồng Thủy đã dạy, vận dụng Nhu Thủy Chi Lực, dùng chân dẫm một cái xuống mặt đất cứng như thép!
Trong nháy mắt, trên mặt đất xuất hiện sóng gợn dày đặc, một mảnh sóng gợn trong đó, không ngừng phồng lên hết sức rõ ràng, hiển nhiên là phong ấn không ngừng bị đánh sâu vào, lúc này cả trong và ngoài hợp sức tạo thành ảnh hưởng từ hai phía.
“Chính là ở chỗ này!”
Tả Tiểu Đa phóng đi, tích trữ sức mạnh chờ phát động.
Vù vù vù...
Hàng tỉ hoa tuyết rơi xuống như bão tuyết.
Tả Tiểu Niệm, một người một kiếm, mạnh mẽ ngăn cản bốn vị Thái tử của Yêu Hoàng ở ngoài, kiếm khí bay vút, chuyển động bao quanh phía dưới của Phù Tang Thần Thụ.
Bốn vị Thái tử của Yêu Hoàng giương mắt nhìn mà không có cách nào, còn phải lúc nào cũng cẩn thận không để bị băng hoa sương hoa dính vào thân thể, một lầnkhông cẩn thận dính vào, sẽ phải tiêu hao lượng bản mệnh chân hỏa lớn mới có thể tiêu tan.
Đúng lúc, một trắng một đen một tử kim, ba đường tia sáng khác thường chợt lóe ra từ trên người Tả Tiểu Đa, thản nhiên rơi vào trên thân Phù Tang Thần Thụ.
Đó là ba đứa con nít một nữ hai nam, ngồi ở trên cành cây lắc lư chân.
“Lão Thụ, bọn họ đánh nhau, chúng ta cũng không quản có được hay không?”
Tử kim hồ lô rất khách khí thương lượng, nhưng mà hắn cầm bản thể Tử kim hồ lô trong tay của mình, miệng hồ lô đã mở ra, bên trong đã bắt đầu toả ra hơi nước rồi.
“Trong này chính là Tam Muội Chân Hỏa của chủ nhân... Ta biết linh căn của ngươi là hỏa, có thể lợi dụng tất cả ngọn lửa trong trời đất để hấp thu, tẩm bổ chính mình, cũng không biết, Tam Muội Chân Hỏa này của ta ngươi có thể hấp thu thật tốt không? Nếu không thì hôm nay, chúng ta thử một chút?”
Đây là uy hiếp trần thụ không che dấu chút nào!
Thần Thụ thở dài: “Không cần thử, lão phu làm sao có thể tiêu thụ Bát Cảnh Cung thần diễm, các ngươi muốn làm gì thì làm cái đó, đừng phá hỏng mệnh căn của ta là được rồi...”
Tử kim hồ lô nháy mắt mấy cái “Mệnh căn nào? Ngươi già như vậy còn có mệnh căn?”
Thần Thụ giận dữ: “Trẻ con ngu ngốc! Ngươi ngươi ngươi...”
Phốc phốc phốc...
Ba đốm lửa bốc ra.
Cây già nén giận: “Ngươi nói rễ nào thì là rễ đó đi... Dù sao cái rễ gì... Chỉ cần không hỏng hẳn là tốt rồi...”
Đang nói, đột nhiên quát to một tiếng.
Một mảng lớn rễ cây đã bị một đại chuỳ của Tả Tiểu Đa đập nát, nhất thời nét mặt già nua đau đến run rẩy, làm sao còn có thể tiếp tục nói chuyện.
Giây lát, một cái hố to xuất hiện trên mặt đất.
Tả Tiểu Đa đang muốn chui vào, đột nhiên cảm thấy một ánh sáng treo ở trên đầu chính mình.
Trong khoảnh khắc này, hắn có cảm giác hành động cực kỳ khó khăn.
Tả Tiểu Đa quay đầu nhìn lại linh hoạt, chỉ thấy phía ngoài mấy nghìn mét, một người mặc áo bào màu vàng trong tay cầm một cái hồ lô đứng đối diện, hồ lô nổi lên một người nhỏ, mặt mũi bình thường, trong mắt bắn ra một đường ánh sáng trắng, chiếu xuống trên đầu của mình.
Trong mắt người mặc áo bào màu vàng kia tràn đầy đều là vẻ hoảng sợ, nhìn Tả Tiểu Đa bị ánh sáng trắng chiếu vào vẫn còn có thể quay đầu nhìn mình, trong lòng chỉ có khiếp sợ.
Hắn không dám chậm trễ, gấp gáp khẽ cúi người.
“Mời cục cưng xoay người.”
“…”
Bạch quang kia lập tức bắt đầu xoay tròn.
Tiểu Bạch A Tiểu Tửu và Tử kim hồ lô đều đồng thời la lên: “Tiểu Hoàng!”
Tả Tiểu Đa chỉ cảm thấy cổ đau nhói, dường như có thể bị vặn gãy bất cứ lúc nào, trong cơn giận dữ, Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy nện một chùy lên bạch quang, mắng: “Xoay cái đầu ngươi ý!”
Oành một cái, bạch quang kia bị đập cho hơi run rẩy, nhưng vẫn bám lấy Tả Tiểu Đa không tha.
Lấy thực lực tu vi hiện tại của Tả Tiểu Đa, vậy mà cũng không thể tránh thoát, ngược lại cảm thấy cổ bị đâm còn đau hơn.
Á đù, không phải là muốn lấy lục dương khôi thủ của lão tử xuống đấy chứ?
Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Tả Tiều Đa bỗng khẩn trương, lập tức vận Chúc Dung Chân Hỏa sắp đại thành lên, ngay tức thì, chân diệm bùng lên ngút trời.
“Chúc Dung!”
“Mẹ nó!”
Phù Tang thần thụ hú lên một cách quái dị, lập tức tự nhổ toàn bộ rễ cây của mình lên trong sự hoảng hốt lo sợ, hai cái chân thông thiên triệt địa vội vàng chạy như điên, thế nhưng Chúc Dung Chân Hỏa đến quá mức đột ngột, cuối cùng vẫn không thoát được kiếp bị thiêu thân...